Y Tiên Thiểu

chương 1691: tam quang lưu ly bình

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tùy Qua nhủ thầm ngươi muốn bắt sống thì tốt hơn, ngoài miệng lại nói:

- Được! Ta cũng muốn nhìn xem rốt cục là ai dám phá hư hữu nghị giữa Thất La giới cùng Tu La giới!

Tuy Nhâm Ngọc luôn miệng nói phải giết đám người cướp cống phẩm, nhưng những người kia cũng không phải ngọn đèn cạn dầu, đều có tu vi ngoài luyện hư kỳ, hơn nữa hành động cực kỳ nhanh chóng, một kích thành công lập tức bỏ chạy xa vạn dặm, tuy tu vi Nhâm Ngọc mạnh mẽ nhưng cũng không thể đồng thời tru diệt nhiều người như vậy, càng làm cho Nhâm Ngọc khó hiểu chính là, những đạo sĩ kia làm sao đột nhiên xuất hiện, trước kia không hề có chút dấu vết.

Nhưng điều này cũng không gây trở ngại nàng đuổi giết những người kia! Dù không thể giết sạch, ít nhất phải cho bọn hắn trả giá thảm thống, khiến cho đám người không có mắt kia biết Tu La giới không dễ chọc!

- Sứ giả đại nhân, ta cũng đi đánh chết kẻ cả gan làm loạn kia!

Tùy Qua triển khai thân pháp, bay về một phương hướng, hùng hổ đuổi giết kẻ đánh lén.

Nhâm Ngọc rất nhanh đuổi theo chém giết nhiều người đánh lén, lúc này nàng rốt cục xác định kẻ đánh lén không phải người Thất La giới, bởi vì những đạo sĩ kia giống như đến từ Tâm Ma giới cùng Ma Nhân giới, càng làm cho nàng không hiểu được chính là theo tin tức nàng có được, Ma Nhân giới cùng Tâm Ma giới là đối địch, chẳng lẽ hai thế giới kia đã liên thủ đồng loạt đối phó Tu La giới?

Nếu là ngày trước Nhâm Ngọc quả quyết sẽ không tin tưởng loại chuyện này, nhưng bây giờ là đại kiếp nạn, hết thảy đều có thể!

Ngay khi Nhâm Ngọc còn đang nghi hoặc, nàng chợt phát hiện hành tung một kẻ đánh lén, người này là một ma nhân. Nhưng tựa hồ càng thêm giả dối, càng thêm cường hãn, rất nhanh đang xuyên toa trong Minh Hải.

- Mặc cho ngươi bao nhiêu giảo hoạt, cũng khó thể trốn thoát khỏi tay bổn sứ! Vạn Lý Băng Phong!

Nhâm Ngọc đánh ra một chưởng, nhất thời nước biển trong phạm vi vạn dặm đều đóng băng, ngay cả không gian đều đông kết, cho dù đối phương muốn xuyên qua không gian cũng không thể chạy trốn!

- Liệt Hỏa Phần Thành!

Ma nhân quái khiếu một tiếng, toàn thân toát ra ánh lửa hừng hực, lại đem hàn băng phá khai thành khe hở, sau đó nhanh chóng vọt ra.

- Muốn chạy trốn! Không dễ dàng như vậy!

Nhâm Ngọc quát một tiếng, đánh một chưởng về hướng ma nhân, chưởng pháp cực kỳ uyển chuyển, hai tay tung bay, như con bướm vẫy cánh mang theo lực lượng như dời non lấp bể.

- Huyền Thủy Thuẫn!

Trước người ma nhân hiện ra thủy thuẫn, thủy thuẫn ngăn chặn hơn phân nửa lực đạo của Nhâm Ngọc, tuy vẫn trúng một chưởng nhưng lại đào thoát.

Nhâm Ngọc lập tức phóng thích chí tôn tiên khí, thúc giục bổn mạng pháp bảo của mình.

Tam Quang Lưu Ly Bình!

Nhâm Ngọc dù sao cũng là độ kiếp trung kỳ tán tiên, pháp bảo đương nhiên không kém, Tam Quang Lưu Ly Bình là một pháp bảo thật lợi hại, bị tiên khí thúc giục miệng bình liền phun ra ba đạo hồng lục lam quang mang, lập tức đem phạm vi hải vực đều chiếu sáng, toàn bộ hải vực đều hiện ra rõ ràng, hoàn toàn nằm trong khống chế của nó.

Ba đạo quang mang xuất hiện, thân pháp ma nhân liền chậm lại, hơn nữa cũng không thể tiếp tục xuyên qua không gian.

Nhâm Ngọc hừ lạnh một tiếng, nàng biết ma nhân đã trở thành cá trong chậu, chỉ có thể mặc cho nàng xâu xé!

Vì thế Nhâm Ngọc tiếp tục thúc giục Tam Sắc Lưu Ly Bình, làm cho ba đạo quang mang biến thành ba sợi dây thừng cuốn tới chỗ ma nhân.

Đúng lúc này, một chuyện làm Nhâm Ngọc không tưởng được phát sinh, ma nhân đột nhiên quay đầu lại, nhìn nàng cười quỷ dị!

- Tên đáng chết! Ngươi nhất định phải chết!

