Mà Tùy Qua phát giác được đối phương có cường giả xuất hiện thì lập tức cho người rút đi, tập trung lại bỏ chạy, hắn đứng lại đoạn hậu.
Dùng lực lượng một mình Tùy Qua, tăng thêm mấy vạn thiên binh thần tướng, muốn bọc hậu tranh thủ thời gian và dư xài.
Tuy Côn Lôn Tông xuất động mấy cường giả Đại Thừa kỳ nhưng mà Tùy Qua vừa đánh vừa lui, không để cho đối phương chiếm được chút tiện nghi nào, cuối cùng thong dong rút đi, dù sao Tùy Qua đánh lén đã đạt được, cũng không ham chiến.
Tùy Qua cũng biết, Côn Lôn Tông tạm thời không thể bị diệt, dùng tu vị của hắn còn không làm được, hơn nữa, hiện tại thời cơ cũng không đúng.
Đánh lén thành công, đám người Hổ Thiên Hành quay về trận doanh, sau đó Tùy Qua cũng quay về.
Năm vạn người, chỉ chết bảy người, tổn thương hơn trăm người, nhưng đối với Tùy Qua mà nói, người bị thương không đáng kể chút nào, chỉ cần có đan dược, linh dược, rất nhanh sẽ khôi phục lại, nhưng mà lần này đánh lén lại chém giết hơn một ngàn ba trăm đệ tử Côn Lôn Tông, có thể nói là lợi nhuận lớn.
Quan trọng hơn là, đánh thắng ngay trận đầu, sĩ khí của quân đội tăng lên, khiến tướng sĩ cũng biết, lực lượng tông môn cũng không có gì hơn thế này, khi đại soái của bọn họ thống lĩnh, bất luận lực lượng tông môn nào cũng là hổ giấy, sẽ bị giấm đạp.
Thời điểm bình minh, Tùy Qua cùng Hổ Thiên Hành lại đi lên phòng nghị sự, đi thông báo với Đằng Nguyên Thường.
Đằng Nguyên Thường nhìn qua Tùy Qua rất tức giận, nhưng mà hắn vẫn áp chế lửa giận, nhìn Tùy Qua nói ra:
- Ngươi không phải nói hôm nay muốn tặng một ngàn cái đầu của đối phương cho bổn tọa sao, hẳn là, ngươi chủ động tới thỉnh chiến?
- Cũng không phải.
Tùy Qua nói:
- Chúng ta đã đắc thủ.
Sau khi nói xong, Tùy Qua mang một bộ phận đệ tử Côn Lôn Tông còn sống ra, mang theo nguyên thần, nguyên anh ném ra khỏi Hồng Mông thạch, sau đó nhì Đằng Nguyên Thường nói:
- Đây là một ngàn cái đầu người Côn Lôn Tông, đại quân đánh dẹp vương triều Tần Hán cũng không phải ăn chay.
Đằng Nguyên Thường quả nhiên rung động, hắn tuyệt đối ngờ đội quân pháo hôi trong suy nghĩ của hắn thoáng cái chém giết hơn ngàn tu sĩ Côn Lôn Tông, đây chính là chuyện không tưởng tượng nổi.
Nhưng mà Đằng Nguyên Thường cũng không biết, Tùy Qua sở dĩ có được thành quả chiến đấu như thế là có mấy nguyên nhân tổ hợp mà thành: thứ nhất, người Côn Lôn Tông không ngờ bị đánh lén; thứ hai, Tùy Qua thoải mái phá vỡ trận pháp phòng ngự; thứ ba, trải qua luân phiên chinh chiến, đệ tử Côn Lôn Tông mệt mỏi thể xác và tinh thần; thứ tứ, tu vị tướng sĩ vương triều Tần Hán còn không bằng tu sĩ tông môn, nhưng có thể do kỷ luật nghiêm minh, hành động đều nhịp, tiến thối có độ, đây là điểm đệ tử tông môn không làm được.
- Tốt, chúc mừng đại soái thắng ngay trận đầu.
Đằng Nguyên Thường dầu gì cũng là tông chủ, khí độ vẫn có, cho dù hắn không thích Tùy Qua nhưng vẫn phải chúc mừng.
- Dễ nói, chúng ta cũng gặp may mắn.
Tùy Qua không kể công không kiêu ngạo.
- Nhưng mà không biết Thiên Thai Tông có nên tiến hành phong thưởng tướng sĩ hay không?
- Đương nhiên là có phong thưởng.
Đằng Nguyên Thường nói:
- Tướng sĩ tham gia hành động lần này, mỗi người ban thưởng mười viên Tinh Nguyên Đan.
- Mười viên?
Hổ Thiên Hành thiếu chút nữa trực tiếp chửi mẹ kiếp, nghĩ thầm Thiên Thai Tông đang đuổi ăn mày sao, trong nội tâm đại hận, nhưng mà hắn không có biểu hiện ra ngoài, bởi vì hắn tin tưởng Tùy Qua nhất định có chỗ ứng phó.
- Đa tạ tông chủ.
