Đầu tiên Vũ Hoàng dùng Âm Dương Huyền Quang Giám đã chống cự một phần lực lượng công kích của Tùy Qua, đồng thời người Côn Lôn tông kết trận lại chống cự một bộ phận, mà người các tông môn khác không phải thái điểu, ít nhất đều có tu vị Nguyên Anh hậu kỳ trở lên, tự nhiên biết rõ kịp thời thúc dục pháp bảo phòng ngự.
Nhưng mà một quyền này của Tùy Qua đã đạt được hiệu quả chấn nhiếp.
Lớn tiếng doạ người, cảnh tỉnh, đây chính là chiến lược của Tùy Qua.
Bởi vì tuy liên quân báo thù lấy Côn Lôn tông thành chủ đạo, nhưng mà người tông môn khác không ít, chiếm cứ hai phần ba phân lượng, thái độ của những người này là, bọn họ sẽ không tận trung với Côn Lôn tông, nhưng lại không thể làm trái Côn Lôn tông, mặt khác bọn họ cũng có tâm tư mượn gió bẻ măng, cho nên Tùy Qua dùng một quyền này khiến bọn họ bỏ đi tâm tư đó, làm cho bọn họ biết rõ Thần Thảo Tông không phải quả hồng mềm, không ai có thể đi lên bóp một cái.
Đây là kế sách Tùy Qua đã sớm định ra, cho nên một quyền này kỳ thật không phải đánh người, mà là đánh khí thế.
Mặt khác, người Thiên Lam Kiếm Tông sẽ phối hợp với Tùy Qua tiến hành công tâm thuật, bọn họ vô ý hữu ý lộ cho người tông môn khác biết Thần Thảo Tông lợi hại, lộ ra Tùy Qua lợi hại, lúc đó cảnh tỉnh đám người này, làm cho bọn họ hiểu lúc này Côn Lôn tông đến đây, thực sự không phải là chia cắt chỗ tốt, mà là bị người Côn Lôn tông xem thành pháo hôi.
Một khi các tông môn khác có giác ngộ như vậy, bọn họ sẽ biết rõ phải lựa chọn thế nào.
- Không gì hơn cái này!
Sau một quyền của Tùy Qua, tuy trong mắt Vũ Hoàng hiện ra nét kinh hãi, nhưng mà trong miệng lại biểu hiện khinh thường thực lực của Tùy Qua.
Mà Tùy Qua lời lẽ sắc bén càng tốt hơn, cười lạnh nói:
- Vũ Hoàng, nếu ngươi thật sự chỉ như thế, tay không tấc sắt thử một quyền của ta đi! Có dám hay không, ngươi dám sao?
Tay không tấc sắt tiếp một quyền của Tùy Qua.
Đây là khiêu khích trần trụi! Cũng là một loại miệt thị vô cùng vô sỉ! Tùy Qua ánh mắt sắc bén, hắn đã nhìn ra Bạch Kim Đế Tà Kiếm trong tay Vũ Hoàng là vật chí kim, có tác dụng suy yếu lực lượng và uy thế của Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, hơn nữa Tùy Qua am hiểu vốn chính là nắm đấm, muốn cho Vũ Hoàng tay không tấc sắt đánh nhau với Tùy Qua, có hại chịu thiệt nhất định là Vũ Hoàng.
- Nhiều lời vô ích.
Vũ Hoàng nhàn nhạt nói:
- Muốn dụ ta mắc lừa, ngươi còn non lắm.
Vũ Hoàng xem như lão hồ ly, xem ra hắn không dễ mắc lừa như thế.
- Không dám chính là không dám. Đường đường tông chủ Côn Lôn lại không dám tiếp ta một quyền, rõ ràng còn dám khiêu khích Thần Thảo Tông, ha ha!
Tùy Qua cười to lên, âm thanh cuồng vọng mà tràn ngập mỉa mai.
Tuy tất cả mọi người biết rõ Tùy Qua đang tranh giành miệng lưỡi, nhưng mà không thừa nhận cũng không được hắn nói đúng. Dù sao Vũ Hoàng đường đường là tông chủ Côn Lôn tông, mà Tùy Qua chỉ là đệ tử tông chủ Thần Thảo Tông, vậy mà dùng ời lẽ sắc bén áp chế Vũ Hoàng, nếu như Tùy Qua hôm nay không chết, sau này truyền ra ngoài sẽ biến Vũ Hoàng thành trò cười.
- Sát!
Vũ Hoàng lạnh lùng nói ra chữ này.
Bởi vì vào lúc này Vũ Hoàng thật sự hận Tùy Qua tới cực điểm, tiểu tử giống như bò sát này không ngừng khiêu khích tông chủ Côn Lôn như hắn, bao nhiêu năm qua, Vũ Hoàng lần đầu tiên bị người ta khiêu khích như thế.
Nghe lệnh của Vũ Hoàng, người Côn Lôn tông lập tức động thủ.
Có người Côn Lôn tông giám sát, người các tông còn lại tiến công Mính Kiếm Sơn.
