Anh chở cô đến công ty, bước vào công ty nhân viên ai cũng xì xào bàn tán, thư ký thấy anh đến liền vội chạy lại báo cáo với anh.
- - Dương tổng có người đang chờ anh.
- - Là ai?
- - Là Liên tiểu thư đối tác mà chúng ta mới bàn hợp đồng xong vào hôm trước.
- - Cô ta đến đây làm gì?
- - Nghe nói cô ấy đến đây là gặp sếp.
- - Được rồi cậu làm việc đi.
- - Vâng.
Cô từ nãy giờ nghe hai người nói, tuy không biết vị Liên tiểu thư đó là ai, nhưng cô có linh cảm không tốt về cô ta, anh xoay qua nhìn cô nói.
- - Em lên văn phòng trước đi, anh gặp đi gặp cô ta.
- - Ừm.
Cô đi lên văn phòng trước, anh đi sau, anh vào phòng tiếp khách, mở cửa ra đã thấy cô ta ở đó, anh nhìn cô ta mà nhíu mày lý do vì cô ta ăn mặc hở hang, cô ta nghe tiếng mở cửa liền xoay qua thấy anh thì cô ta mỉm cười đứng dậy nói.
- - Dương tổng tôi chờ anh hơi lâu rồi đấy.
- - Vậy sao? Thất lễ với cô rồi!!
- - Không có gì chỉ cần anh mời tôi bữa cơm là được.
- - Công việc tôi bận vô ngàn làm sao có thể mời cô đây.
Anh nghe cô ta nói như vậy, liền đáp lại cũng không quên nở nụ cười ẩn chứa sự giả tạo cho cô ta, anh biết cô ta đến đây là có mục đích gì? Nhưng muốn quyến rũ anh thì làm sao có cửa, anh bây giờ chỉ có cô là đủ, dù cô cho thêm anh cũng không có gan làm như vậy? Nụ cười anh làm cô ta say mê mà không tự chủ được mỉm cười, nhưng cô ta đâu biết nụ cười đó chỉ là sự mỉa mai, khinh bỉ cô ta, anh không muốn mất thời gian nên đã hỏi cô ta.
- - Không biết Liên tiểu thư đến đây có việc gì?
- - Tôi nghe dự án chúng ta hợp tác, anh đã giao lại cho người khác.
- - Nếu cô đã biết thì tôi không có gì để nói, phải.
- - Tại sao anh lại làm như vậy, người tôi hợp tác là anh chứ không phải người khác.
- - Tôi biết điều đó, nhưng tôi có công việc, những hợp đồng đối tác trong và ngoài nước đều rất nhiều, tôi sợ khi tôi và cô bàn công việc sẽ không có thời gian nhiều, nên tôi đã giao cho người khác.
- - Như vậy là anh xem thường tôi sao?
- - Những đối tác khác tôi cũng làm như vậy, không chỉ riêng cô đâu, nói thật cô cùng người tôi giao lại sẽ nói chuyện dễ dàng và mau chóng hơn tôi, cô biết đó tôi bận trăm công ngàn việc, đa số tôi chỉ bàn công việc chỉ nử tiếng đồng hồ thì tôi phải về công ty rồi.
Cô ta nghe anh nói vậy thì căm nín, cô ta muốn anh bàn công việc với cô ta nhằm mục đích có thể quyến rũ được anh, nhưng không ngờ bị anh giao cho người khác.
Thật ra anh chỉ bịa ra lý do để nói với cô ta thôi, thật chất dù có bận cỡ nào cũng phải dành thời gian cho cô chứ, với lại anh cũng không muốn tiếp xúc nhiều với cô ta vì mới ngày đầu gặp mặt, nhìn cách ăn mặc hay nói chuyện đều có ẩn ý anh đều không thích.
- - Nếu không còn gì vậy tôi đi trước đây, thư ký của tôi sẽ tiễn cô.
- - Anh...
Anh bước đi ra ngoài, để cô ta tức điên lên không ngờ anh lại dám làm vậy với cô ta, nếu anh đã giao cho người khác vậy thì cô ta sẽ phá người nào đảm nhiệm dự án này, xem thử còn ai dám nhận.
Anh về văn phòng thì thấy cô chăm chú làm gì đó, anh đi lại định xem cái gì, thì liền bị cô giấu đi không cho anh xem, cô mỉm cười nhìn anh trong lòng thì hồi hộp xém nữa là bị anh thấy rồi.
- - Anh về rồi sao?
- - Ừm...!em làm gì mà dấu dấu diếm diếm vậy.
- - Hả...!đâu có.
- - Thật không, hay là em đang mắng anh vào tờ giấy khi anh đi gặp Liên tiểu thư.
- - Hơ...!em đâu có nhỏ mọn như vậy chứ.
- - Được rồi, không cho xem thì thôi anh làm việc tiếp đây.
- - Ồ...!hihi
Anh xoa đầu cô rồi về chỗ làm việc, thật ra cô đang vẽ một chiếc áo cưới, tức nhiên cô không thể để cho anh nhìn thấy, cô muốn làm anh bất ngờ, cô sẽ thiết kế ra một bộ đồ cưới đôi cho anh và cô, không biết sao cô lại nghĩ ra những ý tưởng táo bạo như vậy, cho anh xem thì chắc chắn anh nói là cô nôn nóng muốn gã cho anh rồi.
Cô đâu có ngốc để anh nói như vậy, thôi thì âm thầm làm cho rồi.
Cô tiếp tục công việc vẽ của mình, còn anh thì tập trung vào công việc, bao nhiêu dự án cần anh xử lý, hơi tâm nào để ý cô đang làm chuyện mờ ám không cho anh biết, nếu anh muốn biết thì có thể tra ra không cần cô nói, với lại anh không muốn gò bó với cô quá, cho cô có không gian riêng thích làm gì thì làm anh đẻu sẽ đứng sau ủng hộ cô.