Y Tiên Thiểu

chương 583: đập thành thịt vụn (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khi đám người Sơn Hùng đang bận rộn xây nhà kính, Tùy Qua lại ở trong nhà kính của trụ sở đào tạo thực vật ma luyện lực tinh thần.

Hiện giờ, lực tinh thần của Tùy Qua đã có thể nhích tới gần kiếm quang năm màu sâu trong trí nhớ, hơn nữa cũng không bị kiếm quang năm màu dễ dàng chém vỡ. Bởi vì Tùy Qua từ từ phát hiện, trong khoảng thời gian này, sau khi trải qua ma luyện, tinh thần lực của mình đã bắt đầu từ từ từ hư vô chuyển thành “thực chất”. Trong đầu hắn, tinh thần lực không còn dễ dàng bị khống chế như trước kia, hơn nữa còn có thể ngưng tụ thành thứ “thực chất”, tỷ như, Tùy Qua từng cố gắng để cho tinh thần lực của mình tạo thành một quả đấm, mặc dù quả đấm này rất nhanh bị kiếm quang năm màu chém nát.

Nhưng, Tùy Qua cũng đã từ từ lục lọi đến biên giới của cảnh giới Tỏa Hồn rồi.

Cảnh giới Tỏa Hồn, bí quyết trong đó, chính là dùng tinh thần lực vô hình tạo thành công kích mang tính thực chất cho đối thủ.

Hiện tại, Tùy Qua trên căn bản coi như đã chạm vào cánh cửa của cảnh giới Tỏa Hồn rồi.

Ầm!

Sâu trong trí nhớ, Tùy Qua dùng tinh thần lực ngưng tụ thành quả đấm, một lần nữa bị kiếm quang năm màu chém vỡ. Nhưng lần này, tinh thần lực của Tùy Qua ngưng tụ thành quả đấm, đã có thể giằng co một trận với kiếm quang năm màu.

Tùy Qua hài lòng đứng lên, tính toán tìm Ngưu Duyên Tranh chứng nhận, trao đổi một chút.

Ngay vào lúc này, Tiểu Ngân Trùng từ trong linh điền chui ra, nói với Tùy Qua:

- Lão Đại, có khách không mời mà đến! Có muốn tôi nuốt hắn hay không!

- Nuốt, ngươi lúc nào cũng chỉ biết nuốt!

Tùy Qua cười mắng:

- Mèo chết chuột thối ngươi cũng nuốt vào bụng, coi chừng tiêu hóa bất lương!

- Không sao. Lão Đại, nuốt mấy người mà thôi, không sợ đau bụng.

Tiểu Ngân Trùng lặng lẽ cười nói.

- Xem ra, trụ sở đào tạo thực vật của mình rốt cục không có cách nào thái bình rồi.

Tùy Qua khẽ thở dài, may là biết sử dụng Hồng Mông thạch, một khi gặp phải tình huống, có thể thu toàn bộ linh thảo, linh điền vào trong Hồng Mông thạch, cũng không cần lo lắng linh thảo và linh điền ở đây bị lấy đi.

Thật ra, không chỉ có Tiểu Ngân Trùng cảm thấy có khách không mời mà đến, Tùy Qua cũng sớm có cảm giác.

Tùy Qua không để Tiểu Ngân Trùng xuất thủ, chẳng qua là tính toán giữ lại chút thú vui cho mình.

- Hồng Mông thạch, thu!

Tùy Qua khẽ quát một tiếng, một đạo tử mang nổ tung trên đỉnh đầu hắn, sau đó tất cả mọi thứ trong nhà kính đều bị thu vào trong Hồng Mông thạch.

Vù!

Nhưng đúng lúc này, một điểm bạch quang xuyên thấu qua vách tường nhà kính, nhanh như tia chớp bắn về phía trán Tùy Qua.

Tốc độ mặc dù nhanh, nhưng lại không nhanh bằng cảm ứng của Tùy Qua, cũng không nhanh bằng phản ứng của hắn.

Vù!

Tùy Qua khoát tay, một đạo Tiên Thiên chân khí lăng không đánh ra, nghênh đón điểm bạch quang.

Ầm!

Bạch quang vỡ vụn, hóa thành một đoàn băng vụn bay tán loạn trước mặt Tùy Qua.

- Sợi băng?

Tùy Qua hơi kinh ngạc, đây là lần đầu tiên hắn đụng phải loại công kích quỷ dị này.

Chẳng lẽ là pháp thuật?

Tùy Qua thầm nghi ngờ, nhưng rất nhanh hủy bỏ suy nghĩ này.

Nếu như là pháp thuật, Tùy Qua chắc chắn có cảm giác linh khí thiên địa xung quanh biến hóa, nhưng linh khí thiên địa không phát sinh ra bất kỳ ba động kỳ dị nào, như vậy chứng minh không phải là pháp thuật.

Không phải là pháp thuật, như vậy dĩ nhiên là dị năng.

Đây không phải lần đầu tiên Tùy Qua giao thủ với dị năng giả, cho nên kịp phản ứng rất nhanh.

