- Nếu như có lần sau, tôi sẽ cắt đứt hai cái tay của hắn! Tùy Qua khí thế khinh người nói với tên đầu trọc, sau đó xoay người rời đi, tỏ ra không có việc gì, cũng không thèm để ý đến Chu Xử Nhất đang nằm rên rỉ trên mặt đất. Sau khi thu thập xong đám người Chu Xử Nhất, Tùy Qua tỏ ra không có việc gì, ngâm nga trở về trường. Nhớ tới tràng diện uy phong thu thập đám người Chu Xử Nhất vừa rồi, trong lòng Tùy Qua đã cảm thấy một trận sảng khoái, cảm thấy loại chuyện tu hành này vẫn rất cần thiết. Giá trị của võ lực chính là thoải mái, gặp phải chuyện phiền toái tự mình giải quyết, cũng không cần làm phiền cảnh sát thúc thúc. Ùng ục Lúc này, bụng Tùy Qua chợt bắt đầu réo gọi. Hắn nhìn điện thoại di động, không ngờ còn chưa tới mười một giờ. Tình huống gì vậy? Tùy Qua rõ ràng nhớ kỹ, buổi sáng hôm nay vì chuẩn bị tôi thể, hắn đã ăn sáu cái bánh bao, thêm một hộp sữa tươi, không thể nào đói nhanh như vậy. Hắn cảm thấy chuyện này có thể liên quan đến tôi thể hôm nay, cho nên vội vàng xem lại tài liệu liên quan trong Thần Nông tiên thảo bí quyết. Rất nhanh, Tùy Qua đã nắm được tình huống bên trong. Thì ra, dựa theo cách nói trong Thần Nông tiên thảo bí quyết, thân thể phóng thích lực lượng càng lớn, cũng cần phải thu lại năng lượng cực lớn. - Năng lượng định luật bảo toàn thật vĩ đại, ngay cả người tu hành cũng phải tuân thủ! Tùy Qua không nhịn được cảm thán một câu. Vừa rồi động thủ đánh sáu tên lưu manh và Chu Xử Nhất, xem ra tiêu hao không ít năng lượng. Tên khốn khiếp Chu Xử Nhất tiêu hết sạch năng lượng của sáu cái bánh bao và một hộp sữa tươi trong cơ thể Tùy Qua, thật đáng bị đánh. Sau khi tôi thể đại thành, Tùy Qua cố nhiên có thể lực giơ ngàn cân, các bộ phận trên người cũng có sức bật kinh người, nhưng đồng thời cũng cần tiêu hao lượng lớn thức ăn. Trừ phi, tu vi của hắn đến Tiên Thiên kỳ, có thể trực tiếp cảm ứng và hấp thu thiên địa linh khí. Còn có một biện pháp, chính là dùng linh thảo, dùng cái này để thay thế đại lượng lương thực hoặc thịt cá. Linh thảo, có thể hấp thu rất nhiều thiên địa linh khí, cho nên năng lượng ẩn chứa bên trong, thức ăn bình thường khó có thể sánh bằng. Một gốc linh thảo, cho dù là hạ phẩm linh thảo, ẩn chứa năng lượng lớn hơn tổng năng lượng một người bình thường ăn trong một tuần. Khó trách, Thần Nông tiên thảo bí quyết chú ý hỗ trợ lẫn nhau giữa tu hành và cây cỏ. Đáng tiếc, Tùy Qua làm gì có linh thảo để mà dùng. Năm ngàn đồng chỉ đủ để bồi dưỡng ra một gốc cây cẩu vĩ thảo dùng để tôi thể mà thôi. Linh thảo chân chính, Tùy Qua còn chưa nhìn thấy có hình dạng gì. Nếu như ngày nào cũng lấy linh thảo làm thức ăn, vậy tiêu hao...tương đối khổng lồ! Hơn nữa, bây giờ Tùy Qua còn phải nuôi một con ngân âm linh thiện, muốn cho vật này trưởng thành, làm việc, không phải còn cần linh thảo, ngọc thạch và tiền hơn? Trời ạ, chẳng lẽ tu đạo thật sự không phải thứ người nghèo có thể chơi sao? Tâm tình vui sướng vừa rồi trong nháy mắt bị quét sạch, Tùy Qua lâm vào trong sầu lo. Rất nhanh, sầu lo biến thành táo bạo. Khi Tùy Qua chạy tới phòng ăn, bởi vì thời gian quá sớm, phòng ăn vẫn chưa mở cửa. Ùng ục. Bụng hắn lại bắt đầu như trống trận, xem ra sau khi tôi thể, ngay cả năng lực tiêu hóa cũng đề cao. Chỉ chốc lát sau, bụng và lưng Tùy Qua như sắp dính chặt vào nhau, giống như mấy ngày rồi chưa có hạt cơm nào vào bụng. Vất vả lắm mới đợi đến mười một rưỡi, Tùy Qua hoả tốc xông về cửa sổ bán cơm của phòng ăn, nói với đầu bếp bên trong: - Sư phụ, cho hai phần cơm, làm phiền bác cho nhiều cơm hơn một chút! - Gấp cái gì, một mình cậu ăn được bao nhiêu! Sư phụ đầu bếp vừa dùng mâm thức ăn inox bán cơm vừa nói. Tùy Qua thuận miệng nói: - Không dám nói nhiều, năm phần ăn vẫn có thể nuốt trôi. - Cậu khoác lác cái gì, nếu cậu thật sự có thể ăn được năm phần cơm, hôm nay tôi sẽ không thu tiền của cậu. Sư phụ đầu bếp nói. Phần ăn của học viện, mặc dù không nhiều thịt lắm, nhưng cơm và rau dưa vẫn rất đầy đủ, một người ăn một phần trên căn bản đã no rồi, cho dù những người thích vận động, nhiều lắm cũng chỉ ăn được hai phần. Tùy Qua không ngờ lại có chuyện tốt như vậy, cười nói: - Được, vậy tôi sẽ ngồi ăn ở chỗ gần cửa sổ nhất, để bác nhìn cho rõ. Nói rồi, nếu tôi có thể ăn năm phần, hôm nay bác phải miễn phí cho tôi. - Được. Nếu cậu không ăn hết, không chỉ phải trả tiền cơm, mà còn phải tới chỗ máy bán hàng tự động mua cho tôi một bao thuốc Trung Hoa! Đầu bếp nói, thừa cơ tăng thêm lợi ích. - Được. Tùy Qua đồng ý, đừng nói năm phần cơm, hiện tại hắn cảm giác mình giống như có thể ăn hết một con heo vậy. Sau khi đặt thức ăn lên trên bàn, Tùy Qua lập tức khởi động. Hai phần cơm, giống gió cuốn mây tan bị tiêu diệt gọn, dạ dày của Tùy Qua giống như cái thùng không đáy. Bởi vì lúc này những học sinh khác còn chưa tới mua cơm, cho nên sư phụ đầu bếp thấy rất rõ quá trình. Nhìn thấy Tùy Qua ăn tốt như vậy, sư phụ đầu bếp rốt cục tin chắc, vị bạn học này thật sự có lượng cơm ăn kinh người. Cho nên, ba phần cơm sau đó, vị sư phụ này cố ý tăng phần cơm lên một chút, hơn nữa còn gia tăng phân lượng thịt. Ba phần cơm sau đó, ít nhất có thể xem là bốn phần. Tùy Qua cũng không bóc trần hành động mờ ám của sư phụ đầu bếp, trong ánh mắt kinh hãi của vị sư phụ đầu bếp, hắn ăn sạch ba phần cơm. Mặc dù sư phụ làm hơi có chút hành động mờ ám, nhưng cũng không nuốt lời, quả nhiên không thu tiền cơm của Tùy Qua, nhưng giảm thấp giọng nói, nói với Tùy Qua: - Tiểu huynh đệ, tiền cơm hôm nay miễn cho cậu, nhưng chuyện này không được nói cho người khác biết, nếu bị quản lý phòng ăn biết được, chắc chắn sẽ đuổi tôi. Nhưng, lượng cơm ăn của cậu lớn như vậy, sau này nếu mua cơm, cứ tới cửa sổ của tôi, phân lượng của cậu nhất định sẽ cho thêm! - Vậy thật sự phải cám sư phụ rồi. Tùy Qua cười nói, trong đầu lại có chút nhăn nhó. Bữa cơm hôm nay, ít nhất phải gấp năm lần lượng cơm ăn của người bình thường, nếu cứ tiếp tục như vậy, sau này sinh hoạt phí của hắn cũng sẽ tăng vọt gấp năm lần. Gấp năm lần! Đây không phải một số lượng nhỏ. Mặc dù lão địa chủ đã cho Tùy Qua tiền sinh hoạt phí rất đầy đủ, nhưng nếu lượng cơm ăn đột nhiên tăng lên gấp năm lần, sinh hoạt phí tăng vọt tất nhiên sẽ trở thành vấn đề lớn của cá nhân hắn. Tôi thể, đề thăng giá trị võ lực, nhưng cũng tôi luyện dạ dày, đây cũng không phải chuyện tốt gì. Khó trách, những hiệp sĩ, tướng quân trước kia, một bữa cơm phải dùng đến mấy cân thịt bò, vài hũ rượu, ăn cơm..., đều là đo bằng đấu. Vốn còn tưởng rằng đó là lời nói vô căn cứ, hiện tại Tùy Qua cuối cùng đã hiểu, những thứ đó là sự thật. Càng là người có thể đánh, lại càng tham ăn; càng là người tham ăn, cũng càng có thể đánh. Tham ăn, mới tỏ vẻ ngươi có thể đánh, nếu như ngay cả cơm cũng không ăn được, đương nhiên cũng không có lực chiến đấu.