Trong chốc lát cả thiên địa bị ánh sáng pháp bảo, kiếm khí che đậy, cho dù là ánh mặt trời cũng ảm đạm thất sắc.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Tiếng nổ lớn vang vọng, trong tiếng nổ vang còn có tiếng kêu thảm thiết.
Côn Lôn tông và các tông môn lánh đời liên thủ công kích, rất nhanh hình thể Mính Kiếm Sơn hiện ra, trận pháp che dấu sơn thể hiển nhiên không thể thừa nhận nhiều người tiến công như thế. Nhưng mà chỉnh thể hộ sơn đại trận của Mính Kiếm Sơn không dễ dàng bị công phá như vậy, hôm nay Mính Kiếm Sơn cao thủ không ít, trận pháp thiên nhân thế giới vô cùng lợi hại, thông qua trận pháp, có thể phóng đại thực lực đám đông lên mấy chục lần, hơn trăm lần, cho dù là người Côn Lôn tông khí thế hung hăng, trong lúc nhất thời cũng đừng mơ đánh tan hộ sơn đại trận của Thần Thảo Tông.
Nhưng mà rất nhanh một ít người liền phát hiện hộ sơn đại trận Thần Thảo Tông dưới công kích mãnh liệt đã xuất hiện "Khe hở ", "Lỗ thủng" các loại, vì vậy một ít người thừa cơ tiến vào, chuẩn bị cướp đoạt chỗ tốt trước tiên. Nhưng mà hững người này đi vào thì mới phát hiện bọn họ không có chính thức đi vào sơn môn Thần Thảo Tông, mà là rơi một ít trận pháp cấm chế cổ xưa, bị nhốt ở trong đó, hoặc là bị bẫy rập gây thương tích.
Đây chính là chỗ cao minh của Trúc Vấn Quân, cố ý làm ra một ít sơ hở các loại tồn tại, mục đích của nàng là dẫn địch nhân đi vào, khiến đám gia hỏa tham tiện nghi, tiểu thông minh lâm vào trận pháp, cấm chế. Phải biết rằng, trong loạn cổ lâm này chính là chiến trường thượng cổ, có chút trận pháp cấm chế hết sức lợi hại, cho dù tu sĩ Hóa Thần Kỳ lâm vào trong đó cũng khó toàn thân trở ra.
Liên quân Côn Lôn tông muốn một lần hành động công phá Thần Thảo Tông, căn bản là không khả năng!
Đồng thời Tùy Qua chủ động tìm tới Vũ Hoàng.
Vương bài đấu vương bài, đây là chuyện không cần nghi vấn.
Huống chi mục tiêu của Vũ Hoàng cũng là Tùy Qua, chỉ cần chém giết Tùy Qua, hắn tin tưởng Thần Thảo Tông cũng sẽ bị diệt.
Trước đó ở trong Lang Huyên Động Thiên, Vũ Hoàng ăn thiệt thòi nhỏ trong tay Tùy Qua, nhưng đó là bởi vì hắn không thể toàn lực đối chiến với Tùy Qua, nhưng mà hiện tại đã khác, hắn có thể toàn lực ra tay, thiên ngoại tinh thạch chiến giáp trên người hắn cũng giúp hắn không bị thiên địa pháp tắc quấy nhiễu. Bởi vậy Vũ Hoàng quyết định, nhất định phải tự tay chém giết Tùy Qua.
- Bao nhiêu năm qua, ngươi là đối thủ đầu tiên an ổn xuất hiện trước mặt của ta.
Vũ Hoàng ưa thích nói lời dạo đầu, rất 'trang Bức', nhưng mà rất có khí thế.
Nhưng mà thình lình tiểu Ngân Trùng biến thành con giun nhỏ xuất hiện trên vai Tùy Qua, cười nhạo nói:
- Lão đại, tông chủ Côn Lôn tông hình như rất thích ngốc bức đấy...
- Ngốc. Bức! Ngốc. Bức! Ngốc. Bức...
Tam Túc Kim Ô thời điểm này cũng xuất hiện, nó học nói như vẹt, nhưng mà miệng quạ đen cũng có thể học vẹt, mà Tam Túc Kim Ô học câu đầu tiên chính là mắng Vũ Hoàng là ngu xuẩn, hơn nữa nó dường như cảm thấy rất thú vị, cho nên không ngừng lặp đi lặp lại nhiều lần.
Sắc mặt Vũ Hoàng trở nên tái nhợt, nắm đấm nắm chặt, xương ngón tay ỏổ vang.
- Tùy Qua, bổn tọa sẽ khiến ngươi trọn đời không siêu sinh!
Vũ Hoàng gầm lên giận dữ, hắn bị triệt để chọc giận, là bị tiểu Ngân Trùng cùng Tam Túc Kim Ô triệt để chọc giận.
Nhưng mà Tam Túc Kim Ô hiển nhiên không biết cái gì gọi là sợ hãi, lúc Vũ Hoàng gầm lên giận dữ, nó lại mắng một tiếng "Ngốc. Bức ", Vũ Hoàng nghe câu này thiếu chút nữa tức giận đến mức tim phổi nổ tung.