Vũ Hoàng đã khôi phục lại vẻ uy thế cùng mưu lược của một tông chủ.
- Ngươi là tông chủ Côn Luân tông, việc này ngươi đi làm đi.
Đạo nhân nói, xoay người đi ra đại điện.
Qua thêm vài ngày, cả Loạn Cổ Lâm đã khôi phục lại sinh cơ thêm lần nữa.
Vô số linh thảo, linh mộc đã thay thế thảo mộc ngày trước, làm linh khí của Loạn Cổ Lâm thập phần dồi dào.
Mặt khác hộ sơn đại trận Minh Kiếm sơn mạch đã hoàn toàn khôi phục, cuộc chiến kia tuy rằng đệ tử Thần Thảo tông có chút tổn thương, nhưng Tùy Qua đã có thể đại lượng luyện chế Cảnh Giới Đan nguyên anh kỳ, thực lực Thần Thảo tông rất nhanh liền siêu việt ngày trước. Điểm này được chứng minh từ nhóm người Duyên Vân, Ngưu Duyên Tranh bọn họ, lại có thêm Đường Vũ Khê, Trầm Quân Lăng, Lam Lan cùng An Vũ Đồng đều nhờ có Tùy Qua dùng mảnh nhỏ pháp tắc cùng nguyên khí bản thân giúp các nàng tiến lên cảnh giới nguyên anh kỳ.
Về phần Trầm Quân Lăng cũng không cần tiếp tục trốn tránh.
Dù sao Không Động môn hay Thục Sơn kiếm tông, đã có vết xe đổ của Côn Luân tông, chỉ sợ bọn họ cũng không dám dễ dàng chạy tới khiêu khích Tùy Qua, khiêu khích Thần Thảo tông. Mà trải qua cuộc chiến lần này, sĩ khí đệ tử Thần Thảo tông cùng niềm tin đều tăng lên thật lớn.
Mặt khác tứ đại thế gia cùng người của những tu hành gia tộc khác cũng không ngừng kêu gọi người trong tộc gia nhập Thần Thảo tông.
Nhưng vào lúc này, Tùy Qua lặng yên rời khỏi tông môn.
Cho tới bây giờ Tùy Qua cũng không phải người bị động, dù trận chiến vừa rồi hắn đánh chết tông chủ Côn Luân tông, nhất thời danh dương tu hành giới, nhưng hắn biết mình chỉ đánh bại Vũ Hoàng mà không phải đánh bại Côn Luân tông. Hắn biết rõ trong Côn Luân còn có nhân vật lợi hại hơn Vũ Hoàng, nhưng những người đó chỉ còn có chút băn khoăn, hoặc là chưa đến thời cơ xuất hiện mà thôi.
Thiên địa đại kiếp nạn tiến đến, khi thiên địa pháp tắc rối loạn, những người kia nhất định sẽ hiện thân. Mà tới lúc đó, nếu tu vi của Tùy Qua còn giậm chân tại chỗ, hắn sẽ giẫm vào vết xe đổ của Vũ Hoàng.
Hộ sơn đại trận của Thần Thảo tông đã hoàn toàn khôi phục, hơn nữa có Khổng Bạch Huyên trấn thủ, Tùy Qua hoàn toàn không cần lo lắng.
Khổng Bạch Huyên ở lại Minh Kiếm sơn mạch, thứ nhất vì trấn áp luyện hóa pháp bảo thu được trong cuộc chiến, tăng lên tu vi. Thứ hai là giúp Tùy Qua trấn thủ Thần Thảo tông.
Tùy Qua một mình quay về thế tục giới, hiện giờ mặc dù là mùa đông, nhưng vẫn vô cùng phồn hoa, hài hòa như trước, hoàn toàn không cảm giác được thiên địa đại kiếp nạn đang tới gần, nhưng vài bộ điện ảnh về ngày tận thế lại đang được nổi tiếng vô cùng.
Hiện tại Minh Kiếm sơn mạch đã được di dời, truyền tống trận cũng chuyển qua Loạn Cổ Lâm. Tùy Qua thông qua truyền tống trận đi Minh Châu hồ, mở ra thông đạo trận pháp thu hết ma vật bên trong. Dù khoảng cách thu thập vẫn chưa lâu, nhưng hiện tại bên trong lại đã tràn ngập ma vật vô số. Xem ra bích chướng giữa hai thế giới đã ngày càng gần, càng nhiều ma vật khẩn cấp tràn vào nơi đây. Nhưng toàn bộ đều gặp phải Tùy Qua, bị hắn thu vào Hồng Mông Thạch biến thành tù phạm vĩnh hằng.
Đồng dạng tình huống trong Như Mộng Thủy Cốc cũng không khá hơn bao nhiêu.
Lúc này tu vi Như Mộng lên tới hóa thần hậu kỳ đỉnh phong, tu vi Cô Tình công chúa đã tới hóa thần trung kỳ, cho nên có hai người liên thủ, muốn khắc chế thế cục Như Mộng Thủy Cốc cũng không đến nỗi nào.
- Tiên sinh, chúc mừng ngài đánh lui lần tấn công của Côn Luân.
Thái độ Như Mộng càng thêm cung kính, bởi vì thực lực của Tùy Qua làm nàng thừa nhận. Mặc dù nàng là khí linh, nhưng cũng biết uy danh hiển hách của Côn Luân, mà Tùy Qua đánh lui bọn họ, đúng là công tích thật lớn.
- Đúng vậy, Tùy tiên sinh thật sự là lợi hại, ngay cả tông chủ Côn Luân cũng đánh gục, xem ra đã đứng trên đỉnh tu hành giới nhân loại. Vốn ta không đủ tin tưởng đối với tiên sinh, nhưng hiện tại đã tăng thật nhiều.
Cô Tình không ngờ cũng mở miệng khen ngợi.
Tùy Qua nghiêm túc nói:
- Các ngươi nên biết mục tiêu của ta không phải Côn Luân, cũng không phải là đỉnh cao tu hành giới nơi này. Nếu quả thật muốn nói mục tiêu, như vậy chính là đứng trên vạn giới!
- Những lời khen tặng tạm thời không nhắc đến.
Tùy Qua nói:
- Khoảng cách thiên địa đại kiếp nạn còn một chút thời gian, trong đoạn thời gian này các ngươi thả cho ma vật đi vào càng nhiều, khiến chúng trở thành đối tượng lịch lãm của chúng ta. Thần Thảo tông còn có thể tiếp tục mở rộng nhân mã, nhưng chỉ riêng gia tăng cảnh giới thôi vẫn chưa đủ, nhất định phải trải qua sinh tử lịch lãm thì lực chiến đấu của họ mới có thể chân chính tăng lên.
- Tiên sinh yên tâm, chúng tôi nhất định xử lý tốt.
Như Mộng gật đầu nói.
- Được.
Tùy Qua gật đầu, thổi quét ma vật trong cốc sạch sẽ, lập tức rời đi.
Tùy Qua rời khỏi, Cô Tình chợt nói:
- Tùy tiên sinh thật sự lợi hại! Thật không nghĩ tới trong thế giới loài người, còn có nhân vật kỳ tài ngút trời như vậy. Cho dù trong tâm ma thế giới người có tu vi cao hơn hắn thật nhiều, nhưng tốc độ tăng trưởng tu vi chỉ sợ tìm không thấy. Có đôi khi ta thật sự hoài nghi hắn có phải nhân loại hay không!
- Vô nghĩa, tiên sinh không phải nhân loại thì là gì?
Như Mộng hừ một tiếng, hiện tại nàng đã xem Tùy Qua là chủ nhân, không cho phép có lời vũ nhục.
- Ai nha, Như Mộng tỷ, ngươi hiểu lầm ý của ta rồi. Ta muốn nói Tùy tiên sinh không biết có phải là viễn cổ thần ma chuyển kiếp hay không, cho nên tu vi cảnh giới mới gia tăng nhanh như vậy đâu.
- Có lẽ đi.
Như Mộng nói:
- Sao vậy, nghe ngữ khí của ngươi đầy phong tao, chẳng lẽ có tà niệm với tiên sinh sao? Hừ, ngươi là ma vật, chỉ sợ tiên sinh không trúng ý ngươi đi.
- Chưa chắc đâu.
Cô Tình giảo hoạt cười:
- Có lẽ Tùy tiên sinh lại thích yêu nữ ma nữ như ta thì sao? Dù sao ta có dung mạo của tỷ tỷ, lại có yêu mị mà tỷ không có, nếu Tùy tiên sinh thích, ta nguyện ý tiến cử bản thân với hắn thử xem.
- Ngươi thật sự là…hừ!
Như Mộng tức giận hừ lạnh:
- Nhanh chóng đi làm việc thôi!
- Hì hì…
Cô Tình cười hì hì, hai người đi vào tận sâu trong thủy cốc, liên thủ mở ra thông đạo thả ma vật đi vào.
Tùy Qua rời khỏi Như Mộng Thủy Cốc, đi tới Bình Nghiêm đảo.
Tình huống Bình Nghiêm đảo tốt hơn một chút, bởi vì trên đảo đặt Thôn Yêu tháp, là khắc tinh của hoang thú, hồng hoang cự xà trên Thôn Yên tháp vì không còn bụng, cho nên biến thành động không đáy, vĩnh viễn không thể điền đầy. Mỗi thời mỗi khắc đều nuốt hoang thú đi vào, rơi vào trong tháp, nhanh chóng bị luyện hóa, chuyển thành nguyên khí, sau đó hội tụ dưới đáy tháp, một bộ phận bị tháp nuốt lấy hấp thu, đại bộ phận biến thành tài liệu cho Tùy Qua luyện chế Quy Nguyên Đan.
- Chủ nhân, khe không gian phía dưới ngày càng không ổn định.
Khi Tùy Qua thu đi nguyên khí trong tháp, khí linh Thôn Yêu tháp bắt đầu khuyến cáo Tùy Qua.
- Như thế nào, lấy khẩu vị của ngươi cũng ăn không tiêu sao?
Tùy Qua cười hỏi.