Nhâm Ngọc hừ lạnh một tiếng, ba đạo quang mang đã gắt gao buộc chặt ma nhân kia, sau đó cuốn tới miệng Tam Quang Lưu Ly Bình, chuẩn bị đem trấn áp luyện hóa. Vô luận đối phương giảo hoạt bao nhiêu, bất quá chỉ là một đạo sĩ luyện hư kỳ mà thôi, Nhâm Ngọc mười phần tin tưởng mình có thể thoải mái giết chết đối phương.

Nhưng ma nhân bị ba đạo quang mang kéo tới miệng bình nhưng lại không cách nào kéo đi vào, mặc cho Nhâm Ngọc thúc giục thế nào cũng chẳng thấm vào đâu. Mà ma nhân lại dùng biểu tình cười nhạo nhìn nàng:

- Tiểu bì nương! Ngươi lại muốn trực tiếp trấn áp luyện hóa bổn hoàng, ngươi không ngẫm lại thực lực bổn hoàng không dưới ngươi, ngươi làm sao có thể thu ta vào trong pháp bảo!

Lời này của Tùy Qua không sai, bởi vì dù hắn có được Hồng Mông Thạch cũng không thể đánh vỡ loại quy tắc này. Không thể đem người có tu vi tương đương hoặc mạnh hơn mình thu vào trong không gian pháp bảo trấn áp.

- Tu vi của ngươi không kém ta? Điều đó không có khả năng!

Nhâm Ngọc hừ lạnh một tiếng, tu vi cảnh giới của ma nhân chỉ là luyện hư hậu kỳ mà thôi, làm sao có thể sánh vai cùng tu vi của nàng đây?

- Bổn hoàng để ngươi bắt, chỉ là muốn gần gũi nhìn xem dáng vẻ của ngươi thôi!

Ma nhân chính do Tùy Qua biến thành, bởi dùng qua Chúng Sinh Quả, mặc dù là Nhâm Ngọc cũng không nhận ra sơ hở, hơn nữa nàng không hiểu biết nhiều về Tùy Qua, đương nhiên không biết ma nhân trêu chọc nàng chính là hắn.

- Ma vật như ngươi, chết còn cứng đầu!

Nhâm Ngọc tiếp tục thúc giục pháp bảo trấn áp.

- Vô dụng!

Tùy Qua cười hì hì nói:

- Đã sớm nghe nói mỹ nữ Tu La giới nóng bỏng, tính tình cũng nồng nhiệt, hôm nay bổn hoàng vừa xem quả nhiên là thế! Tốt lắm, theo bổn hoàng nhìn thấy, ngươi vẫn còn tấm thân xử nữ, không bằng theo bổn hoàng đi Ma Nhân giới, làm phi tử của bổn hoàng đi!

- Muốn chết!

Nhâm Ngọc gầm lên một tiếng, thúc giục Tam Quang Lưu Ly Bình, nhất thời ba đạo quang mang hóa thành ngàn vạn đạo hào quang bao phủ lấy Tùy Qua.

Tam Quang Lưu Ly Bình không chỉ có thể vặn vẹo thời gian pháp tắc, còn gia tốc thời gian trôi qua, sinh ra hình tượng hão huyền, làm người mê muội bên trong, hoàn toàn không cảm giác thời gian trôi đi, khi nhận thức được thì đã tới khi sinh mạng kết thúc.

Nhưng Nhâm Ngọc không biết Tùy Qua đã dung hợp cùng Hồng Mông Thụ, đã có được thọ nguyên cùng thiên địa nhật nguyệt, cho nên nàng muốn dùng thời gian pháp tắc đến giết hắn, căn bản là vô dụng!

Mà thời gian càng trôi nhanh lại càng giúp Tùy Qua cùng Hồng Mông Thụ sinh trưởng nhanh hơn, giúp cho hắn đột phá tu vi càng cấp tốc.

Nhưng Nhâm Ngọc lại không biết Tùy Qua mượn dùng thời gian lực của Tam Quang Lưu Ly Bình tu luyện.

Bất kỳ ai làm như thế, khẳng định chính là kẻ điên!

Bởi vì thời gian lực mang đi thọ nguyên của người tu hành, cho dù là chân tiên cũng sẽ không tùy tiện tiêu hao tuổi thọ của chính mình.

Nhâm Ngọc điên cuồng thúc giục Tam Quang Lưu Ly Bình, chờ khi Tùy Qua biến thành tuổi già sức yếu, chỉ còn lại chút thời gian, sau đó thu pháp bảo, cuối cùng nhìn xem ma nhân đáng chết này bị nàng tra tấn đến chết.

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Trường hợp mà Nhâm Ngọc chờ mong vẫn chưa phát sinh, Tùy Qua chẳng những không biến thành tuổi già sức yếu, ngược lại ngày càng thêm mạnh mẽ!

- Điều đó không có khả năng!

Trong lòng Nhâm Ngọc phát ra tiếng rống to như bệnh tâm thần.

Theo nàng xem ra, đây quả thật là chuyện không thể nào!

Phải biết rằng dưới thời gian lực nghiền áp, từng có vô số đạo sĩ tan thành mây khói dưới tay của nàng!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio