Bữa tiệc rượu ngày hôm nay là chỗ để giới thiệu làm quen lẫn nhau, Văn thiếu gia đương nhiên cũng mời Tô Văn Kỳ, chỉ là bị Tô Văn Kỳ từ chối, không ngờ là cô ấy vẫn tới.
Hơn nữa còn đi cùng người đàn ông khác, điều này khiến Văn thiếu gia rất không vui.
Tô Văn Kỳ nhìn Văn thiếu gia, nói.
"Đây là bạn tôi Tần Lâm, chúng tôi đến để uống ké ít rượu, không có vấn đề gì chứ?"
Văn thiếu gia nhíu mày, Tần Lâm? Đây là thiếu gia nhà nào vậy, chưa từng nghe qua? Đông Hải đâu có gia tộc họ Tần nào lợi hại đâu? Hơn nữa hình như cũng không có doanh nghiệp nào của nhà họ Tần.
Chẳng nhẽ là người ngoài vùng?
Tô Văn Kỳ là Thiên Hậu ở châu Á, quan hệ xã hội đương nhiên cũng không hạn chế ở Đông Hải be bé, nhất định sẽ nằm trêи khắp toàn quốc.
"Xin hỏi anh Tần là người ở đâu vậy?", Văn thiếu gia dò hỏi một câu.
Tần Lâm nói: "Người Đông Hải".
Người Đông Hải?
Văn thiếu gia lại hỏi: "Sinh ra và lớn lên ở đây à?"
Tần Lâm gật đầu: "Tôi sinh ra và lớn lên ở Đông Hải".
Văn thiếu gia lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt trở nên khinh thường.
Cứ tưởng lại người có thế lực nào, có điều lại như vậy.
Người anh ta chưa từng nghe danh chắc chẳng phải gia tộc lợi hại nào đâu, cho dù có là thiếu gia nhà giàu thì cùng lắm cũng chỉ là gia tộc hạng hai bình thường, hoặc là mấy doanh nghiệp hạng hai mà thôi.
Mà Văn thiếu gia còn chẳng thèm để ý đến loại này, chẳng phải đối thủ cạnh tranh lợi hại gì.
Văn thiếu gia nhìn Tô Văn Kỳ, nói.
"Văn Kỳ, nghe nói dạo này em ra sản phẩm mới, thế nào, lượt xem có cao không? Hay là anh giúp em đua top nhé?"
Tô Văn Kỳ cạn lời liếc mắt, cô ấy ghét nhất là nói chuyện với người khác, cũng không hiểu vể ngành này, nên càng không muốn ở mấy chỗ này.
Tô Văn Kỳ nói: "Bài hát của tôi mới được thu âm xong, còn chưa phát hành, hơn nữa đua top là nhờ vào fan, chứ không phải nhờ vào tiền".
Sắc mặt Văn thiếu gia hơi cứng lại, anh ta nói.
"Ha ha, hóa ra là vậy, có điều vẫn có thể đua top mà, anh giúp em bao cả đài truyền hình, sau đó dùng tiền làm quảng cáo cho em nhé, em thấy thế nào?"
Văn thiếu gia tỏ vẻ giàu có hào phòng, hơn nữa bỏ tiền còn không giúp được à?
Văn thiếu gia lúc rảnh thường bỏ tiền nâng đỡ mấy ngôi sao nhỏ, nếu như Tô Văn Kỳ thực sự muốn ở bên anh ta thì anh ta sẽ bỏ ra bất cứ giá nào.
Tô Văn Kỳ cười: "Ha ha, cảm ơn ý tốt của Văn thiếu gia, tạm thời tôi không cần".
Tô Văn Kỳ có nhiều fan, cơ bản cũng chẳng cần tốn tiền để đua top, chỉ cần vừa phát hành bài hát thì nhất định sẽ đứng đầu bảng.
Tô Văn Kỳ tiếp tục nói chuyện với Tần Lâm, gạt bỏ Văn thiếu gia sang một bên.
Sắc mặt của Văn thiếu gia ngượng ngùng hơn, qua để nói chuyện, kết quả Tô Văn Kỳ căn bản không có ý định tiếp tục nói chuyện với anh ta, khiến anh ta rất khó chịu.
Văn thiếu gia đánh mắt với mấy người xung quanh, bạn bè của anh ta lập tức hiểu ý, vội vàng kéo người khác nói.
"Ê? Kia chẳng phải chị Tô sao? Mau đi xem xem, chị Tô đến rồi kìa!"
"Đúng vậy, đi, mau qua nói mấy câu!"
"Chị Tô, nghe nói chị đang phát hành bài hát mới, lúc nào thì chúng em được nghe ạ?"
"..."
Mấy người bạn của Văn thiếu gia rêu rao, lập tức khiến không ít người vây lại.
Mặc dù nơi này không thích hợp theo đuổi thần tượng, nhưng người thích chị Tô có rất nhiều, cho dù là người cùng ngành thì cũng có nhiều người là fan của chị Tô.
Mọi người đều vây lại, Tô Văn Kỳ không có cách nào nói chuyện tiếp với Tần Lâm nữa, chỉ có thể cười ứng phó với sự nhiệt tình của mọi người.
Tô Văn Kỳ lôi điện thoại ra xem giờ, sau đó bỏ xuống.
Văn thiếu gia thấy vậy liền nhân cơ hội nói.
"Văn Kỳ, sao em còn dùng iPhone vậy, bây giờ đã ra iPhone rồi".
Tô Văn Kỳ cười nhạt nói.
"Điện thoại của tôi vẫn còn tốt, nên tôi không muốn đổi".