Dị năng giả, tin đồn là hậu duệ của Vu tộc thượng cổ, chẳng qua đang từ từ xuống dốc. Đại Vu thượng cổ có đại năng thông thiên triệt địa, có tin đồn Đại Vu thượng cổ, thậm chí có thể đánh rơi thiên thạch bên ngoài vũ trụ. Dĩ nhiên, có thật sự lợi hại như vậy hay không, Tùy Qua không biết được. Nhưng, Tùy Qua biết rất rõ, những dị năng giả này không giống với người tu hành, bản lĩnh của bọn họ cũng bắt nguồn từ truyền thừa huyết mạch, nếu như không có loại huyết thống này, bất luận tiến hành tu luyện vu thuật như thế nào, cũng không làm nên chuyện gì. Còn người tu đạo, mặc dù cũng có liên quan đến thiên phú, nhưng chỉ cần chăm chỉ tu luyện, luôn có thể thu hoạch một chút lực lượng.

Bởi vì như vậy, hiện tại số lượng dị năng giả còn thưa thớt hơn người tu hành. Hơn nữa, theo huyết thống pha loãng, lực lượng truyền thừa cũng càng ngày càng kém.

Nhưng dù vậy, dị năng giả bởi vì vấn đề huyết thống của bản thân, cũng có một loại cảm giác cao cao tại thượng về sự ưu việt. Trên thực tế, nếu như người tu hành có tu vi không đạt tới Tiên Thiên cảnh giới, khi đối mặt với công kích của dị năng giả, đúng là cảm thấy luống cuống tay chân.

Nhưng tình huống như thế, đương nhiên sẽ không phát sinh trên người Tùy Qua, khi tu vi của hắn còn chưa đạt tới Tiên Thiên kỳ, cũng đã chiến thắng dị năng giả, huống chi lúc này tu vi đột nhiên tăng mạnh, đương nhiên càng không biết e ngại những dị năng giả này.

Sau khi đánh nát một kích đánh lén kia, thân thể Tùy Qua chợt lóe lên, đã ra khỏi nhà kính.

Đồng thời, linh giác của hắn mở rộng tứ phương, rất nhanh phát hiện ra tung tích của người đánh lén, sau đó thân hình chợt lóe, lăng không tiến về Tê Hà sơn.

Tiểu Ngân Trùng hóa thành một điểm gai bạc, rơi lên bả vai Tùy Qua.

Tùy Qua bay lên trời, đuổi theo người đánh lén, lúc này phía dưới một đạo thân ảnh khác cũng đuổi tới.

- Ngưu Duyên Tranh!

Tùy Qua nhận ra người phía dưới.

Ngưu Duyên Tranh vẫn đi bộ gần đó, làm người hầu, bởi vì không thể tiến vào trụ sở đào tạo thực vật, cho nên hắn chỉ có thể đi lại bên ngoài, không ngờ tối nay lại xuất hiện người đánh lén, điều này làm cho Ngưu Duyên Tranh hơi có chút căm tức, cho nên quyết định đuổi theo, chém giết người này rồi hãy nói. Không ngờ, Tùy Qua cũng đuổi theo, hơn nữa còn là bay lên trời, ngự không mà đi, thấy vậy Ngưu Duyên Tranh vừa hâm mộ vừa kinh hãi.

- Ngưu Duyên Tranh, người kia giao cho ta xử trí.

Tùy Qua nói:

- Ngươi chỉ cần đừng để đám người khác bỏ chạy là được.

- Yên tâm, bọn chúng trốn không thoát đâu.

Ngưu Duyên Tranh nói, mở rộng tinh thần lực, tính toán thực hành Tỏa Hồn thuật với người đánh lén.

Tùy Qua ngự không mà đi, rất nhanh đã đuổi kịp người đánh lén này.

- Đã có lá gan tới đánh lén, vậy thì đừng chạy.

Người phía dưới là một nam tử thanh niên chừng hai mươi tuổi, mặc quần áo nịt màu đen, nhìn Tùy Qua bay trên không, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, lập tức khôi phục diện mạo cao ngạo thật sự, khinh thường nói:

- Ta chỉ muốn dẫn ngươi ra đây để thu thập ngươi mà thôi!

- Vậy thì tốt.

Tùy Qua cười nói:

- Bởi vì ta cũng muốn thu thập ngươi.

- Không biết sống chết!

Nam tử thanh niên quát một tiếng chói tai:

- Băng vũ đầy trời!

Hai tay thanh niên vung lên, đột nhiên, những sợi băng treo trên thân cây xung quanh người hắn, trong khoảnh khắc bay lên, sau đó lăng không bắn về phía Tùy Qua.

Vù Vù!

Tiếng xé gió không ngừng vang lên, có thể thấy tốc độ của những sợi băng này mạnh đến thế nào.

Dưới sự thao túng của nam tử thanh niên, tốc độ và lực công kích của những sợi băng này, chỉ sợ đã vượt qua đạn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio