Y Tiên Thiểu

chương 1263: cốc ngạn tuyết hoàn hồn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tiểu Ngân Trùng nghiêm túc nói:

- Lão đại cứ yên tâm đi, ta nhất định không cô phụ kỳ vọng của ngươi, nhất định toàn lực khai khẩn ranh giới, đem không gian trong này biến thành căn cứ địa bền vững của Thần Thảo tông. Tóm lại một câu, ta làm việc ngươi cứ yên tâm!

- Tốt, ta có lo lắng cũng vô dụng.

Tùy Qua nói:

- Tóm lại một nguyên tắc, ngươi có bao nhiêu khả năng thì mở rộng bao nhiêu cho ta. Hiện tại ngươi là chủ lực của Thần Thảo tông, cố gắng! Cố lên!

Tiểu Ngân Trùng nhận lệnh liền đi công tác.

Nhìn ra được hắn thật ra sức, nhưng không biết kéo dài được bao lâu.

- Chủ nhân, nhiệt tình của hắn có thể kéo dài được bao lâu đây?

Ảnh Phong cũng không yên tâm hỏi.

- Chỉ mong lần này có thể lâu hơn một chút.

Tùy Qua khẽ thở dài nói.

- Chủ nhân, kỳ thật ta có một ý nghĩ.

Ảnh Phong đưa ra chủ ý.

- Cốc Ngạn Tuyết?

Tùy Qua không nghĩ tới chủ ý chính là Cốc Ngạn Tuyết. Nhưng trong lòng hắn phi thường nghi hoặc, bởi vì theo hắn biết tiểu Ngân Trùng hoàn toàn không có khái niệm về giới tính, cho dù hắn cùng Cốc Ngạn Tuyết yêu đương, chơi trò yêu quỷ tình chưa dứt, nhưng tính hướng của tiểu Ngân Trùng cũng phải bình thường mới được thôi.

- Chủ nhân, ngươi cứ nghe theo ta đi.

Ảnh Phong tựa hồ có vài phần nắm chắc:

- Chỉ cần chủ nhân hoàn hồn cho Cốc Ngạn Tuyết, tính lười biếng của hắn nhất định sẽ cải thiện thật rõ ràng, ta có nắm chắc.

- Ngô…vậy cũng tốt.

Tùy Qua nói:

- Hiện tại tu vi cảnh giới của ta thật có thể giúp Cốc Ngạn Tuyết hoàn hồn. Tuy rằng không chân chính hoàn hồn, nhưng để nàng làm dược linh vẫn không thành vấn đề.

Sau khi nói xong, tâm niệm vừa động, Tùy Qua gọi “dược đồng” trong Hồng Mông Thạch qua tới.

- Chủ nhân, có gì phân phó?

Dược đồng nhìn Tùy Qua, lễ độ cung kính hỏi.

Đồng thời Tùy Qua tinh tường cảm giác được nội tâm dược đồng rung động.

Bởi vì chỉ trong thời gian ngắn ngủi, tu vi của Tùy Qua càng mạnh, cường đại hơn rất nhiều, làm dược đồng không thể không bội phục, không thể không kinh hãi.

- Ngươi có biết làm sao để hồn phách của một người trở thành dược linh không?

Tùy Qua hỏi.

Dược đồng nghĩ nghĩ, sau đó gật đầu nói:

- Có thể, quá trình kỳ thật rất đơn giản, tìm một viên đan dược kích thích linh tính, nhưng không để nó hoàn toàn sinh ra dược linh, sau đó đem hồn phách nhốt vào bên trong, cho hồn phách dung hòa cùng đan dược, trở thành dược linh. Nhưng bởi như vậy hồn phách cùng đan dược sẽ biến thành một khối, nếu bản thể đan dược bị cắn nuốt, hoặc bị hủy diệt, dược linh sẽ biến mất.

- Ngô…cũng không khác biệt suy nghĩ của ta.

Tùy Qua gật đầu nói:

- Như vậy phương thức dung hòa cụ thể ngươi nói ta nghe một chút.

- Đầu tiên hồn phách cần đầy đủ, hơn nữa ý chí đủ kiên định. Mặt khác người thi triển tu vi tinh thần lực nhất định phải cao, như vậy mới có thể đem hồn phách hoàn toàn ổn định trong đan dược…

Dược đồng không dám có bất kỳ giấu diếm, đem quá trình tỉ mỉ báo cho Tùy Qua, hơn nữa còn tiến hành nghiên cứu trao đổi cùng thảo luận. Tùy Qua cũng có rất nhiều hiểu biết trong luyện đan, khai thông cùng dược đồng xong, rất nhanh đã hiểu được trọn vẹn.

Kỳ thật mấu chốt trong chuyện này là phẩm cấp đan dược phải cao. Phẩm cấp cao thì linh tính mười phần, linh tính đầy đủ hồn phách gởi vào trong có thể hoàn toàn biến hóa thành dược linh. Đối với dược linh mà nói bản thể đan dược tốt xấu tương đương phòng ở của nhân loại, đương nhiên càng tốt càng thoải mái. Hơn nữa người thi thuật có tu vi tinh thần lực cao minh, bởi vì đối với đan dược mà nói hồn phách nhân loại là từ ngoài đến, linh tính của đan dược sản sinh dược linh mới là chủ nhân chân chính. Nhưng lúc đan dược vừa sinh linh tính liền bị người ngoài xâm nhập cướp địa bàn, tự nhiên sẽ bị linh tính bài xích. Nhưng điểm này đối với Cốc Ngạn Tuyết mà nói hẳn không có vấn đề, bởi vì đan dược mà nàng cần “chiếm đoạt” chính là thân thể ngày xưa của nàng.

