Tuy còn cách xa ngàn dặm, nhưng đã là phạm vi sơn môn Thiên Hoàng Đạo Tông, nếu như người Côn Lôn Tông lại động thủ với Tùy Qua, chẳng lẽ không phải nói không tôn trọng Thiên Hoàng Đạo Tông. Cho dù hai bên có quan hệ hợp tác, có hiệp nghị, cũng không dám tùy tiện ra tay đánh mặt mũi Thiên Hoàng Đạo Tông. Nếu không sẽ triệt để đắc tội Thiên Hoàng Đạo Tông, Côn Lôn Tông tại Thất La Giới làm sao dừng chân đây? Cường giả Côn Lôn Tông cố kỵ, cho Tùy Qua cơ hội đào tẩu. Nhưng hiển nhiên vận khí Tùy Qua không tốt lắm, bởi vì bàn tay của Côn Lôn Tông tuy biến mất, bàn tay màu vàng trong Thiên Hoàng Đạo Tông đuổi theo sau lưng hắn, hơn nữa còn lợi hại hơn vị kia của Côn Lôn Tông vài phần! Tùy Qua lại bị ép nhảy vào trong hư không, hơn nữa lại tổn thất một quả trái cây Đào Lý Mộc. Nếu không phải Tùy Qua có chuẩn bị mà đến, chỉ sợ đã bị đánh răng rơi đầy đất, bị ngược đãi tới chết. Hiện tại Tùy Qua mới hiểu được, tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ so với Đại Thừa kỳ còn kém quá xa, có thể nói xa cả vạn dặm. Tùy Qua có thể tại trong thời gian ngắn đánh bại tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ, nhưng mà muốn chống lại tu sĩ Đại Thừa kỳ chính là chuyện viễn vông. Mà Tùy Qua toàn lực ra tay, tuy có thể so sánh với một kích của tán tiên, nhưng Tùy Qua căn bản chịu được hao tổn như thế, pháp thần không cách nào chèo chống chí tôn tiên khí tiêu hao to lớn. Cho nên loại một kích toàn lực này, nhiều lắm chỉ xuất ra hai ba lần. Mà đối phương là tu sĩ Đại Thừa kỳ, căn bản không cần chân thân, một bàn tay cách ngàn dặm, vạn dặm có thể công kích Tùy Qua, mà một kích toàn lực của hắn không cách nào ngăn cản đối phương. Dù sao với tư cách tu sĩ Đại Thừa kỳ, mạnh không phải là lực lượng, còn có các loại thân pháp, thủ đoạn và rất nhiều pháp thuật. Cho dù Tùy Qua có được lực lượng kích thương Đại Thừa kỳ, nhưng không đánh trúng đối phương thì có lợi gì? Tùy Qua liên tiếp bị đánh gục hai thế thân, vẫn không thể thoát khỏi tu sĩ Thiên Hoàng Đạo Tông truy kích, nhưng mà hắn vẫn đang có chút chuẩn bị, lúc này hắn chạy tới khu vực biên giới Thất La Giới. Quả nhiên, sau một lát, Tùy Qua xuất hiện trước một vách núi cực lớn. Đó chính là biên giới phía đông Thất La Giới. Dưới vách núi là mặt sau của Thất La Giới! Một thế giới không biết! Cho dù là tu sĩ Thất La Giới cũng chưa có người dám tiến vào trong đó. Nhưng mà Tùy Qua không quản nhiều như vậy, tiếp tục hi sinh một thế thân, sau đó thả người nhảy vào vực sâu vạn trượng. Núi là vực sâu vạn trượng, trên thực tế vách núi này đâu chỉ sâu vạn trượng! Đất Thất La Giới dầy bao nhiêu, vách núi này sâu bấy nhiêu. Khoảng chừng trăm vạn trượng! Lúc Tùy Qua nhảy xuống thì ánh sáng bốn phía hoàn toàn ảm đạm. Bởi vì Thất La Giới thực sự không phải là một tinh cầu hình tròn, bởi vậy mặt sau của nó vĩnh viễn không có ánh mặt trời. Không có ánh mặt trời, đương nhiên rất nhiều thực vật và động vật không tồn tại. Mặc dù có đồ vật sống sót được, đó cũng là tồn tại thập phần khủng bố, cho nên mặt sau Thất La Giới mới bị xem là "Nơi cấm kỵ" . Nhưng mà Tùy Qua hoàn toàn không nhìn cấm kỵ này, trực tiếp nhảy xuống. Thời điểm Tùy Qua nhảy xuống vách núi vạn trượng này, bàn tay màu vàng đột nhiên biến mất. Xem ra cho dù là tu sĩ Đại Thừa kỳ, muốn cách mặt đất dầy như thế tiến hành công kích từ xa cũng có chút ít khó khăn. Cũng hoặc là ngay cả vị tu sĩ Đại Thừa kỳ cũng không muốn mang lực lượng kéo dài tới nơi cấm kỵ phía sau Thất La Giới. Thời điểm ánh sáng biến mất, trước mặt Tùy Qua đều là sương mù. Sương mù phi thường nồng đậm, mà nó lại mang theo kịch độc, những sương mù kịch độc này có thể ăn mòn hộ thể cương khí của tu sĩ. Nhưng Tùy Qua có Hồng Mông tử khí hộ thể, Hồng Mông thạch có rất nhiều linh thảo thanh lộc chướng khí, cho nên hoàn toàn không cần lo lắng. Nhưng mà sau khi Tùy Qua thành công đáp xuống thổ địa này, lại cảm giác được một loại khí tức tĩnh mịch, khủng bố. Xem ra mặt sau Thất La Giới quả nhiên không phải vùng đất lành. Nếu không phải Tùy Qua muốn tránh né cường giả Thiên Hoàng Đạo Tông truy kích, hắn cũng chẳng muốn ngây ngốc ở nơi này. nhưng vào lúc này, hơn nữa trong lúc nhất thời không thể quay về, Tùy Qua liền ý định cẩn thận điều tra xem mặt sau Thất La Giới có điểm nào khủng bố. Đương nhiên Tùy Qua không tùy tiện dò đường, tuy hắn tự tin, nhưng mà sẽ không có tự tin mù quáng. Cho nên Tùy Qua lập tức thả các hạt giống Ngũ Dực Huyết Đằng, Diêm Vương Đằng, Động Minh Thảo bắn ra bốn phía, sau đó dựa theo các phương vị thả ra mấy ngàn gốc Ngân Hoa Hỏa Thụ. Ngân Hoa Hỏa Thụ vốn chính là linh mộc sinh ra vì thanh lọc chướng khí, cho nên khi những gốc Ngân Hoa Hỏa Thụ dựa theo phương vị bố trí thành trận pháp, thế giới này bắt đầu sáng lên. Tùy Qua xem ra, hình dạng mặt đất thế giới mặt sau Thất La Giới không khác biệt thế giới bên kia, nơi này cũng có núi có nước, khác biệt chính là tịch mịch, không ánh sáng, không có thực vật, động vật, linh khí cũng thiếu thốn, ngược lại còn có rất nhiều chướng khí. Mặt khác nơi này không chỉ tối, lại còn rất lạnh, mà mà trong rét lạnh thấu xương, pháp thần của Tùy Qua cũng cảm thấy lạnh. Nơi này khẳng định có cổ quái! Tùy Qua đưa ra phán đoán, đồng thời xuyên thấu qua những linh thảo, linh mộc bốn phía, Tùy Qua nhìn thấy động tĩnh các nơi. Nhưng mà trong vòng ngàn dặm quanh hắn, Tùy Qua không phát hiện cái gì mới lạ. Nhưng mà nơi này ngược lại thích hợp cho Ngân Hoa Hỏa Thụ, Diêm Vương Đằng các linh thảo sinh trưởng, bởi vì nơi này chướng khí mặc dù có kịch độc, nhưng lại ẩn chứa nguyên khí phong phú. Trong vòng ngàn dặm đúng là không có dị thường. Nhưng đây không phải kết quả Tùy Qua muốn biết, nếu đã tới nơi đây, nhất định phải hiểu rõ thế giới phía sau Thất La Giới này có trò gì. Bởi vậy mục tiêu hiện tại của Tùy Qua chính là chinh phục cả Thất La Giới, biến Thất La Giới thành cây cầu phản công về thế giới loài người. Cho nên Tùy Qua nhất định phải tìm hiểu rõ ràng nơi đây, hắn cũng không muốn cả ngày ngồi trên miệng núi lửa. Trong ngàn dặm không có dị thường, như vậy ở ngoài ngàn dặm thì sao? Vạn dặm thì sao? Những linh thảo này còn xa xa mới giúp Tùy Qua nhìn thấy bí ẩn của nơi đây, cho nên hắn phải vận dụng linh mộc cường đại hơn: Hồng Mông Thụ. Bởi vì nơi này là địa bàn của Thất La Giới, cho nên Tùy Qua cũng không cần bận tâm, trực tiếp cho Hồng Mông Thụ hiển hiện ra, sau đó rễ cây của nó đâm vào lòng đất Thất La Giới. Hồng Mông Thụ lúc này đã biến thành gốc cây to như núi, nói là cây nhưng chẳng khác gì núi lớn. Sau khi Hồng Mông Thụ xuất hiện, rễ của nó đâm vào trong lòng đất, dù thổ nhưỡng nơi này đông kết lại, cho nên cứng ngắc như sắt, nhưng mà rễ cây Hồng Mông Thụ xâm lấn thì bị đâm thủng như đậu hủ. Choảng! Choảng! Ba! Ba! Ba! Ba! Từng âm thanh rạn nứt vang lên, đó là âm thanh rễ cây Hồng Mông Thụ không ngừng đâm sâu vào trong lòng đất.