Giống như đột nhiên phát điên lên, mặt mày đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi rồi ngồi phắt dậy, tốc độ vô cùng nhanh, căn bản không hề giống phụ nữ mang thai chút nào.
“Tao giết mày!”
Tiểu phu nhân giống như đang nhìn thấy kẻ thù giết cha vậy, lập tức túm lấy Chư Cát rồi bóp cổ, thật sự đã làm cho ông ta bị sốc.
“Tiểu phu nhân! Tiểu phu nhân bị sao thế!”
Từ trước đến giờ ông ta chưa từng gặp qua chuyện như vậy, trước đây khi chữa cho bệnh nhân thì ông ta cũng lấy máu chó làm vài động tác đơn giản, sau đó dùng chu sa làm bùa quỷ, tiếp theo rắc gạo nếp rồi giả vờ xong việc.
Đây là lần đầu tiên ông ta gặp phải một bệnh nhân kϊƈɦ động như thế!
Chư Cát hốt hoảng giãy giụa, mãi mà không thoát ra được, không biết tiểu phu nhân này lấy đâu ra sức lực lớn như thế, lại còn khỏe hơn cả đàn ông.
Chư Cát không còn cách nào khác, bèn đẩy mạnh tiểu phu nhân ra ngoài.
Hai bên cô của ông ta bị móng tay của tiểu phu nhân in hằn thành hai vệt máu.
Nhìn thấy Chư Cát dám ra tay với tiểu phu nhân, Tiểu Phùng lập tức nổi điên.
“Láo toét!”
“Người đâu!”
Tiểu Phùng vừa ra lệnh, mấy nhân viên bảo vệ lập tức lao đến, ấn Chư Cát xuống sàn.
“Thầy Chư Cát, tôi tôn trọng ông vì ông là đại sư, ông lại dám ra tay với vợ tôi, muốn chết à!”
Mặt Chư Cát đầy vẻ đau khổ: “Oan uổng quá, là tiểu phu nhân ra tay với tôi trước!”
Tần Lâm nhìn thấy bèn cười khẩy, anh đã biết trước sẽ có kết quả này.
Loại người như Chư Cát bình thường thì không sao, nếu như gặp chuyện thì tất cả biện pháp của ông ta đều vô dụng.
Ánh mắt Phùng Vân Phi đanh lại, lúc này mới nhìn ra Chư Cát là một tên lừa đảo, liền nói.
“Cậu Tần, vậy mời cậu ra tay cho!”
Tần Lâm gật đầu, sau đó bước đến chỗ thai phụ, lau đi vết máu chó trêи bụng.
Đột nhiên, giống hệt như lúc nãy, tiểu phu nhân lập tức ngồi bật dậy lao về phía Tần Lâm, nhe năng nhe vuốt như muốn cào nát mặt anh.
Tần Lâm hừ lạnh một tiếng, rồi lấy ba cây cao hương trong tay vẩy mạnh.
“Cút!”
Một làn khói xanh thổi qua, Tần Lâm phất tay áo để tản làn khói ra.
Không biết có phải nhìn nhầm không, nhưng làn khói mù mịt trông giống hệt như con cóc vàng, tất cả đều bị Tần Lâm đánh bay.
Chỉ nghe một tiếng ‘cút’, sau đó vẻ khó chịu trêи mặt tiểu phu nhân đã mất đi, rồi nằm xụi lơ lại trêи giường, toàn thân toát mồ hôi lạnh.
Khi mồ hôi lạnh toát ra, bụng của cô cũng dần nhỏ lại, trong khoảng mười phút, ga giường đều bị mồ hôi của tiểu phu nhân làm cho ướt đẫm, bụng cô cũng đã trở lại bình thường.
Nhìn thấy cảnh tượng này, hai cha con nhà họ Phùng lập tức kinh ngạc.
“Cậu Tần thật đúng là thần thánh mà!”
Tuy vẫn chưa xác định được kết quả, nhưng cách làm vừa rồi của Tần Lâm đã khiến mọi người kinh ngạc, có thể nhìn ra được bệnh tình của tiểu phu nhân chắc không có vấn đề gì.
Tần Lâm liền nói: “Đến chợ đồ cổ mua thêm một con cóc vàng khác về rồi đặt ở vị trí cũ, lần này phải hết sức cẩn thận”.
“Sau đó đến chùa xin một ít ngọc Quan Âm, rồi đưa cho tất cả đàn ông trong nhà đeo vào, sau này nhà họ Phùng sẽ đông con nhiều phúc”.
Nghe Tần Lâm nói xong, Phùng Vân Phi lập tức trở nên vui mừng khôn xiết.
Sau đó nắm chặt tay Tần Lâm rồi nói với vẻ kϊƈɦ động.
“Tần đại sư, thực sự rất cảm ơn cậu, lúc trước là do tôi có mắt không thấy Thái Sơn, không ngờ rằng Tần đại sư còn trẻ mà lại có bản lĩnh như thế!”
“Tần đại sư, sau này cậu chính là ân nhân của nhà họ Phùng chúng tôi, tôi nhất định sẽ cảm tạ cậu một cách thích đáng!”
Tần Lâm cười nhạt: “Không cần đâu, tôi cũng vì nể mặt Hồ Gia Hân nên mới giúp thôi”.
Phùng Vân Phi cười phá lên, tâm trạng vô cùng tốt.
“Cậu Tần, tôi và Lão Cung không phải là người quên cội nguồn, cậu đã giúp chúng tôi giải quyết phiền phức, ân tình này tôi xin ghi nhớ trong lòng, số điện thoại và thông tin của cậu đã được lưu vào nội bộ tập đoàn của chúng tôi rồi”.
“Miễn là nằm trong hoạt động của hai chúng tôi thì cậu không cần phải trả tiền cho bất kỳ cửa hàng nào cả, tất cả tiêu dùng đều được miễn phí!”
Mặc dù Tần Lâm không biết hai gia tộc bọn họ làm gì, nhưng từ nơi ở và chất lượng cuộc sống của bọn họ, có thể thấy được hai người này nhất định không phải là nhân vật đơn giản.
Bọn họ cũng rất có thành ý, nếu như cứ trực tiếp đưa tiền thì có vẻ hơi sáo rỗng, thứ hai là bọn họ lại không hề xem anh là người ngoài.
Điều này khiến cho Tần Lâm cảm thấy khá thoải mái.
“Được, cảm ơn ý tốt của hai người, sau này có vấn đề gì thì cứ liên lạc với tôi”.
Đương nhiên Tần Lâm cũng không ngại, bao gồm cả những việc nhà chú Cung, Tần Lâm nói giải quyết thì nhất định sẽ hoàn thành.
Sau này sẽ không còn gì lo lắng nữa, nếu như có vấn đề gì thì anh sẽ giải quyết sau.
Về điểm này, cho dù có là y thuật hay phong thủy thì Tần Lâm cũng sẽ bảo đảm.
Sau khi rời khỏi nhà họ Phùng, Tần Lâm liền đi đến nhà dì Hai, lâu rồi anh cũng chưa ghé, nên đã mua thêm ít đồ.
“Tiểu Lâm đến rồi à”.
Nhìn thấy dì Hai chỉ có một mình, Tần Lâm có chút khó hiểu.
“Nguyệt Dao đâu ạ?”
“Em con mua nhà mới rồi, đang bận trang trí, mỗi ngày đều phải đi trung tâm thương mại, mệt muốn chết”.
Tần Lâm mỉm cười, trang trí đúng là khiến người ta mệt mỏi, nhưng lại là kiểu vừa khổ vừa vui, tuy rất mệt nhưng lại có cảm giác phấn khích.
Dì Hai đang định lấy một ít trái cây cho Tần Lâm, đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên.
“A lô, Nguyệt Dao, có chuyện gì?”
“Hả? Đi cùng con à? Mẹ không đi đâu, mệt muốn chết đi được, à đúng rồi, anh con đến nhà chơi này, để cho nó đi cùng con đi!”
“Được được được, anh con có thể xách túi hộ đó, bây giờ mẹ sẽ bảo nó đến chỗ con”.
Nói xong vài câu, dì Hai lập tức cúp máy.
“Tiểu Lâm à, Nguyệt Dao muốn đi xem đồ đạc, cháu đi cùng nó nhé, dì đi không nổi nữa rồi, sức khỏe của người trẻ tuổi thật tốt!”
Tần Lâm cười gượng: “Vâng, chuyện này cứ giao cho cháu”.
Chuyện khác không được chứ vấn đề thể lực thì không sao.
Một lúc sau, Lâm Nguyệt Dao liền gửi định vị cho Tần Lâm, chẳng mấy chốc anh đã bắt xe đến đó. Truyện Gia Đấu
Ngay khi đến trung tâm thương mại, nhìn thấy Lâm Nguyệt Dao đang ở cửa hàng nội thất.
“Anh đến rồi, mau đến đây xem xem chiếc sofa này như thế nào!”
Lâm Nguyệt Dao thích một chiếc sofa bằng gỗ nguyên khối, khung gỗ vô cùng chắc chắn, bên ngoài bọc da đỏ có màu rượu vang, trông rất đẹp đẽ.
“Không tồi, chiếc sofa này đẹp đấy”.
Tần Lâm cũng rất thích.
Lâm Nguyệt Dao cười phá lên: “Đúng không, em thấy chiếc sofa này cũng không tồi...”
“Lâm Nguyệt Dao?”
Ngay khi cả hai đang mua sắm, đột nhiên có một giọng nói của phụ nữ vang lên, Lâm Nguyệt Dao liền quay đầu lại, nhất thời cau mày
“Cung Na Na?”
Một người phụ nữ trạc tuổi Lâm Nguyệt Dao bước tới, trêи người dát toàn đồ hiệu, đi giày Gucci, tay cầm túi Hermes, trang sức sáng lấp lánh, làm cho người ta có cảm giác cao quý.
“Lâm Nguyệt Dao, lâu rồi không gặp, sau khi tốt nghiệp thì chúng ta chưa gặp lại nhau nhỉ? Bây giờ cô sống thế nào rồi?”