Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Có lẽ là có ạ, bố, ý bố là?”
Trên mặt Diệp Thiệu Sinh lộ ra sự độc ác: “Mai con thay đổi người đại diện công xưởng Đại Long thành anh cả con, như vậy khi chuyện xảy ra thì nó cũng không thoát khỏi liên can!”
“Nếu không trả đủ món nợ mà phải vào tù thì tội của con cũng được nhẹ bớt”.
Người đại diện pháp lý có trách nhiệm lớn nhất. Mặc dù những chuyện này do Diệp Bằng một tay làm, nhưng nếu ông ta không phải đại diện theo pháp lý thì sẽ không chịu trách nhiệm chính.
Dù Diệp Long có không chịu thì cũng phải chịu!
Diệp Bằng gật đầu: “Hơn nữa, chúng ta còn phải nói với bên ngoài rằng, công xưởng Đại Long này luôn do Diệp Long quản lý, nhưng cũng phải ăn nói cho tốt với bên Đoàn Bảo Đông”.
Vi phạm hợp đồng với ngân hàng thì phải đền tiền.
Nhưng vi phạm hợp đồng với Đoàn Bảo đông thì không đơn giản chỉ là đền tiền đâu.
Hai bố con vừa thương lượng vừa nhận ra đây đúng là kế hoạch một mũi tên bắn hai con chim.
Diệp Long gánh nạn, sau đó chọc giận Đoàn Bảo Đông.
Dựa vào sự ác động của Đoàn Bảo Đông, hắn nhất định sẽ không để ai sống cả. Nếu xử lí được Diệp Long thì việc bọn họ thoát nạn cũng càng thêm dễ dàng.
Hai bố con Diệp Bằng nở nụ cười ác độc. Diệp Long này ban đầu chấp nhận ngồi tù là xong rồi, nhưng giờ thì đến cái mạng cũng sẽ mất.
…
Ra khỏi nhà họ Diệp, tâm trạng Diệp Long cùng Vương Mai vô cùng khó chịu.
Không thể ngờ rằng nhà họ Diệp lại vô sỉ như vậy, lại yêu cầu Diệp Long đi gánh tội thay cho Diệp Bằng, hai người thật sự vô cùng thất vọng.
Tần Lâm đột ngột hỏi: “Chú Diệp, liệu bọn họ có bản sao thẻ căn cước của chú không?”
Diệp Long ngẩn ra: “Ừ, chắc là có đấy, nhưng nếu thay đổi người đại diện pháp lý thì chú phải tự đến mới phải chứ?”
Tần Lâm hỏi vậy làm Diệp Long hiểu ra ngay. Nhỡ đâu nhà họ Diệp không từ thủ đoạn nào đổi tên người đại diện là Diệp Long thì ông coi như xong.
Tần Lâm nói: “Chú Diệp, tuy nhà họ Diệp đi xuống nhưng vẫn có mối quan hệ. Không khó để lấy tiền đi thay đổi người đại diện đâu”.
Tần Lâm lại nói.
“Chú không phải lo đâu, nếu nó vào tay chú thì sẽ có thể cải tử hồi sinh thôi. Nếu bọn họ thật sự đổi người đại diện là chú, thì được. Nhưng nếu muốn đổi về lại thì không dễ thế đâu”.
Diệp Long mở miệng, nhưng cuối cùng lại không nói gì.
Ông chỉ cảm thấy Tần Lâm thật sự hơi tự tin. Dù sao cậu cũng trẻ tuổi, không quá hiểu biết về lĩnh vực này.
Với tình huống của công xưởng Đại Long, không có năm mươi triệu thì đừng hòng cứu nổi.
- ----------------------