Tiểu châm vương thành phố Đông Giang chỉ bằng cái rắm!
Ngày hôm sau, trên nhật báo thành phố Đông Giang đăng một tin tức rất có tính tranh cãi.
Mặc dù tiêu đề tin tức là "Tiểu châm vương", nhưng nội dung lại chủ yếu viết về Tùy Qua và thuốc cao dán của hắn.
Trong bài viết này, La Văn Uyên chỉ là một vai phụ, bị đả kích đầy mình mà thôi.
Dĩ nhiên, không có ai đồng tình với La Văn Uyên.
Đêm qua trong chương trình đặc biệt của "Thị sát Đông Giang", dân chúng khắp thành phố Đông Giang đều thấy rõ hành vi của La Văn Uyên và Tôn Thiết Lĩnh, hai người này, trong một đêm đã trở thành đối tượng thóa mạ lúc trà dư tửu hậu của dân chúng thành phố Đông Giang.
Nhất là lúc kết thúc tiết mục, Tùy Qua triển lộ Ly Hỏa châm pháp, cùng với câu nói "Tiểu châm vương thành phố Đông Giang chỉ là cái rắm" lại càng được vô số người của Đông Đại hưởng ứng.
Tuổi trẻ, chính là nhiệt huyết, chính là điên cuồng.
"Cỏ dại ca", không chỉ làm chuyện tốt, lấy vinh dự về cho sinh viên Đông Đại, hơn nữa còn hoàn toàn đè ép hai người vô đức là Tôn Thiết Lĩnh, La Văn Uyên, trừng ác phục thiện.
Đêm hôm đó, mặc dù khí trời rét lạnh, nhưng ở phòng ăn không còn chai bia nào.
Danh tiếng của "cỏ dại ca", ở Đông Đại càng thêm vang dội.
Nhưng, lần này Tùy Qua không chỉ nổi danh ở Đông Đại, phạm vi khuếch trương ít nhất đã khắp cả thành phố Đông Giang.
Bởi vì Tùy Qua nổi danh, kéo theo thuốc cao dán cũng nổi theo.
Hiệu quả thần kỳ của Đế Ngọc cao số rất nhanh được mọi người chú ý.
Nhất là những người mắc bệnh lâu ngày, lại càng không ngừng gọi điện đến công ty dược Watson xin tư vấn.
Trong một đêm, đường dây nóng của công ty dược Watson tựa như tắc nghẽn, Mắt Kiếng cũng tạm thời tuyển mộ hai vị muội muội phục vụ khách hàng.
Mắt Kiếng kịp thời báo cáo tình hình này cho Tùy Qua, còn Tùy Qua lại báo cáo tình hình cho Đường Vũ Khê.
Ai bảo Đường Vũ Khê hôm nay đã là lão bản nương danh chánh ngôn thuận rồi.
Hơn nữa, phần lớn tiền Tùy Qua kiếm được đều do nàng trông coi.
Ở phương diện làm ăn kiếm tiền, Tùy Qua tự nhận không có nhiều đầu óc, so với Mắt Kiếng và Đường Vũ Khê lại càng kém.
Đường Vũ Khê và đội ngũ quản lý của nàng rất nhanh định ra một kế hoạch tuyên truyền, tiêu thụ nhằm vào tình huống trước mắt. Tùy Qua vừa nhìn bản kế hoạch này, nhất thời vỗ tay tán dương, chuyển giao cho Mắt Kiếng, người này cũng bội phục không dứt.
Cho nên, Mắt Kiếng nhanh chóng căn cứ vào bản kế hoạch điều chỉnh thủ đoạn tiêu thụ Đế Ngọc cao số .
Ngày thứ hai, trên website công ty dược Watson ban bố một thông báo:
Gần đây, Đế Ngọc cao số cung không đủ cầu, cộng thêm có người có ý định trữ hàng, cho nên công ty quyết định tạm thời dừng công khai tiêu thụ số lượng lớn, bệnh nhân có nhu cầu xin mời đến "bộ phận phục vụ khách hàng" của công ty dược Watson, có chuyên gia tư vấn phối hợp. Điện thoại liên lạc: XXXXX.
Thật ra, số lượng Đế Ngọc cao số do Tùy Qua chế tạo còn dư lại không ít, nhưng đúng là đã bắt đầu có một số dược thương vô lương bắt đầu trữ hàng. Cho nên, thông báo này cũng không phải là bắn tên không đích, hơn nữa, hiện giờ hiệu quả tuyên truyền của Đế Ngọc cao số đã đạt được, đương nhiên bắt đầu kiếm được tiền.
Miễn phí không phải không tiến hành, mà chỉ có thể nhằm vào những bệnh nhân không trả tiền nổi.