Tô Văn Kỳ không thích lãng phí, mặc dù cô ấy có tiền, chỉ là một chiếc điện thoại mấy nghìn tệ thôi, cho dù ngày ngày đổi thì cũng chẳng là gì cả. Văn thiếu gia nhân cơ hội này nói.
"Văn Kỳ, anh có một chiếc iphone X, hay là để anh tặng em".
Nói xong, Văn thiếu gia lấy ra một chiếc điện thoại rất đẹp, toàn thân màu rượu đỏ, được làm từ kim loại, trông rất cao cấp, viền màn hình hơi cong, màn hình tràn viền, không có nút bấm không có hai cạnh trêи dưới, hoàn toàn khác biệt với những chiếc điện thoại khác trêи thế giới.
Mấy cô gái bên cạnh sững sờ.
"IPhone X? Văn thiếu gia lấy đâu ra iphone X vậy, bây giờ mới ra iPhone thôi mà, chẳng phải trang web chính thức vừa mới bán sao?"
IPhone vừa được đưa lên thị trường một tháng, mấy cô gái bọn họ đã mua hết rồi, mỗi lần ra sản phẩm mới là bọn họ lại lũ lượt đi mua.
Nhưng iPhone vừa mới lên thị trường không bao lâu, Văn thiếu gia lấy đâu ra iPhone X vậy?
Trông có vẻ còn cao cấp hơn của bọn họ, rất ngầu, cũng rất tân tiến, đầy tính khoa học kỹ thuật.
Văn thiếu gia rất hưởng thụ ánh mắt sùng bái của mọi người, cười nhạt nói.
"Bố tôi hợp tác với bọn họ, xưởng sản xuất của bọn họ tặng tôi một chiếc iPhone X, cái này chúng tôi vẫn đang thử nghiệm, năm sau mới được đưa lên thị trường, tôi là người sử dụng thử nghiệm, dùng trước mà thôi".
“Sau này, mỗi lần ra sản phẩm mới, tôi sẽ được dùng trước".
"Có điều tôi cũng không hứng thú với điện thoại của họ lắm, Văn Kỳ, anh tặng em cái này, sau này mỗi lần có sản phẩm mới anh đều tặng em, như thế này thì em có thể luôn luôn trước người khác một bậc, em thấy thế nào?"
Những cô gái khác đều mua điện thoại mới nhất, cũng không phải là do muốn trải nghiệm tính năng của điện thoại ưu việt thế nào, mà chủ yếu là để so sánh xem điện thoại của ai đẹp hơn, giá cả mắc hơn.
Còn Văn thiếu gia dùng cái điện thoại này, là cái mà có dùng tiền cũng không mua được, để đại diện cho địa vị và thân phận của anh ta, thế này thì lợi hại quá, chỉ cần cầm ra đường, cho người khác xem thì đúng là có mặt mũi.
Lúc này bọn họ cực kỳ ngưỡng mộ Tô Văn Kỳ, có thể lọt vào mắt xanh của Văn thiếu gia, sau này đi đâu cũng được dùng điện thoại xịn hơn người khác, đúng là giỏi mà.
Tô Văn Kỳ nhíu mày, từ chối nói.
"Không cần đâu, tôi không có quá nhiều yêu cầu về phương diện này, hơn nữa ngoại trừ đẹp hơn chút thì cũng chẳng khác gì".
Điện thoại iPhone đều như vậy, tính năng mỗi đời không có nhiều tiến bộ, chỉ là giá cả ngày càng cao, dẫn đến nhiều người muốn mua.
Văn thiếu gia sững sờ, ngượng ngùng nói.
"Không sai, iPhone đều vậy, mỗi đời đều cải tiến thêm một chút, không khác mấy so với điện thoại sản xuất trong nước, điện thoại của Long Vân được sản xuất trong nước dùng cũng rất được".
Nhắc đến điện thoại Long Vân, đột nhiên có người hỏi.
"Văn thiếu gia, nhà anh có quan hệ với tập đoàn Long Vân không, anh có lấy được bản thử nghiệm nội bộ của điện thoại Long Vân không?"
Sắc mặt Văn thiếu gia có hơi ngượng ngùng: "Tập đoàn Long Vân là doanh nghiệp lớn, hiện nay là con rồng đi đầu ngành IT Hoa Hạ, tôi không liên hệ được với bọn họ, có điều tôi cũng nghe được mấy tin tức, tập đoàn Long Vân ra hai chiếc điện thoại thử nghiệm nội bộ, đi trước mười năm khoa học kỹ thuật hiện nay!"
"Chỉ có điều giá của chiếc điện thoại quá cao, chỉ giá thành không thôi đã mấy trăm nghìn, lại thêm vô số nhà khoa học, nhân lực, vật lực, tài lực, vậy nên khó có thể đong đếm, hình như chỉ sản xuất hai chiếc".
Mọi người lập tức kinh ngạc.
"Đi trước đến mười năm! Giá thành một trăm nghìn… Chiếc điện thoại này kinh thế, hai chiếc này hiện đang trong tay ai?"
Văn thiếu gia nói.
"Ông chủ Thân Long Vân của bọn họ nhất định cầm một cái, cái này thì không cần nói rồi, một cái còn lại thì chắc nằm trong tay người có quyền nào đó, cụ thể là ai thì tôi cũng không biết, tôi không tiếp xúc được với người của tầng lớp ấy".
Mặc dù Văn thiếu gia nói có vẻ vô cùng khiêm tốn, nhưng trêи thực tế không có ai dè bỉu anh ta cả.
Bởi vì doanh nhân lớn như Thân Long Vân, vốn là người đứng đầu cả nước, vốn không cùng một tầng lớp với anh ta.
Vậy nên nói như vậy không phải là hạ thấp bản thân, ngược lại còn là nâng anh ta lên.