Tùy Qua không để ý đến Dương Sâm, chỉ lạnh nhạt nói: - Yên tâm đi, hồn phách của mày không còn, nhưng mà Dương Sâm sẽ tiếp tục sống sót. - Mày nói có ý gì? Dương Sâm hoảng sợ hỏi. Tùy Qua thò tay một trảo, bắt một con tâm ma tới trước mặt, tâm ma này đã bị Tùy Qua dùng phạm âm Mặc Yểm Liên tinh lọc qua, hơn nữa còn tiếp nhận linh thảo chi ca "Tẩy não ", hôm nay đã thành tín đồ thành kín nhất của nó. Dương Sâm nhìn thấy Tùy Qua cầm một con ma đầu ra, không nhịn được nói: - Mày... Mày làm sao có thể nuôi ma đầu? - Mày biết nó sao? Tùy Qua nói: - Nếu mày biết tao có thể nuôi dưỡng ma đầu, thì nên biết những ma đầu này rất hứng thú với thân thể nhân loại. Nhất là thân thể của mày được thần ma chi thìa cải tạo, tố chất thân thể xem như không tệ nha! - Mày... Mày không thể làm như vậy! Những ma vật này không đáng tin cậy. Hồn phách của Dương Sâm kêu la. - Chúng còn đáng tin cậy hơn mày nhiều. Tùy Qua nhìn ma vật nói: - Ta ban cho ngươi một thân thể nhân loại, ngươi nên thông minh cơ linh một chút, đi làm việc giúp ta. - Đa tạ chủ nhân thành toàn. Ma vật thành kính cảm tạ Tùy Qua. - Đi thôi. Tùy Qua gật đầu, bảo ma vật chiếm cứ thân thể Dương Sâm. Qua một lát sau, ma vật này dung hòa vào thân thể Dương Sâm, sau đó cung kính quỳ gối trước mặt Tùy Qua: - Đa tạ chủ nhân thành toàn, tất cả nghe chủ nhân phân phó. - Về sau, ngươi chính là Dương Sâm. Tùy Qua nói: - Cơ cảnh một chút, làm việc thay ta! - Vâng, chủ nhân. Tâm ma Dương Sâm vô cùng thuận theo. - Dương Sâm, như thế nào? Tùy Qua nhìn qua hồn phách Dương Sâm, cười nhạt một tiếng nói: - Mày nói Quân Thương Sinh kia có thể dùng ma vật kiến tạo thành Ma Quỷ sao, tao có thể dùng ma vật làm việc cho mình, khống chế thân thể của bọn mày, thậm chí điều khiển sản nghiệp và gia tộc của bọn mày... - Mày... Mày không thể làm như vậy! Huống chi, người Long Đằng sẽ không cho mày làm như vậy! Hồn phách Dương Sâm đã sợ hãi rồi. - Đáng tiếc là, mày nói không tính. Tùy Qua nói ra. - Nếu đã có một Dương Sâm, mày cũng không cần tồn tại. Linh hồn tắt một cái, lục đạo luân hồi trong thiên địa này không có chỗ cho mày rồi. - Mày... Tùy Qua, mày dám giết tao? Dương Sâm gào lên: - Mày dám giết táo, mày biết sẽ có hậu quả gì không? - Mặc kệ gia cảnh của mày thế nào, đối với tao mà nói, Dương gia của mày chỉ là con kiến mà thôi. Tùy Qua duỗi đầu ngón tay điểm vào hồn phách Dương Sâm, vừa bị điểm trúng, hồn phách của Dương Sâm đã tiêu tán, mất đi thân thể được thần ma chi thìa cải tạo, hồn phách Dương Sâm là nhị thế tổ bị bóc ra, không chịu nổi một kích. Một Dương Sâm chết, nhưng mà lại có thêm một "Dương Sâm " sẽ tiếp tục sống sót thay hắn. - Từ nay về sau, ngươi chính là Dương Sâm. Tùy Qua nhìn ma vật chiếm thân thể Dương Sâm phân phó. "Dương Sâm" liên tục gật đầu: - Chủ nhân xin yên tâm, về sau ta chính là Dương Sâm, cũng là nô bộc trung thành nhất của chủ nhân. - Tốt. Tùy Qua gật đầu, nói: - Chờ chuyện này chấm dứt, ngươi đi làm Dương Sâm. Sau khi nói xong, tinh thần lực của Tùy Qua quay về thân thể. Về phần Dương Sâm, Quân Thương Sinh, Tùy Qua còn nghi hoặc, nhưng bây giờ không phải là lúc giải thích nghi hoặc, hắn chỉ cần biết rằng Lam Lan tại thành Ma Quỷ là được. Thành Ma Quỷ là nơi cực kỳ đáng sợ, tuy ra đời không lâu, nhưng mà ma vật trong đó rất nhiều, hung hiểm trùng trùng. Ngay cả Tùy Qua, muốn đi vào nơi này cũng không cs một điểm nắm chắc. Nhưng mà có thời điểm dù không nắm chắc vẫn phải đi làm. Lúc này cách thành Ma Quỷ đã không xa. Nhưng mà Tùy Qua vẫn không lập tức chạy tới thành Ma Quỷ, tuy Tùy Qua rất quan tâm an nguy của Lam Lan, nhưng mà hắn biết rõ với tu vị hiện tại, muốn trực tiếp giết vào trong thành Ma Quỷ là không có khả năng. Tùy Qua đã đoán chừng ra, lúc này trong thành Ma Quỷ ở có tồn tại Hóa Thần Kỳ cường hoành, ngay cả Tùy Qua đã kết thành mười một đan cũng không thể chống lại tu sĩ Hóa Thần Kỳ. Hóa Thần Kỳ chính là tồn tại vượt xa Nguyên Anh kỳ. Tùy Qua dùng tốc độ nhanh nhất chạy về kinh thành, không kiêng nể dùng thần niệm quét qua các nơi, quả nhiên là tìm được gia hỏa gọi là Quân Thương Sinh. Nhưng mà cùng một thời gian, Quân Thương Sinh cũng cảm ứng được Tùy Qua tồn tại. Tùy Qua đáp xuống, tiến vào căn nhà cấp bốn yên tĩnh trong kinh thành. Căn nhà cấp bốn này nằm trong con hẽm nhỏ, nơi này xe không thể đi vào, cho nên tuy ở trong thành thị nhưng lại vô cùng yên tĩnh. Trong nhà cấp bốn này đại thụ thành ấm, mà Quân Thương Sinh an vị dưới một đại thụ trong nội viện, một mình tự quân cờ, trên mặt ghế đá có hai chén trà. - Có bằng hữu từ xa tới, mừng chết đi được! Nhìn thấy Tùy Qua xuất hiện, Quân Thương Sinh đứng dậy, cười nhạt một tiếng, nói: - Tùy tiên sinh đường xa tới đây, tôi đã chuẩn bị nước trà, cùng uống một chén. Tùy Qua ngồi xuống, uống một ngụm trà và bình tĩnh nói: - Trà ngon. - Đây vốn là trà ngon. Quân Thương Sinh cười ôn hòa, nhìn qua cực kỳ tao nhã, nhưng mà toàn thân mang theo khí chất vương giả, dường như hắn là quân vương trời sinh của thế giới này. Tùy Qua rốt cuộc biết vì sao Dương Sâm tôn sùng Quân Thương Sinh như thế, bởi vì kẻ này thật sự lợi hại. Hơn nữa cho tới bây giờ, Tùy Qua vẫn không đoán ra cảnh giới của người này, đây chính là chuyện chưa bao giờ có. - Ngươi là Quân Thương Sinh? Chắc ngươi cũng biết lý do ta tới đây a? Tùy Qua hỏi thăm. - Ta đương nhiên biết rõ. Quân Thương Sinh bình tĩnh nói: - Dương Sâm là kẻ hồ đồ, tổng cho rằng bắt một nữ nhân thì có thể làm cho ngươi đi vào khuôn khổ. Chẳng biết cảnh giới của mình kém xa ngươi, tự nhiên không cách nào lý giải được ánh mắt của cường giả khi gặp vấn đề. Nhưng mà Dương Sâm kẻ này cuối cùng vẫn có tác dụng với ta, cho nên chủ ý bọn chúng đưa ra thì ta cũng không muốn phản đối. Nhưng mà hiện tại xem ra, chủ ý của bọn chúng đã chọc giận ngươi. Ngươi tìm tới ta, là muốn dựa dẫm cái gì? - Ta muốn ngươi thả bằng hữu của ta ra! Tùy Qua nói ra. - Nếu ta đáp ứng ngươi, người khác tự nhiên cho rằng ta mềm yếu; ta nếu không phải đáp ứng ngươi, chẳng lẽ không phải lập tức đấu võ? Quân Thương Sinh nói: - Không bằng như vậy đi, ở đây có bàn cờ chưa đánh xong, ngươi đánh với ta. Nếu ngươi thắng, ta thả người. Bại, ngươi lĩnh xác, như thế nào? - Ngươi ưa thích đánh cờ, không bằng chúng ta đánh lớn hơn. Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, nói: - Dám không? - Tốt. Chỉ cần là đánh cờ, ta tình nguyện phụng bồi. Quân Thương Sinh nói: - Bởi vì ta là người trong nghề đánh cờ. Đáng tiếc là đối thủ khó cầu ah, Long Đằng Tang Thiên vốn là đối thủ không tệ, đáng tiếc là, hắn vẫn bại. mà ngươi đã ăn con mấu chốt của ta. Ngươi định làm thế nào? - Nếu ta đã ăn con cờ trọng yếu của ngươi. Như vậy ta sẽ mang con cờ này ra đặt cược. Nếu như ngươi thắng, trận pháp ở hồ Minh Châu sẽ là của ngươi. Tùy Qua nói "Quân cờ mấu chốt" chính là trận pháp ở hồ Minh Châu.