Việc khó khăn thật sự chính là làm sao đem thân thể của nàng luyện chế thành đan dược.

Tùy Qua đã cẩn thận phân tích dược tính trong thi thể của nàng, nhưng trước khi chính thức tiến hành rèn luyện hắn lấy chút ít da thịt đem ra thực nghiệm, dựa theo ý nghĩ của mình phối hợp cùng một ít linh thảo đan dược cùng nghiên cứu liều lượng.

Tùy Qua hao phí nửa ngày thời gian rốt cục thực nghiệm hoàn thành, sau đó tìm Cốc Ngạn Tuyết muốn thương lượng với nàng.

Nghe xong ý kiến của Tùy Qua, Cốc Ngạn Tuyết kiên định nói:

- Tùy tiên sinh, ngươi cứ việc dựa theo suy nghĩ của ngươi đi làm là được.

- Cốc cô nương, việc này quan hệ đến đại sự cô có thể hoàn hồn hay không. Một khi thất bại, chỉ sợ cô sẽ mất thi thể. Cho nên không thể không thận trọng làm việc.

Tùy Qua đem phiêu lưu bên trong giải thích rõ ràng.

Cốc Ngạn Tuyết mỉm cười, thật thoải mái nói:

- Tùy tiên sinh không cần quá lo lắng, đối với ta mà nói nếu như có thể hoàn hồn biết về thế giới hiện tại một chút, đương nhiên là chuyện tốt. Nếu không thể hoàn hồn đó cũng là ý trời, ta đã ở địa phương mù mịt tăm tối ngây người bao nhiêu năm tháng, thậm chí cả chính mình cũng không nhớ rõ là bao lâu. Cho nên có rất nhiều điều ta đã thấy được rõ ràng minh bạch lắm rồi.

Nghe xong lời nói của nàng, Tùy Qua đã yên tâm, bắt đầu dựa theo kết quả thực nghiệm đem thân thể Cốc Ngạn Tuyết rèn luyện thành Nhân Nguyên Đan.

Tuy tu vi Cốc Ngạn Tuyết không cao, nhưng thân thể huyết nhục là tài liệu luyện đan tốt nhất, Tùy Qua bỏ vào Đan Thủy, sát nhập dược lực Tạo Hóa Đan, phối hợp cùng Thiên Quỳ Mộc, dược dịch Trường Xuân Thụ, cuối cùng còn dùng băng khí của Long Can Qua che phủ chân khí hỗn độn xao động trong thân thể. Bởi vì thân thể Cốc Ngạn Tuyết chứa nhiều tinh hoa của thịt hoang thú, đại bộ phận đều là loài thú nóng nảy, không dễ dàng trấn áp, đây cũng là nguyên nhân mặc dù Tùy Qua đã nghĩ tới biện pháp đã lâu, nhưng vẫn chậm chạp chưa ra tay thực hiện.

Lúc này tu vi Tùy Qua tiến nhanh, có thể dễ dàng trấn áp cỗ chân khí hỗn độn cùng ý chí nóng nảy trong thân thể Cốc Ngạn Tuyết, hơn nữa còn có linh thảo điều hòa, rốt cục thân thể nàng đã xảy ra biến chất, tạp chất bị bài trừ, mà tinh hoa linh thảo dần dần hòa tan thành một thể, làm cho thân thể nàng chuyển biến thành Nhân Nguyên Đan.

Qua một lúc thân thể Cốc Ngạn Tuyết bắt đầu tản ra ánh sáng dịu dàng sáng bóng, còn có hương đan tản ra khắp chung quanh.

Đối với người tu hành mà nói chỉ cần điều gì có lợi ích cho việc tu hành, cho dù là thi thể hay đồ vật gì đều có thể cắn nuốt. Thậm chí có một ít kẻ tu luyện ma đạo, có thể đem cả thân nhân của họ cầm đi luyện đan hoặc hiến tế.

Tuy rằng thân thể nàng thoạt nhìn có chút trong suốt, như là ngọc thạch hay phỉ thúy, nhưng không thể phủ nhận lần này rèn luyện khá thành công, hơn nữa cơ hồ không gặp phải phiêu lưu.

Khi tạp chất của Nhân Nguyên Đan hoàn toàn bị tôi luyện đi ra, Tùy Qua bắt đầu trợ giúp hồn phách Cốc Ngạn Tuyết hoàn toàn dung nhập vào trong “đan dược”, đúng như suy đoán của hắn, thân thể nàng không bài xích hồn phách, hắn chỉ cần dùng tinh thần lực phối hợp cùng Mộc Nghiễn thần bút khắc thật nhiều phù văn trong thân thể nàng, hoàn toàn củng cố hồn phách bên trong, sau đó dung hợp cùng linh tính của đan dược, từ một quỷ hồn hoàn toàn biến hóa thành một dược linh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio