Tùy Qua thản nhiên nói: - Ta biết, ngươi làm quân nhân, không muốn làm người ác, cho nên chuyện này để ta làm. - Lão đệ, ngươi... Ngươi muốn làm gì? Tang Thiên mơ hồ cảm giác được Tùy Qua tựa hồ muốn làm chuyện “không tốt”. - Tang lão Đại, chuyện này ngươi không cần biết. Tùy Qua nói: - Biết rồi, ngược lại càng thêm phiền não. Cho nên, hiện tại ngươi phải chuẩn bị tốt tài liệu báo cáo, chuẩn bị bản thảo ban bố tin tức. Những chuyện khác, ta sẽ làm! Thời gian không còn nhiều, chúng ta phải chia nhau hành động. Sau khi nói xong, Tùy Qua rời khỏi phòng, thân hình biến mất trong bóng chiều. Chỉ chốc lát sau, Tang Thiên đột nhiên thấy Trần Mã Khả vội vàng chạy tới. - Trần Mã Khả, ngươi vội vàng như vậy để làm chi? Tang Thiên cau mày nói, nghĩ thầm Trần Mã Khả cũng thiệt là, làm chuyện gì cũng vội vàng hấp tấp như vậy, xem ra còn cần ma luyện mấy năm, mới có thể chân chính đảm đương một phương. - Lão Đại, không xong rồi. Trần Mã Khả đau khổ nói: - “Danh sách trong sạch hoá bộ máy chính trị” tổ chúng tôi âm thầm lấy được bị mất rồi! - Bị mất! Tang Thiên kinh hãi, nhưng đột nhiên chấn tĩnh lại, nếu là ngày thường, chuyện này không phải chuyện đùa, nếu như bản danh sách này bị đưa ra ánh sáng, thật sự là vô cùng phiền toái. Nhưng hiện tại thì bất đồng, Thiên Địa đại kiếp sắp kéo tới, bản danh sách cũng không còn nhiều ý nghĩa. Cho nên, Tang Thiên bình tĩnh nói: - Tĩnh táo một chút, rút cuộc xảy ra chuyện gì? - Ta bị mê hoặc Trần Mã Khả đỏ mặt nói: - Một nữ yêu vô cùng yêu mị, hay là nữ yêu ngoại quốc! - Yêu quái còn có trong nước với ngoại quốc cơ đấy! Thiệt là, một chút tiền đồ cũng không có! Bị một nữ nhân mê hoặc, Long Đằng chúng ta bị ngươi làm mất hết thể diện rồi. Cẩn thận nói xem nữ yêu kia có hình dáng thế nào? Tang Thiên khiển trách. - Tóc đỏ, ánh mắt màu xanh lục bảo..., còn có một cái đuôi... - Địa Ngục Yêu Cơ! Lúc này Tang Thiên mới biết tại sao Trần Mã Khả lại trúng chiêu, đừng nói là Trần Mã Khả, cho dù là hắn, lần đầu tiên nhìn thấy Địa Ngục Yêu Cơ vậy không trấn định được, cho nên Trần Mã Khả “trúng chiêu” cũng là chuyện đương nhiên. Như vậy, bản danh sách dĩ nhiên đã rơi vào trong tay Tùy Qua. - Chuyện này, còn có ai biết? Tang Thiên đột nhiên hỏi một câu. - Trước mắt chỉ chúng ta biết. Trần Mã Khả nói. - Như vậy, ngươi coi như chuyện này chưa từng phát sinh. Tang Thiên bình thản nói: - Ta cũng chưa từng nghe qua chuyện này. - Nhưng... - Không nhưng gì cả. Tang Thiên tựa hồ quên luôn chuyện này, vỗ vai Trần Mã Khả: - Ngươi tới vừa lúc, người của tổ trải rộng cả nước, hơn nữa các ngươi từng có tiếp xúc với người của hệ thống cảnh sát, hiện tại thương nghị “dự án ngày tận thế” đi…. - Thật sự tới rồi sao? Trần Mã Khả có chút bất an nhìn Tang Thiên: - Nếu thật sự như vậy, ta phải nghĩ biện pháp di dời người nhà. - Đây là dĩ nhiên. Tang Thiên nói: - An toàn của người nhà là quan trọng nhất, nhất là gia thuộc của Long Đằng chúng ta. Ta là lão đại của các ngươi, nhưng cũng không vĩ đại đến mức không để ý đến sống chết của huynh đệ, người nhà của mình. Nhưng chúng ta làm người cũng không thể vong bản, là dân chúng đã nuôi sống chúng ta, cho nên thời khắc mấu chốt, chúng ta cũng không thể chối bỏ trách nhiệm. Thiên Địa đại kiếp không thể tránh khỏi, cho nên trách nhiệm của ngươi rất nặng. - Tang lão đại yên tâm, ta sẽ không để ngươi thất vọng! Trần Mã Khả bảo đảm nói: - Thật ra dự án này thì chúng ta đã làm rất lâu rồi, hơn nữa trải qua nhiều lần cân nhắc, nhưng thực tế tình huống như thế nào, lại không rõ ràn. Ở đây có rất nhiều nhân tố không xác định, phương diện quân đội rất tốt, nhưng trình độ của cảnh lực địa phương lại không đồng đều, chủ yếu là tố chất tâm lý của nhân viên, có không ít người đã dao động, những người này có thể có bao nhiêu lực chiến đấu. Một khi Thiên Địa đại kiếp thật sự kéo tới, những người này chỉ sợ không đáng tin cậy . - Không đáng tin cậy sao? Vậy thì ép bọn hắn đáng tin cậy! Tang Thiên hừ lạnh nói: - Ngày thường được dân chúng nuôi dưỡng, nếu như thời khắc mấu chốt không đáng tin cậy, như vậy sao được? Người của tổ các ngươi, phối hợp với người của tổ , đốc thúc những người này làm hết trách nhiệm. Phàm là người nào tự tiện thoát khỏi cương vị, hoặc là làm loạn đều xử quyết! Tuyệt đối không nuông chiều! - Vâng! Trần Mã Khả nghiêm nghị nói. - Ngươi lập tức đi chuẩn bị! Tang Thiên nói: - Chờ một lát, ta sẽ ban bố mệnh lệnh khẩn cấp cho cả Long Đằng. Sau khi Trần Mã Khả gật đầu ra ngoài, Tang Thiên lẩm bẩm: - Tùy lão đệ, lần này chỉ sợ ngươi đã chọc vào một lỗ thủng cực lớn rồi. Tang Thiên đoán không sai. Trời đã sáng Rất nhiều người trong giới thế tục giới không biết rõ biến cố khổng lồ phát sinh trong giới tu hành, không biết chuyện Côn Luân tông bị ma vật công kích, nhưng rất nhiều người vẫn băn khoăn chuyện “nhật thực” ngày hôm qua, dù sao “nhật thực” ngày hôm qua mãi cho đến khi mặt trời xuống núi vẫn không biến mất. Hôm nay rất nhiều người bắt đầu hoảng sợ vì, “nhật thực” vẫn không biến mất. Hơn nữa, trong thiên không, bắt đầu xuất hiện một số sinh vật phi hành không rõ. Những sinh vật này, có chút giống như mãnh thú thượng cổ trong truyền thuyết, còn có một số là dã thú, quái vật, còn có ác thú địa ngục. Tóm lại, chủng loại ma vật rất nhiều, quanh quẩn trên bầu trời, không ngừng phát ra các loại tiếng kêu thê lương, hung mãnh. Ban đầu, rất nhiều người cho đó là ảo ảnh, hoặc là “Diễn tập” gì đó, nhưng rất nhanh truyền đến tin tức, quái vật xâm lấn nhiều thành phố lớn của Hoa Hạ, hơn nữa ở mỗi thành thị đều có mấy nhân vật “cấp quan trọng” bị ma vật săn giết, còn có một số người bị ma vật trực tiếp gặm làm thức ăn, nghe nói tình huống vô cùng thảm thiết. Mặc dù có cảnh sát và quân đội tham gia hành động, nhưng căn bản không có tác dụng, những quái vật này nhanh như gió, hung mãnh dị thường. Tiếp theo, người phát ngôn chuyên nghiệp của quốc gia rốt cục lộ diện trên ti vi, vô cùng trầm thống tuyên bố với toàn thể nhân dân: - Tất cả các quốc gia và dân tộc, đều đang ở thời khắc nguy hiểm nhất. Tất cả quốc gia đều bị sinh vật ngoại lai tập kích, toàn dân cần phải chú ý an toàn cho bản thân, chuẩn bị cuộc chiến chống lại lâu dài, đồng thời quốc gia sẽ phái quân đội mau sớm phân phối vật liệu khẩn cấp, hơn nữa cả nước lập tức tiến vào trạng thái khẩn cấp, luật pháp khẩn cấp của quốc gia đồng thời có hiệu lực... những người tham ô, cướp đoạt, trữ hàng buôn bán vật liệu khẩn cấp, giết luôn tại chỗ! Những người cố ý tổ chức bạo động, giết ngay lập tức... Trong khoảnh khắc, hỗn loạn bắt đầu. Rất nhiều thành thị, lâm vào trong trạng thái hỗn loạn, một số người bắt đầu sơ tán về nông thôn, một số khác lựa chọn lưu ở trong nhà. Mặc dù có luật pháp khẩn cấp, nhưng rất nhiều tên côn đồ vẫn bắt đầu đốt nhà cướp của. Dù sao, côn đồ chính là côn đồ, càng ở thời khắc nguy cấp, bản chất của bọn chúng lại càng bại lộ.