Tống Văn Hiên nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Tùy Qua, không khỏi lo sợ bất an, vội vàng nói: - Thiếu tông chủ, sự tình là như vậy… - Để tôi nói với anh ấy! Lúc này Đường Vũ Khê xuất hiện. Tống Văn Hiên như được đại xá, vội vàng nói: - Để tôi đi làm việc. - Được, trước tiên chữa khỏi người bị thương, chuyện khác nói sau! Tùy Qua đè nén lửa giận nói. Sắc mặt Đường Vũ Khê thật khó xem, nàng gọi Tùy Qua đi vào phòng, cho người lui ra ngoài, sau đó mới kể cho Tùy Qua nghe chuyện đã xảy ra. Nghe xong, sắc mặt Tùy Qua vô cùng khó xem. Sự tình là như vậy, sau khi Tùy Qua đi Thiên Lam kiếm tông không bao lâu, sứ giá Không Động phái lại đến, còn có một người của Thục Sơn kiếm tông. Bởi vì Tùy Qua đi vắng, sứ giả Không Động phái bị uyển chuyển cự tuyệt ngoài cửa, nhưng đúng lúc đó Đường Vũ Khê cùng Trầm Quân Lăng ngự kiếm đến đây tìm Tùy Qua. Ai biết vị “hiệp khách” của Thục Sơn kiếm tông lại bị mỹ mạo của Trầm Quân Lăng mê hoặc, ngăn cản nàng, lại còn đương trường cầu ái. Nhưng vị “hiệp khách” tự cho rằng mình thật siêu phàm kia lại bị Trầm Quân Lăng cự tuyệt, nhưng người kia da mặt thật dày, không ngừng ngăn trở nàng, rốt cục hoàn toàn chọc giận nàng, khiến cho nàng lớn tiếng mắng nhiếc một trận. Theo sau người của Minh Kiếm sơn xuất hiện, họ đều nhận ra Trầm Quân Lăng, hơn nữa nhận thức Đường Vũ Khê, biết Đường Vũ Khê là thiếu tông chủ phu nhân, nếu xảy ra sai lầm sẽ bị Tùy Qua giận cá chém thớt trừng phạt. Vì thế song phương liền nảy sinh xung đột. Nhưng vị “hiệp khách” Thục Sơn tuy rằng đê tiện, nhưng tu vi dị thường cường hãn, lại đạt tới hóa thần sơ kỳ, cuối cùng chẳng những bắt đi Trầm Quân Lăng, còn phá vỡ hộ sơn đại trận, xem như cấp Thần Thảo tông cùng Tùy Qua một lần hạ mã uy. - Tùy Qua, chuyện này anh nhất định phải bình tĩnh! Sau khi kể xong, Đường Vũ Khê lo lắng Tùy Qua nổi trận lôi đình, lập tức nhắc nhở hắn: - Em nghe nói thực lực Thục Sơn kiếm tông không tầm thường, anh không thể xúc động, việc khẩn cấp trước mắt là thương lượng đối sách. Đúng rồi, Lam Lan còn lưu dưới núi, định đợi anh trở về… - Tạm thời khoan gặp nàng…bỏ đi, để anh đi gặp nàng vậy. Tùy Qua cảm thấy đầu óc hỗn loạn. Gần đây không biết xảy ra chuyện gì, Tùy Qua cảm giác sự tình không quá thuận lợi, nhất là phương diện nữ nhân. Vốn là Lam Lan xảy ra chuyện, hiện tại đến lượt Trầm Quân Lăng. Nhưng khi cẩn thận suy nghĩ lại, hiện tại Trầm Quân Lăng đích thật là vưu vật, cho dù ở trong tu hành giới cũng là mỹ nữ thượng hạng. Với vẻ đẹp của nàng, đương nhiên sẽ hấp dẫn người khác. Nhưng nếu là người nào khác thì cũng thôi, nhưng lần này lại trêu chọc phải “hiệp khách” Thục Sơn kiếm tông, vì vậy nàng mới bị bắt đi. Mỹ Lệ Họa Thủy, lời này thật sự rất đúng đâu. - Tùy Qua, em xem người của Thục Sơn kiếm tông tuy rằng hung hăng càn quấy, nhưng đối với Quân Lăng vẫn có vài phần tôn trọng, chắc là sẽ không làm ẩu… - Thách hắn cũng không dám làm ẩu! Nếu hắn dám, anh nhất định san bằng Thục Sơn kiếm tông! Tùy Qua hung hăng nói, hắn đã tức giận đến nóng nảy. Càng đáng hận chính là người của Thục Sơn kiếm tông lại bắt đi Trầm Quân Lăng, đây thật sự là trắng trợn khiêu khích Tùy Qua. Giữa song phương hoàn toàn không còn đường hòa giải. - Vũ Khê, em không cần lo lắng, anh làm việc có chừng mực. Tùy Qua nói, sau đó đi tìm Lam Lan. Từ sau khi Tùy Qua cứu được Lam Lan trở về, ý bảo nàng lưu lại Minh Kiếm sơn nghỉ ngơi. Kỳ thật Lam Lan chỉ bị kinh hãi mà thôi, hiện tại tu vi của nàng đã đạt tới tiên thiên kỳ, rất nhanh đã điều dưỡng tốt thân thể, nhưng nàng chưa rời khỏi Minh Kiếm sơn là vì có chuyện cần nói với Tùy Qua. Phòng của Lam Lan nằm trên một ngọn núi thanh nhã, gọi là phòng khách trên thực tế là một tòa tiểu lâu đẹp mà tĩnh mịch, bởi vì nhóm người Tống Văn Hiên biết nàng là bạn của Tùy Qua, tự nhiên tôn sùng làm khách quý, vì vậy sinh hoạt ẩm thực tiếp đãi thật tốt. Trong phòng chỉ còn lại Tùy Qua cùng Lam Lan. - Tùy Qua, anh rốt cục đã trở lại. Lam Lan cố lấy dũng khí nói: - Kỳ thật trải qua chuyện lần trước, tôi đã nghĩ thông suốt, tôi không hề… Lam Lan còn chưa nói xong, Tùy Qua đã tiến lên bịt kín miệng của nàng, hôn môi nàng. Sau một nụ hôn dài mất hồn mạnh mẽ, Tùy Qua dùng ngón tay khẽ vuốt trán Lam Lan nói: - Em không cần nói nữa. Chờ anh trở lại, anh muốn em làm nữ nhân của anh! Lam Lan cũng không lên tiếng, chỉ xúc động gật đầu. Lần này nàng quyết định không hề trốn tránh, không tiếp tục tính toán, bởi vì nàng đã cùng Tùy Qua trải qua chuyện còn đáng sợ hơn tử vong, cho nên nàng không còn băn khoăn sợ hãi điều gì, chỉ làm việc theo bản tâm của mình. - Đi nhanh đi, nàng đang chờ anh đó. Lam Lan khẽ cươi nói. Nhìn vẻ mặt mỉm cười của nàng, Tùy Qua có cảm giác giật mình, không nghĩ tới Lam Lan luôn ghét ác như cừu, luôn không thể thừa nhận bị chia sẻ tình cảm lại cổ vũ hắn đi cứu tình địch của mình. Mang theo cảm xúc phức tạp, Tùy Qua rời khỏi Minh Kiếm sơn, tuy rằng hắn nóng lòng muốn đi Thục Sơn kiếm tông cứu Trầm Quân Lăng, nhưng không thể đi như vậy, bởi vì có một vấn đề: hắn không biết sơn môn Thục Sơn kiếm tông ở nơi nào. Nếu muốn làm cho người của Thục Sơn kiếm tông kiêng kỵ, hắn còn cần tìm người cường đại giúp đỡ mới được. Nhưng tìm người cường đại giúp đỡ từ đâu mà đến? Ai Lao sơn, Huyền Mệnh khách sạn. Sau khi Tùy Qua rời khỏi Minh Kiếm sơn, lập tức dùng tốc độ cực nhanh đi tới Ai Lao sơn, tiến vào Huyền Mệnh khách sạn. Muốn uy hiếp Thục Sơn kiếm tông, Tùy Qua cần có người giúp đỡ cực kỳ cường đại. Nhưng người giúp đỡ không thể trống rỗng xuất hiện, tuy rằng trong Thiên Lam kiếm tông cũng có cao thủ, nhưng họ chưa chắc nhận lời giúp hắn ra mặt. Hơn nữa nếu hắn đưa ra yêu cầu này, sẽ làm người của Thiên Lam kiếm tông cảm thấy hắn lợi dụng bọn họ làm quân cờ đối phó Thục Sơn kiếm tông, khi đó quan hệ giữa đôi bên sẽ vỡ tan. Nhưng ngoại trừ Thiên Lam kiếm tông, cường giả mà Tùy Qua có thể nghĩ đến thật sự quá ít. Có lẽ Khổng Bạch Huyên là lựa chọn tốt nhất, nhưng nguyên thần của nàng lưu trên người Lạc Thanh Liên đã biến mất, Tùy Qua căn bản không có biện pháp liên lạc với nàng. Ngoại trừ Khổng Bạch Huyên, còn có nhân tuyển khác là khí linh Như Mộng trong thủy cốc, nhưng nàng lại không khả năng dễ dàng rời khỏi thủy cốc, mà nàng lại không khả năng di động lối vào thủy cốc, cho nên cũng phải bài trừ. Càng nghĩ, Tùy Qua chỉ có thể nghĩ tới Huyền Mệnh khách sạn. Tuy đây không phải nơi tốt, nhưng theo Tùy Qua xem ra chí ít chỗ này còn một điểm, đó là có tiền là được, đây là chân lý mà Huyền Mệnh khách sạn luôn tôn thờ. Sau khi hắn đi vào Huyền Mệnh khách sạn, Tông Duệ lập tức đến nghênh đón, cười hì hì hỏi: - Tùy tiên sinh, có muốn ta gọi vài cô nương xinh xắn đến bồi rượu hay không? Giờ này còn chưa tới thời gian Huyền Mệnh Trạng tuyên bố, ngài đến thật có chút sớm. - Không cần nhiều lời, ta muốn bàn đại sinh ý với ngươi.