- Chuyện gì xảy ra?
Ông chủ bán hoa hỏi:
- Lễ tình nhân không lưu hành tặng hoa, vậy tặng cái gì?
- Tặng Mỹ Lệ Họa Thủy, biết không?
Nam sinh nói:
- đồng một bình Mỹ Lệ Họa Thủy! Giết người không thấy máu ah!
- Cái gì là Mỹ Lệ Họa Thủy, đây là ý tứ gì vậy? Uy, anh đừng đi, từ từ nói tôi nghe một chút đi.
- Không thời gian quản anh, tôi đi tìm người vay tiền mới được. Khuya nay nếu không mua được Mỹ Lệ Họa Thủy, tôi thật sự sẽ xảy ra tai họa. Ai, đúng là Mỹ Lệ Họa Thủy chết tiệt, kẻ phát minh đi ra chính là vì tai họa nam nhân. Nhưng sau khi dùng Mỹ Lệ Họa Thủy bạn gái của tôi nhìn thế nào lại thật thuận mắt, xem mãi không chán, nếu đem tặng nàng cho người khác, tôi thật sự là không cam tâm ah…
Nam sinh vừa nói vừa đi xa.
Ông chủ bán hoa cảm thấy thật kỳ quái, lại tìm một nam sinh hỏi thăm trạng huống rõ ràng.
- Tôi không mua hoa.
Nam sinh kia nói:
- Dù sao không có Mỹ Lệ Họa Thủy, hoa gì cũng toi công.
- Tôi chỉ muốn biết rõ Mỹ Lệ Họa Thủy là cái gì, khiến cho lễ tình nhân không bán được hoa hồng!
Ông chủ căm giận bất bình nói.
- Không quan tâm là vật gì, nhưng tôi nói cho anh biết ngàn vạn lần đừng làm cho lão bà của anh hoặc là bạn gái anh biết vật kia.
Nam sinh cảnh cáo ông chủ:
- Nếu không mà nói, anh xong rồi, giống như tôi hoặc là bị vung lắc, hoặc là anh chỉ có thể nghĩ biện pháp kiếm tiền mua vật kia cho nàng.
Nam sinh vừa mới dứt lời, ông chủ đã nhìn thấy vị hôn thê của mình đi tới, hỏi:
- Lão công, rốt cục là xảy ra chuyện gì? Từ sáng tới bây giờ em chỉ bán được hơn mười đóa hoa hồng, sinh ý thậm chí còn không bằng ngày thường, làm gì giống ngày lễ tình nhân đây. Sao tiểu nam sinh bây giờ keo kiệt tới mức luyến tiếc mua một đóa hoa hồng sao?
Ông chủ thở dài:
- Anh cũng chỉ mới bán được hơi mười đóa đâu.
- Còn nữa, lão công, em nghe rất nhiều người nói về “Họa Thủy”, rốt cục đó là vật gì ah?
Lão bản nương hiếu kỳ hỏi.
Nam sinh kia đồng tình liếc mắt nhìn ông chủ, sau đó lắc đầu rời đi.
Lão bản nương tựa hồ nóng lòng tìm đáp án, nhìn thấy một nữ sinh từ trong trường đi ra, vội vàng hỏi thăm:
- Mỹ nữ, tôi nghe thật nhiều người đang nói gì mà “Họa Thủy”, đó là vật gì vậy?
- Ai nha, lão bản nương, cô còn không biết Mỹ Lệ Họa Thủy sao?
Nữ sinh kinh ngạc nhìn lão bản nương, sau đó như tìm được đối tượng nói chuyện:
- Mỹ Lệ Họa Thủy là một sản phẩm dưỡng nhan làm đẹp tinh khiết thiên nhiên Đông y do một công ty đầu sỏ sản phẩm trang điểm nghiên cứu chế tạo, hiệu quả phi thường thần kỳ. Phàm là phụ nữ một khi dùng qua sẽ biến thành hồng nhan họa thủy, cho nên sản phẩm kia mới đặt tên là Mỹ Lệ Họa Thủy đâu. Ai, tóm lại, năm nay bổn cô nương xem thường hoa hồng, nếu ai tặng một bình Mỹ Lệ Họa Thủy cho tôi, tôi sẽ suy nghĩ kết giao với hắn.
Lão bản nương hiển nhiên tâm động, hỏi:
- Thật sự có thần kỳ như thế? Không thể nào đâu, tôi chưa nghe nói qua có loại đồ trang điểm dưỡng da nào lợi hại như vậy.
- Đó là đương nhiên. Nếu không lợi hại sao gọi là Mỹ Lệ Họa Thủy, có thể được nhiều người tâng bốc như thế.
Nữ sinh tiếp tục nói:
- Trong hiệu khu Phát Phong chúng tôi đã có một bộ phận nữ sinh thử dùng qua, hiệu quả tốt vô cùng. Chẳng lẽ cô không phát hiện dạo gần đây mỹ nữ trong trường đã nhiều hơn rất nhiều sao?
- Di, hình như là thật đây? Khó trách chồng tôi mỗi ngày đều ngắm nghía vào trường, nguyên lai là ngắm mỹ nữ đâu.
- Anh nào có chứ.
Ông chủ chột dạ nói:
- Anh chỉ vì mời chào sinh ý thôi.
Lão bản nương hừ một tiếng, không tính toán với hôn phu, lại nói:
- Mỹ nữ, cô nói đều là thật sự?
- Cô còn chưa tin?
Nữ sinh cười cười, kéo một nữ sinh vừa đi ngang hỏi:
- Đồng học, cô có biết Mỹ Lệ Họa Thủy đi?
- Vô nghĩa, không biết Mỹ Lệ Họa Thủy còn gọi là nữ sinh Đông đại?
Nữ sinh kia nói:
- Còn có một câu nói, phụ nữ không sử dụng Mỹ Lệ Họa Thủy thật uổng phí trở thành phụ nữ.
- Cái gì?
Lão bản nương cả kinh muốn đánh rớt hoa tươi trong tay:
- Đây thật quá khoa trương đi?
- Khoa trương?
Nữ sinh nói:
- Đây là nhận thức chung của nữ sinh Đông đại bây giờ. Ai nha, may mắn nhóm sản phẩm đầu tiên hôm nay chính thức ra mắt, thật sự là chờ mong đâu! Tốt lắm, không nói với các vị, tôi phải đi tới hiệu khu trung tâm xếp hàng, không thể bỏ qua cơ hội!
Sau khi nói xong nữ sinh vội vàng đi về hướng trạm xe bus.
- Thấy không?
Nữ sinh kia hâm mộ:
- Ai, đáng tiếc tôi không nhiều tiền như vậy, bằng không nhất định phải lấy được nhóm sản phẩm đầu tiên. Lão bản nương, tôi nhìn cô là một phụ nữ chuyên nghiệp, cũng không nên ủy khuất chính mình, vật như Mỹ Lệ Họa Thủy chỉ có thể gặp mà không thể cầu đâu. Làm phụ nữ, không thể làm cho mình quá uất ức.
Nói xong nữ sinh than thở rời đi.
Lão bản nương ngẩn người, tâm tình thật lâu vẫn chưa bình ổn, nhìn hoa hồng trong tay, trong lòng dị thường ủy khuất:
- Lão công, Mỹ Lệ Họa Thủy gì đó thật sự tốt như vậy sao?
- Tốt cái rắm, nhất định là khoác lác…
Nói tới đây, ông chủ đột nhiên dừng lại, ánh mắt nhìn khuôn mặt bị đông lạnh đỏ rực của vị hôn thê, trong lòng chợt run lên, nhớ lại hai năm qua nàng đi theo hắn vất vả gây dựng sự nghiệp, cũng nghĩ đến nàng vì hắn đi sớm về tối công tác, làn da trở nên khô ráo, hai tay cũng trở nên thô…
Đột nhiên trong lòng ông chủ biến thành tự trách cùng áy náy, theo sau hắn hào khí nói:
- Lão bà, nếu Mỹ Lệ Họa Thủy thật sự thần kỳ như vậy, anh nhất định sẽ mua cho em một bình!
Ánh mắt lão bản nương vụt sáng, cảm động đến khóc:
- Nhưng mà vật kia nghe nói thật đắt ah! Lão công, anh còn nhớ không, năm trước mình bán hoa hồng rất tốt, anh còn luyến tiếc tặng cho em một đóa đâu, hiện tại em vẫn còn có chút tức giận…không nghĩ tới anh lại còn nói tặng “Họa Thủy” cho em, em thật sự là rất cao hứng. Nhưng không sao, nếu đắt quá chúng ta sẽ không mua.
- Có đắt cũng mua!
Ông chủ nói:
- Xem ra ở lại Đông Giang bán không xong, anh đem toàn bộ hoa hồng kéo qua Tây Giang bán, bán rẻ một chút, sớm bán hết chúng ta mang theo tiền đến mua Họa Thủy cho em, làm cho những cô gái khác đều hâm mộ lão bà của anh! Làm cho đàn ông khác đều hâm mộ anh có một lão bà xinh đẹp!
- Lão công! Anh thật sự là quá tốt!
Lão bản nương nói:
- Em đi cùng với anh, sớm đem hoa hồng bán, cũng không thể rụng héo trong tay mình!
- Được! Lập tức khởi hành!
Phòng họp quỹ hội Tiên Linh Thảo Đường.
Tùy Qua là người cuối cùng xuất hiện.
Vừa đi tới, trong tay hắn cầm chín mươi chín hoa hồng đỏ, sau đó đưa cho Đường Vũ Khê, cười nói:
- Nhắc tới em sẽ không tin, hôm nay hoa hồng thật rẻ, chín mươi chín đóa lại bán hai trăm, so với ngày thường còn rẻ hơn đâu…
- Khụ khụ…
Lúc này trong phòng họp truyền ra thanh âm ho khan không hài hòa.