Hiện giờ, toàn bộ trụ sở đào tạo thực vật đã dựa theo ý nguyện của Tùy Qua tiến hành cải tạo hoàn toàn, hơn nữa quyền sử dụng cả trụ sở đã hoàn toàn rơi vào trong tay Tùy Qua, người khác muốn đi vào trụ sở đào tạo thực vật, nhất định phải trưng cầu sự đồng ý của Hứa Hành Sơn. Trên thực tế, cũng chính là trưng cầu ý kiến của Tùy Qua mới được. Dương Chấn Thanh dù sao cũng là hiệu trưởng Đông Đại, lợi dùng quyền lực trong tay làm chút chuyện cho Tùy Qua đương nhiên là rất dễ dàng. Huống chi, gần đây thân thể của Dương Chấn Thanh rất tốt, sau khi dùng Cố Nguyên hoàn do Tùy Qua chế biến, hàng đêm có thể cùng tiểu kiều thê ác chiến, cảm giác tìm được khí lực thời thanh xuân. Gần đây Dương Chấn Thanh lại nghe được tin tức phía trên, trong hai năm tới, hắn có thể tiến một thêm bước, tiến vào Bộ giáo dục. Dương Chấn Thanh lại càng vui mừng. Vì vậy cũng tìm cách hồi báo Tùy Qua. Chẳng qua Tùy Qua căn bản không thiếu tiền, cho nên hắn và Ninh Bội sau khi bàn bạc, mới quyết định tận lực dành cho Tùy Quy ưu tiên cực lớn trong sự vụ ở trường học. Toàn bộ trụ sở đào tạo thực vật đều chuyển cho Tùy Qua sử dụng, ngoài ra các thiết bị ánh sánh, điều hòa không khí, tưới tiêu...đều đầy đủ. Hiện giờ trong trụ sở đào tạo thực vật có tổng cộng chín nhà kính lớn, bốn phía tám, ở giữa một cái, mỗi nhà kính đều có lối đi kết nối đến cửa. Dựa theo kế hoạch trước mắt của Tùy Qua, nhà kính ở giữa, trồng linh thảo. Còn lại tám nhà kính, trồng dược thảo, nhân sâm bình thường.... Bởi vì linh điền có hạn, cho nên trước mắt chỉ có thể bảo đảm cho nhà kính ở giữa, tám nhà kính còn lại, cũng chỉ có thể kháo dựa vào Tiểu Ngân Trùng nỗ lực nhiều hơn. May là, trước mắt Tiểu Ngân Trùng đã tấn thăng làm Linh Thú cấp ba, bỏ thêm chút công sức vẫn có thể chịu nổi . Hơn nữa, Tùy Qua còn bố trí con suối linh tuyền chiếm được của Bùi gia ở mắt trận của Bát Hoang Vân Vũ đại trận, có thể đề cao uy lực trận pháp, đề cao tốc độ sinh trưởng của linh thảo, hơn nữa sẽ tiếp tục cải thiện phẩm chất linh nhưỡng, thậm chí cũng có thể ảnh hưởng đến phẩm chất thổ nhưỡng của tám nhà kinh kia, cộng thêm Tiểu Ngân Trùng cố gắng, có thể nhanh chóng chuyển biến thổ nhưỡng của tám nhà kính làm linh điền. Đợi sau khi thổ nhưỡng của tám nhà kính cũng biến thành linh nhưỡng, Tùy Qua có thể trồng ra nhiều linh thảo hơn. Đến lúc đó, Tùy Qua cũng không cần thường xuyên chơi loại thủ đoạn "tiếc không nỡ bán" nữa rồi. Nghĩ tới những thứ này, Tùy Qua đồng học không khỏi thoả thuê mãn nguyện, sau đó huy động Cuốc chấn linh trong tay, bắt đầu cần cù làm việc. Đinh! Chuông tan học vang lên. Bên trong phòng học vang lên tiếng nghị luận xì xầm. - Ồ, ở đâu ra hòa thượng vậy? - Hòa thượng rất đẹp trai! - Oa! Thiệt hay giả? Có phải minh tinh hay không? - Hòa thượng này nhìn rất quen mắt. - . . . Sau giờ học, Tùy Qua chỉ nghe thấy phía ngoài phòng học nghị luận rối rít, hơn nữa tất cả đều nhắc đến chữ "Hòa thượng". Thoáng chốc, Tùy Qua đoán được hòa thượng phía ngoài phòng học là ai. Diên Vân! Trừ Diên Vân tiểu hòa thượng, Tùy Qua thật sự nghĩ không nghĩ ra còn hòa thượng nào có mị lực lớn như vậy, có thể khiến mọi người vây xem. Tùy Qua bước nhanh ra khỏi phòng học, quả nhiên thấy Diên Vân đang đứng trên hành lang, bị rất nhiều người vây xem. Mặc dù bị rất nhiều người vây xem, nhưng vẻ mặt của tiểu hòa thượng Diên Vân vẫn rất bình tĩnh, giữ dáng vẻ trang nghiêm, rất có phong phạm cao tăng . Không hổ là người thừa kế thiện võ y của Thiếu Lâm tự. Lần trước gặp mặt Diên Vân, tiểu hòa thượng này nghe nói đã ngược về Thiếu Lâm tự, dốc lòng tu hành lễ Phật. Không biết làm sao lại xuất hiện. Chẳng lẽ, vì lời nói giỡn lần trước, tiểu hòa thượng muốn tới giúp hắn sao? Nghĩ tới đây, Tùy Qua cũng tràn đầy vui mừng. Tiểu hòa thượngDiên Vân là một cao thủ, hiện giờ tu vi đã là Luyện Khí hậu kỳ, hơn nữa chỉ dựa vào tuổi tác và thiên phú võ học trước mắt, muốn tiến thêm một bước, bước vào Tiên Thiên kỳ, có lẽ không phải là vấn đề khó khăn. Mặt khác, là một trong những ứng viên cho vị trí người thừa kế Thiếu Lâm tự, Diên Vân hòa thượng, nhất định biết rất nhiều chuyện Tùy Qua cũng không biết. Nếu hắn có thể đủ thật lòng tới trợ giúp Tùy Qua, đương nhiên là rất tốt. Chẳng qua, Diên Vân hòa thượng bị nhiều người vây xem như vậy, cũng không có cách nào đàm luận. Cho nên, Tùy Qua tiến lên phía trước. - Tùy huynh, đã lâu không gặp. Diên Vân cười nói, trên mặt vẫn còn như hoa sen tràn ra, nhiều nữ sinh thấy vậy cũng ngây người. - Diên Vân huynh. Tùy Qua cũng cười cười, đáng tiếc không có bao nhiêu nữ sinh tới vây xem hắn, điều này làm cho Tùy Qua âm thầm thần tổn thương, nghĩ thầm quả nhiên là tức chết người, Diên Vân hòa thượng cho dù không có tóc mà vẫn đẹp trai như vậy. - Tìm nơi nói chuyện đi. Diên Vân nói. Tùy Qua gật đầu, nói: - Phía ngoài trường học có một quán cà phê cũng không tệ. Cho nên, Tùy Qua và Diên Vân hòa thượng cùng nhau đi ra cửa giáo khu. Tùy Qua mời Diên Vân đến quán cà phê của Thẩm Quân Lăng, một vì hoàn cảnh coi như yên tĩnh, thứ hai bởi vì cái gọi là nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, Tùy Qua đồng học luôn vô sỉ ảo tưởng, sản nghiệp của Thẩm Quân Lăng, một ngày kia, cũng sẽ trở thành sản nghiệp của hắn. Sau kh ngồi vào chỗ, Diên Vân lập tức đi thẳng vào vấn đề: - Lần này ta tới đây, một là vì Thiếu Lâm. Người của Thiếu Lâm, hi vọng ta chiêu dụ ngươi. Tùy Qua không ngờ Diên Vân lại trực tiếp như vậy, lắc đầu: - Ngươi biết, nếu như ta chịu tiếp nhận chiêu dụ của các ngươi, ta đã sớm gật đầu. - Ta biết. Diên Vân gật đầu: - Hợp tác thì sao? Tùy Qua vẫn lắc đầu: - Ta không thích bị kiềm chế. - Tốt, công việc coi như xong xuôi. Diên Vân khẽ mỉm cười. - Xong xuôi? Tùy Qua ngạc nhiên, lần trước khi Diên Vân tới thuyết phục hắn, lời lẽ bay bổng, lần này lại giống như lời ít mà ý nhiều. Cho Tùy Qua cảm giác, rõ ràng chỉ là ứng phó. - Nếu đã biết quyết định của ngươi, ta không cần nhiều lời. Diên Vân nói: - Ta đã hoàn thành nhiệm vụ nhắn nhủ của sư phụ. Công sự đã xong, giờ tới chuyện riêng. Lần trước ta đã nói, nếu như ngươi đông sơn tái khởi, ta sẽ tới giúp ngươi. . . - Thật sao? Tùy Qua không kìm được vui mừng. - Một lời cửu đỉnh. Diên Vân đáp. Tùy Qua lại nói: - Diên Vân huynh, nếu ngươi tới giúp ta, chẳng phải sẽ thoát khỏi Thiếu Lâm tự? - Đúng. Nhưng cũng không hẳn. Diên Vân hơi mỉm cười nói: - Ta tới giúp ngươi, đúng là rời khỏi Thiếu Lâm, nhưng lại không phải thoát khỏi. Diên Vân ta vẫn là hòa thượng của Thiếu Lâm tự, ta chỉ giúp ngươi làm việc, lại chưa từng gia nhập môn phái của ngươi, làm sao coi như thoát khỏi? Huống chi, môn quy của Thiếu Lâm tự cũng không có quy định không thể làm việc cho người khác ở ngoài chùa. Nói tới đây, Diên Vân lộ ra một ánh mắt giảo hoạt. Tùy Qua nhất thời sáng tỏ.