Tùy Qua cười nhạt một tiếng, nói:
- Nhưng mà, chúng ta người mới đến, đêm qua trải qua đại chiến, cho nên cần nghỉ ngơi và hồi phục mấy ngày, tin tưởng tông chủ sẽ không để tâm chứ.
- Cái này... Tốt, có lẽ nghỉ ngơi và hồi phục thì cứ nghỉ ngơi đi.
Đằng Nguyên Thường vừa cười vừa nói.
Tùy Qua cũng không lưu lại, xoay người rời đi.
Ra khỏi phòng nghị sự, Hổ Thiên Hành mới nói:
- Đại soái, bọn chúng quá keo kiệt.
- Không sao.
Tùy Qua cười ha hả, sau đó nhìn Hổ Thiên Hành nói:
- Được chỗ tốt là được, quan trọng hơn là không làm bia đỡ đạn.
Tùy Qua vừa mới dứt lời, đã nhìn thấy phía trước ánh lửa lập loè, nổ vang trận trận, hiển nhiên là Côn Lôn Tông bắt đầu tiến hành báo thù.
- Thì ra đại soái đã sớm nghĩ tới.
Hổ Thiên Hành cười nói.
Nếu như không phải Tùy Qua trước đó đưa ra đề nghị nghỉ ngơi và khôi phục, giờ phút này chỉ sợ sẽ bị Đằng Nguyên Thường gọi đi làm bia đỡ đạn, nhưng mà vừa rồi Tùy Qua ngăn chặn miệng của Đằng Nguyên Thường, lúc này Côn Lôn Tông khiêu khích cùng báo thù, cũng chỉ có thể do Thiên Thai Tông và các tông môn ra chống.
Mà Côn Lôn Tông báo thù, khẳng định không phải dễ dàng ngăn cản như vậy, nếu không phải chém giết một đám tu sĩ địch quân, Côn Lôn Tông tông chủ cùng thái thượng trưởng lão không cách nào phục chúng, dù thế nào thì phải cho môn hạ Côn Lôn Tông một câu trả lời, nhưng mà Tùy Qua lại thành công tránh né lửa giận của Côn Lôn Tông, làm cho Thiên Thai Tông cho môn hạ và tông môn khác đi ra ngăn cản, chiêu thức ấy chơi rất xinh đẹp, hơn nữa làm cho Đằng Nguyên Thường ngậm bồ hòn lại không thể làm gì.
Quả nhiên ngày hôm nay Côn Lôn Tông điên cuồng trả thù, Thiên Thai Tông và các tông môn khác trả giá hơn ngàn người tử vong, nhưng mà đệ tử Côn Lôn Tông cũng bỏ mạng mấy trăm, Thiên Hoàng Đạo Tông cũng giống như thế, mà người khởi xướng Tùy Qua lại tĩnh tâm tu luyện trong quân doanh.
Nhưng mà có chuyện ngay cả Tùy Qua cũng không ngờ tới.
Thời điểm hắn đang tu luyện trong soái trướng, đột nhiên một đầu kim long từ trên trời giáng xuống, cuốn hắn vào giữa không trung.
Cường giả đột kích.
Tùy Qua lập tức truyền lệnh Hổ Thiên Hành trấn thủ quân doanh, sau đó ý đồ tránh né đầu kim long kia.
Nhưng mà đầu kim long này làm sao dễ tránh né được, thời điểm Tùy Qua dốc sức liều mạng giãy dụa thì đầu kim long hóa thành dây thừng vàng không phải vàng quấn quanh người Tùy Qua, mặc cho hắn giãy dụa thế nào cũng không làm gì được.
Rất hiển nhiên, đầu kim long này là tiên khí rất mạnh mẽ.
Chủ nhân kim long cũng hiện thân, dĩ nhiên là một lão thái bà.
Nhưng mà tu vị lão bà này rất lợi hại, vậy mà còn mạnh hơn cả Sơn Trung lão nhân lúc trước.
- Ngươi là người phương nào.
Tùy Qua nói:
- Ta với ngươi không oán không cừu...
- Im ngay, ngươi tiểu tử này, ngươi còn dám giết Sơn Trung lão nhân.
Lão thái bà hung hăng nói ra, không nghĩ rằng bà ta tới vì Sơn Trung lão nhân.
Tùy Qua không nghĩ tới mình ẩn nấp dưới khôi giáp, vậy mà cũng bị người ta nhìn thấu, hôm nay Tùy Qua có thể dùng ý niệm điều chỉnh và khống chế hình thái Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, cho nên đã ngụy trang thành đại nguyên soái, Tùy Qua ẩn nấp bản thân vào khôi giáp, không nghĩ tới lại có người nhìn thấu.
- Ngươi tới đây vì Sơn Trung lão nhân sao?
Tùy Qua nói.
- Các ngươi có quan hệ gì?
- Ngươi không cần biết rõ, ngươi chỉ cần biết rõ, ta tới để giết ngươi.
Lão đại bà rất hận nói:
- Bị Cửu Long Khốn Tiên Tác của ta quấn quanh, ngươi hôm nay chạy trời không khỏi nắng.
- Vậy thì chưa chắc.
Tùy Qua nói:
- Sơn Trung lão nhân lúc ấy cũng rất tự tin, nhưng lại chết trong tay của ta.