Bộ phận phục vụ khách hàng mới thành lập của công ty dược Watson nằm ở nội thành Đông Giang, mặc dù mặt tiền cửa hàng không quá lớn, nhưng lại vô cùng náo nhiệt. Ngày đầu tiên bộ phận này hoạt động, Mắt Kiếng còn đích thân đến đây trấn giữ.
Buổi sáng, bộ phận phục vụ khách hàng vừa mở cửa, một nhóm người liền chen chúc xông vào, vây chặt hai nhân viên phục vụ khách hàng.
May là, lần này Mắt Kiếng tuyển mộ hai nhân viên phục vụ khách hàng đều là nam nhân, nếu không với tình hình này, cũng đủ hù dọa những nhân viên nữ nhát gan rồi.
- Mời xếp hàng, từng người một!
Lúc này, hai an ninh cao lớn thô kệch bắt đầu tới đây duy trì trật tự.
Hai an ninh này đương nhiên cũng là tinh anh của Cuồng Hùng bang, nhưng sau khi mặc đồng phục an ninh, lại trở thành nhân sĩ có nghề nghiệp.
Nhưng, bởi vì trước kia từng là côn đồ, lực uy hiếp của loại an ninh này cũng tương đối lớn, rất nhanh đám người lại bắt đầu có trật tự.
Lúc này, nhân viên phục vụ khách hàng lại bắt đầu hỏi thăm từng người một, sau đó ghi chép vào hồ sơ, cuối cùng căn cứ vào tình huống mới quyết định có bán cho đối phương hay không.
Nói trắng ra là, chính là tiếc không nỡ bán!
Tiếc không nỡ bán. Đạo lý này giống như có rất nhiều phòng ốc, nhưng nói rất ít, thậm chí không có. Như vậy sẽ tạo thành hiện tượng cháy hàng, giá tiền cũng theo đó mà nhảy lên cao.
Nhưng, chủ ý của Đường Vũ Khê cũng không phải muốn đẩy giá tiền của Đế Ngọc cao số lên cao, mà có mục đích khác.
Mục đích này, Tùy Qua đồng học cũng rất đồng ý.
Chẳng qua, không có nghĩa những người xếp hàng cũng đồng ý.
- Này, các ngươi làm gì vậy! Tôi xếp hàng lâu như vậy, tại sao không bán thuốc dán cho tôi!
Lúc này, một thanh niên cường tráng giận dữ hét về phía nhân viên phục vụ khách hàng, thanh âm sục sôi, khiến lỗ tai mọi người như nổ vang.
Mắt Kiếng đưa mắt ra hiệu về phía hai an ninh, hai an ninh từ từ đi tới.
- Làm gì! Các ngươi làm gì vậy!
Thanh niên cường tráng cả giận nói:
- Làm sao? Các ngươi bán thuốc, hay là cường đạo? Lão tử đứng xếp hàng lâu như vậy, ngươi nhất định phải bán cho ta! Không phải là tám trăm đồng một tờ sao, lão tử mua được!
Ai ngờ, an ninh vẫn không nói lời gì, mạnh mẽ kéo thanh niên cường tráng này ra khỏi đội ngũ.
Trong đám người nhất thời nghị luận rối rít.
Mắt Kiếng tiến lên, hắng giọng nói:
- Các vị, thật sự là hắn có xếp hàng. Nhưng hắn lại là người của đảng con bò, làm buôn lậu cấp hai!
- Ngươi! Ngươi ngậm máu phun người! Ta mua cho người khác ~!
Thanh niên cường tráng phản bác.
Mắt Kiếng cười lạnh một tiếng, đột nhiên giũ ra mấy tấm hình:
- Mọi người nhìn xem, người trong hình này có phải là hắn không? Hắn có phải đang đầu cơ trục lợi thuốc dán do chúng tôi sản xuất không?
- Cha mẹ nó! Tên súc sinh trời đánh! Mùa xuân ngươi đầu cơ trục lợi vé xe lửa, hiện tại lại tới đầu cơ trục lợi thuốc dán, thật là súc sinh!
- Ghê tởm! Làm cho những người thật sự cần mua như chúng ta cũng không mua được!
- Khó trách hiện tại ở chợ đen Đế Ngọc cao số lại bán tới năm ngàn đồng một tấm, thì ra đều do các ngươi làm!
- . . .
Vốn người xếp hàng có chút phê bình kín đáo với công ty dược Watson, nhưng trải qua chuyện như vậy, nhất thời nhất trí chĩa mũi nhọn vào "Đảng con bò", đám người này, xào vé xe, xào vé vào cửa, xào vật liệu, hiện tại thậm chí ngay cả thuốc cao dán cũng bắt đầu đầu cơ trục lợi, đương nhiên trở thành chuột chạy qua đường, người người la đánh. Hơn nữa, mọi người cũng chuyển sự bất mãn đối với vấn đề tiêu thụ của công ty dược Watson lên đầu đảng con bò.
Thanh niên cường tráng thấy tình hình như vậy, nhất thời á khẩu không trả lời được.