Giang Đào nằm mơ cũng không nghĩ tới Tùy Qua chỉ chạm đến đầu hắn đã đưa hắn đẩy lên cảnh giới trúc cơ kỳ huyền diệu, sau khi tiến vào trúc cơ kỳ là hắn có thể ngự kiếm phi hành. Bởi vì Tùy Qua cấp thanh phi kiếm đã được luyện hóa qua, cho nên vô cùng tinh thuần, vì thế Giang Đào rất nhanh đã luyện hóa cho chính mình, sau đó khẩn cấp khống chế phi kiếm phóng lên cao, chứng kiến cảnh tượng này khiến hai người Cao Phong cùng Liễu Tiểu Đồng vừa hâm mộ vừa ghen tỵ muốn chết. Không cần phải nói, Tùy Qua cũng không thể thiên vị ai, cho nên cũng đem Cao Phong cùng Liễu Tiểu Đồng thăng lên trúc cơ kỳ. Sau đó hai người đều vội vàng ngự kiếm bay lên bầu trời. - Hình như bọn họ đã quên chuyện thiên địa đại kiếp nạn rồi sao? Nhìn thấy ba người vui vẻ ngự kiếm phi hành trên không trung, Cát Hiểu Mẫn hỏi Tùy Qua. Tùy Qua mỉm cười, nói: - Càng ở bên trong khốn cảnh càng phải bảo trì tinh thần lạc quan thôi. Huống chi đối với mọi người mà nói, những ngày vui vẻ như vậy sau này có lẽ sẽ không còn nữa. Chuyện về thiên địa đại kiếp nạn, cô chậm rãi giải thích cho họ nghe đi. Tôi tin tưởng cô chẳng những là bạn của họ, còn là lão sư tốt, thầy tốt bạn hiền, từ ngữ này dùng trên người cô là thích hợp nhất. Cát Hiểu Mẫn bất đắc dĩ lắc đầu: - Chỉ sợ họ sẽ cô phụ một phen khổ tâm của anh. - Việc này cô không cần lo lắng. Tùy Qua nói: - Tôi tin tưởng họ chung quy sẽ lớn lên. Ba người họ tôi sẽ giao cho cô. - Được. Cát Hiểu Mẫn gật đầu. Tùy Qua đích thật còn rất nhiều chuyện phải làm. Hiện tại Minh Kiếm sơn mạch đã được dời đến nơi này, Loạn Cổ Lâm trải qua cuộc chiến vừa rồi, đã biến thành đống hoang tàn, nhưng việc này không làm khó được Tùy Qua, hắn đã có tâm đem Minh Kiếm sơn mạch ổn định tại nơi đây, đương nhiên có biện pháp thay đổi cảnh tượng bốn phía, phá rồi lại lập, hắn đem một bộ phận linh điền trong Hồng Mông Thạch dời vào Loạn Cổ Lâm, sau đó dựa theo trận pháp Thiên Nhân Nhất Giới trồng linh thảo cùng linh mộc vào trong linh điền. Theo sau Tùy Qua đem một linh mạch ẩn giấu dưới Loạn Cổ Lâm đào bới lên, làm cho linh mạch thay đổi phương hướng di chuyển, bố trí Bát Hoang Vân Vũ đại trận khắp bốn phía, làm cho linh mộc cùng linh thảo nhanh chóng sinh trưởng. Loạn Cổ Lâm là một nơi tốt, không cần lo lắng tạo thành ảnh hưởng bất lương, cho nên Tùy Qua có thể tùy ý bố trí trận pháp, cải tạo hình thái mỗi ngọn núi của Thần Thảo tông, tăng thêm thật nhiều trận pháp khác. Mặt khác trải qua trận đại chiến lần này, tuy rằng Loạn Cổ Lâm biến thành hoang tàn hỗn độn, cơ hồ bị lật ngược lên trời, nhưng Thần Thảo tông cũng có thu hoạch ngoài định mức, chính là bên dưới lòng đất mai táng rất nhiều cốt hài đạo sĩ cùng pháp bảo đều lật ngược lên trên, cũng tạo cơ hội cho đệ tử Thần Thảo tông tầm bảo. Trọng yếu hơn chính là khi Tùy Qua khai khẩn linh điền dưới Loạn Cổ Lâm, tìm được đầu của một tiên nhân, tuy rằng chỉ có đầu người nhưng dù sao cũng là cốt hài của tiên nhân, sau khi Tùy Qua lấy được đầu lâu dùng hồng mông tử khí thanh tẩy một phen, cuối cùng dùng thần niệm cảm ứng, đầu lâu này không ngờ là hài cốt của một phật đà Phật tông, Tùy Qua là người tu tiên nên không hiểu nhiều Phật đạo, cho dù luyện hóa hấp thu cũng không đạt chỗ tốt quá lớn, còn đang cảm giác có chút đáng tiếc, đột nhiên nghĩ đến hắn từng gieo trồng một mảnh Phật Bồ Đề Thụ trong Hồng Mông Thạch, tuy rằng đã trưởng thành thật cao nhưng chưa tấn thăng thành yêu thảo, bởi vì còn khuyết thiếu “điểm hóa”. Phật Bồ Đề, nghe đồn là linh mộc Phật tông, thân mình có phật tính, dù sao Tùy Qua là người tu tiên, không hiểu biết về Phật môn công pháp, không biết nên làm sao “điểm hóa” cho Phật Bồ Đề thụ, nhưng đã có cốt hài của phật đà, dùng hồng mông tử khí kích phát ra linh tính bên trong, sau đó để Phật Bồ Đề thụ hấp thu, hẳn sẽ đạt được thu hoạch không tưởng. Nếu như là những người khác, sau khi lấy được đầu lâu của phật đà vô cùng quý hiếm, nhất định sẽ cẩn thận suy nghĩ làm sao phát huy ra tác dụng lớn nhất, nhưng Tùy Qua không có nhiều thời gian như vậy, cũng không muốn hao phí quá nhiều tâm trí, cho nên hắn dùng biện pháp đơn giản nhất, để Hồng Mông Thụ đem thứ này luyện hóa, sau đó để Phật Bồ Đề thụ hấp thu nguyên khí cùng linh tính khổng lồ trong đầu lâu này. Hiện tại Tùy Qua chỉ muốn đem lực chú ý đặt trong việc chuẩn bị đối phó thiên địa đại kiếp nạn mới trọng yếu nhất. Côn Luân Tông, bên trong Lang Hoàn động thiên. Tận sâu trong có một tòa cung điện lớn dùng thiên ngoại tinh thạch xây dựng mà thành. Bên trong chủ điện thần bí, lúc này ngay trung ương đặt một đồng đỉnh thật lớn, bên trong đỉnh tràn ra dược hương, dược dịch không ngừng sôi trào lên ùng ục ùng ục không dứt. Bên cạnh đồng đỉnh có một lão đạo dáng vẻ lôi thôi đang nhìn chăm chú biến hóa trong đỉnh. Một thái thượng trưởng lão Côn Luân tông cung kính đứng bên cạnh, thật cẩn thận hỏi: - Khương trưởng lão, Hoàn Dương thủy này đã nấu xong rồi đi? Nhưng muốn cho Vũ Hoàng hoàn toàn sống lại, tựa hồ còn cần một viên tiên đan mới được. - Đúng vậy, Nhan Minh Tông, lão tử biết ngươi đang suy nghĩ gì. Lão đạo lôi thôi hừ lạnh nói: - Trong tay lão tử có tiên đan, nhưng tiên đan là của lão tử, ai cũng đừng nghĩ nhúng chàm. - Ta chỉ là cảm thấy đáng tiếc cho Khương trưởng lão mà thôi. Đạo nhân tên Nhan Minh Tông nói: - Mặc dù Vũ Hoàng là tông chủ Côn Luân tông, nhưng tính tình đã nhiều năm vẫn như thế, mang theo nhiều pháp bảo như vậy vẫn bị một tiểu tử vô danh giết chết, mặt mũi Côn Luân tông đều bị hắn đánh mất sạch sẽ. Cho nên ta cho rằng không cần lãng phí một viên tiên đan… - Ngươi cho rằng? Ngươi tính cái gì vậy! Đạo nhân lôi thôi hừ một tiếng, cung điện bị thanh âm của hắn chấn run rẩy: - Tiên đan là của ta, ta nghĩ dùng trên người ai thì dùng. Nhan Minh Tông, lão tử biết ngươi muốn cho đồ nhi của ngươi kế thừa vị trí tông chủ Côn Luân tông, giành ích lợi cho ngươi. Nhưng việc này ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, dù Vũ Hoàng vô dụng thế nào cũng là tông chủ Côn Luân tông, hắn không thể chết được, danh dự Côn Luân tông không thể ngã xuống như vậy! Sau khi nói xong, trên thân hắn bay ra một viên kim sắc đan dược, đan dược vừa xuất hiện lập tức mọc ra đôi cánh, tựa hồ muốn hóa thành điện quang bỏ chạy, nhưng đạo nhân đã điểm ra ngón tay, đánh ra vài kim sắc phù văn, đôi cánh trên kim đan biến mất, rơi thẳng vào bên trong đồng đỉnh. Tiên đan vừa rơi vào trong đỉnh, dược dịch bên trong liền sôi trào, sương khói bốc lên, trong sương mù mênh mông còn mơ hồ nghe được âm nhạc xa xưa mà thần bí, tựa hồ như tiên nhạc tiên giới. Theo sau đạo nhân đem một chiếc nhân do thiên ngoại tinh thạch chế tạo ném vào trong đồng đỉnh, chiếc nhẫn màu tím hiếm thấy, bên trong gửi lại một tia hồn phách của Vũ Hoàng. Đạo nhân dùng Hoàn Dương thủy cùng một tia hồn phách của Vũ Hoàng làm thuốc dẫn, muốn ngưng tụ pháp thần của hắn thêm lần nữa.