Y Tiên Thiểu (Thiếu Niên Dược Vương)

chương 1542 : không rõ nhật thực.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lam Lan nói: - Là người Maya tính toán. Vào giờ phút giây chiều ngày tháng năm , đây chính là thời gian chính xác của ngày tận thế trong lời tiên đoán của người Maya. Cho nên, ngày mai sẽ là ngày tận thế của thế giới. - Ngày mai là ngày tận thế rồi? Tùy Qua suy nghĩ một lát, nghiêm nghị nói: - Sẽ có ngày tận thế, nhưng không phải là ngày mai. - Ngươi thật tình như vậy làm gì. Lam Lan cười nói: - Ta chỉ muốn hỏi ngươi, nếu như ngày mai thật sự là ngày tận thế của thế giới, ngươi muốn ở chung với ai, hi vọng người nào ở cùng với ngươi? - Vấn đề này thật là nhàm chán. Tùy Qua cười nói: - Ta nghĩ, thời điểm đối mặt với ngày tận thế, quan trọng nhất không phải là đợi chết, mà là chống lại tử vong, vì bảo vệ tính mạng của người thân yêu, chỉ sợ lực lượng cá nhân quá bé nhỏ! - Ngươi thật là tránh nặng tìm nhẹ. Lam Lan nói: - Nhưng ta đã biết ý nghĩ trong lòng ngươi, ngươi sẽ không từ bỏ bất cứ người nào, đây sẽ là đáp án của ngươi, không phải sao? - Đúng vậy. Tùy Qua cũng không tránh né. - Cho nên, ngươi chính là một người như vậy, làm cho người ta vừa yêu vừa hận. Lam Lan hừ một tiếng. ……… Ngày thứ hai, đại tuyết ngừng rơi. Trong lời tiên đoán của người Maya, vào ngày tận thế khí trời sẽ đặc biệt tốt, hoàn toàn không có cảm giác của ngày tận thế. Tùy Qua và Lam Lan ôm nhau ngủ đến sáng, lúc này lại phải tách ra. - Nếu là ngày tận thế, vì sao không nghỉ ngơi một ngày? Tùy Qua nhìn đám người trên đường nói: - Ngươi nhìn xem, có rất nhiều người phía dưới, ta cảm giác được suy nghĩ trong đầu bọn họ, là hi vọng vào thời điểm đó có thể ở bên cạnh người nhà, bên cạnh người yêu , bất kể bọn hắn làm khỉ gió gì cũng biết không có cái gọi là ngày tận thế. Nhưng không có cách nào, bọn họ bị công việc bắt cóc, bị xã hội này bắt cóc, không thể không làm chuyện mình không muốn làm. - Đúng vậy, cuộc sống vốn bức bách như vậy. Lam Lan thở dài nói: - Nhưng, ta vẫn cam tâm tình nguyện đi làm, bởi vì ta biết hôm nay không phải là ngày tận thế của thế giới, hơn nữa cho dù là ngày tận thế, ngươi cũng sẽ kịp thời ở bên cạnh ta, bảo đảm an toàn của ta, không phải sao? - Đúng vậy. Tùy Qua gật đầu nói: - Nhưng đợi tới thời điểm ngày tận thế chân chính của thế giới, ngươi nhất định phải nghe lời của ta, ở trong phạm vi bảo vệ của ta. - Ừ, ta biết rồi! Lam Lan hừ một tiếng. Sau đó, Tùy Qua rời khỏi Bắc Kinh, trở lại Trà Kiếm Sơn. Đối với đệ tử của Thần Thảo Tông, bọn họ cũng đã sớm cảm giác được nguy cơ của ngày tận thế. Hơn nữa, ngày nào bọn họ cũng bị vây trong không khí ngày tận thế, tiến hành đủ loại huấn luyện cường độ cao, bởi vì chỉ có ở trong nguy cơ, mới có thể đứng vững trận cước khi nguy cơ kéo tới. Trận doanh đối đầu của Côn Luân tông, Thục Sơn Kiếm Tông với Thần Thảo Tông, Thiên Lam Kiếm Tông ngày càng giằng co mãnh liệt. Nhưng, Tùy Qua biết bây giờ còn chưa đến lúc khai chiến, bởi vì hiện tại song phương đều ở thời điểm tận lực né tránh khai chiến, cho nên hiện tại cuộc chiến đấu này nhất định là đánh không vang. Thần Thảo Tông né tránh khai chiến, bởi vì Tùy Qua biết nếu như hiện tại khai chiến, lưỡng bại câu thương, đến khi Thiên Địa đại kiếp kéo tới, khẳng định hoàn toàn không xong, không có bất kỳ hy vọng nào. Còn người của Côn Luân tông và Thục Sơn Kiếm Tông, mặc dù căm hận Tùy Qua và Thần Thảo Tông, nhưng bọn hắn cũng biết hiện tại không phải lúc khai chiến, một số lão quái vật tiềm phục bên trong động thiên còn chưa thích hợp ra ngoài, bọn họ phải chờ tới khi Thiên Địa đại kiếp kéo tới, mới có thể hoàn toàn không bị thiên địa pháp tắc hạn chế, thả ra lực lượng vốn có. Tới lúc đó, bọn họ cảm thấy đạp bằng Thần Thảo Tông dễ như trở bàn tay. Song phương đều có tính toán. Hiện tại nhiệm vụ của Tùy Qua, chính là tranh thủ trước khi Thiên Địa đại kiếp kéo tới, tiến thêm một bước, đề thăng tu vi lên tới Hóa Thần hậu kỳ, bởi vì nếu như tu vi của hắn vượt qua Hóa Thần hậu kỳ, như vậy sẽ phải chịu bài xích của thiên địa pháp tắc, cho dù Tùy Qua có áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng chống đỡ bài xích của địa pháp tắc, nhưng tu vi muốn tiến cảnh cũng vô cùng khó khăn. Nếu tu vi tăng lên tới Hóa Thần hậu kỳ, Tùy Qua còn tin tưởng, bởi vì khác với những tu sĩ Hóa Thần Kỳ khác, Tùy Qua đã giao thủ với vô số cường giả Hóa Thần Kỳ, Luyện Hư kỳ thậm chí Hợp Thể kỳ, hơn nữa còn chém giết không ít cường giả, đã tích lũy kinh nghiệm vô cùng phong phú, có súc tích hùng hậu, có lẽ chỉ cần một cơ hội thích hợp, tu vi của hắn có thể tiến thêm một bước, Nguyên Thần lột xác thành Pháp Thần. Theo Tùy Qua cơ hội này có lẽ không quá xa. Ngoài ra, trong lòng Tùy Qua vẫn mong đợi hai điều: một là quả tiên của Hồng Mông thụ hoàn toàn thành thục, hai là gốc cây Sinh Mệnh thụ hoàn toàn lớn lên. Mặc dù thời gian Tùy Qua nhận được Sinh Mệnh thụ không lâu, hơn nữa gần đây mới kích phát ra linh tính, biến thành cây giống, nhưng trước mắt có Hồng Mông thụ cung cấp Hồng Mông Tử Khí và Cửu Dương chân khí, tốc độ phát triển của gốc cây Sinh Mệnh thụ cũng vô cùng kinh người. Còn có một vật, Tùy Qua cũng hết sức quý trọng, đó chính là thiên binh thần đậu do Tiên Viên chân nhân lưu lại. Đối với Tùy Qua, gốc cây thiên binh thần đậu không chỉ là một gốc cây tuyệt phẩm linh thảo, hơn nữa còn tượng trưng cho Tiên Viên chân nhân, cho nên Tùy Qua càng chiếu cố gốc cây thiên binh thần đậu này. Mà gốc cây thiên binh thần đậu cũng không để Tùy Qua thất vọng, tốc độ sinh trưởng hết sức nhanh chóng, mặc dù không có chỗ dựa, nhưng gốc cây thiên binh thần đậu vẫn quanh co mọc lên trong hư không, rõ ràng là một gốc cây dây leo, nhưng lại trở thành đại thụ chọc trời, thoạt nhìn giống như một cây thanh long khổng lồ. Tùy Qua biết, gốc cây thiên binh thần đậu này chính là đòn sát thủ sư tôn để lại cho hắn, hoặc là nói là “Thiên Cơ”. Trong gốc cây thiên binh thần đậu chứa huyền cơ, bởi vì nó cũng không phải linh thảo, linh mộc mạnh nhất trong tiên giới, hơn nữa Tùy Qua tin tưởng Tiên Viên chân nhân cũng có hạt giống linh thảo tốt hơn, nhưng hắn lại chỉ lựa chọn gốc cây thiên binh thần đậu này, đã nói lên Tiên Viên chân nhân nhìn thấy chỗ thần kỳ của gốc cây thiên binh thần đậu này, thậm chí nói rõ hắn tiên đoán được gốc cây thiên binh thần đậu này có liên quan đến sinh tử mấu chốt của Thần Thảo Tông. Khi Tùy Qua đang bận rộn tìm hiểu huyền cơ trong ba gốc cây linh mộc này, Đường Vũ Khê đột nhiên trở về Trà Kiếm Sơn. Khi Đường Vũ Khê trở về Trà Kiếm Sơn, đã là ngày thứ ba sau ngày tận thế trong lời tiên đoán của người Maya. Bởi vì ngày tận thế trong lời tiên đoán không phát sinh, cho nên mọi người cho rằng bản thân đã an toàn, nhưng không ai nghĩ tới, nguy hiểm chân chính sẽ kéo đến khi mọi người hoàn toàn mất đi phòng bị… Đây chính là nguyên nhân Đường Vũ Khê nhanh chóng chạy về Trà Kiếm Sơn. - Vũ Khê, tại sao ngươi lại trở về? Khi nhìn thấy Đường Vũ Khê, Tùy Qua hơi có chút kinh ngạc, tiếp theo cười nói: - Có phải nhớ ta rồi hay không?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio