Yêu Chiều Tận Tâm Khảm

chương 106

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Ok."

Nhiếp ảnh gia làm một cử chỉ ok với Bạc Kha Nhiễm đang ở trên sân khấu.

Bạc Kha Nhiễm lịch sự gật đầu với nhiếp ảnh gia một cái, sau đó từ trên băng ghế đứng dậy nói với nhân viên làm việc:

“Hôm nay kết thúc tại đây thôi, mọi người vất vả rồi.’’

“Không vất vả.’’

“Đúng vậy, chị Kha Nhiễm, chúng tôi không sao đâu, ngược lại chị phải chú ý nghỉ mới đấy.’’

“Đúng vậy.’’

… …

Khóe miệng Bạc Kha Nhiễm hơi cong lên:

“Được rồi, tôi sẽ, cảm ơn sự quan tâm của mọi người.’’

Cô cảm giác được các nhân viên ở đây thật lòng quan tâm đ ến cô.

Sau khi kết thúc, Bạc Kha Nhiễm và Nguyễn Lệ cùng nhau đi ra ngoài.

Trên đường đi, lại gặp phải không ít những nhân viên khác.

“Chị Kha Nhiễm, xong việc rồi sao?’’

“Ừ, xong rồi.’’

“Chị Kha Nhiễm, hôm nay sao không thấy Thẩm đạo diễn đến đón chị vậy?’’

Trong thời gian Bạc Kha Nhiễm quay quảng cáo này, Thẩm Dữ đều tự mình đón đưa cô mỗi ngày khiến cho không ít những người ở đây phải ghen tị.

Bởi vì hai người này nhan sắc thực sự không phải bình thường, cho nên được cư dân mạng gọi là “Cặp vợ chồng nhan sắc.’’

Ở trong làng giải trí, bất kỳ CP trên màn ảnh hay CP ngoài đời thực đều khiến cho tất cả mọi người hâm mộ cuồng nhiệt.

Tính toán một chút, hai người kết hôn với nhau cũng đã hơn bốn năm, nhưng tình yêu của họ vẫn ngọt ngào như thuở ban đầu, Thẩm Dữ từ biệt danh “tham công tiếc việc” cứ thế biến thành “sủng thê cuồng ma’’ lúc nào không hay biết.

Tất cả mọi người đều biết, người mà vị đạo diễn lạnh lùng tài hoa này quan tâm nhất không ai khác chính là bà xã của mình.

Nghĩ đến lúc trước Thẩm Dữ vì Bạc Kha Nhiễm mà đã cử hành một đám cưới cổ tích hoành tráng khiến toàn bộ giới giải trí đều dậy sóng.

Đại khái từ đầu đến cuối chưa ai từng thấy qua một hôn lễ nào xa hoa và lãng mạn đến như vậy, hơn nữa tất cả đều do một tay Thẩm Dữ tự mình thiết kế và giám sát tổ chức.

Hôn lễ này thậm chí còn chiếm vị trí hot search trên Weibo lẫn các tờ báo tạp chí suốt hơn một tháng.

Rõ ràng hai người một người là diễn viên, một người là đạo diễn, có thể coi như là người trong cùng một ngành, gần nhau thì ít mà xa cách thì nhiều, nhưng cho dù là như vậy, những viên đường của bọn họ vẫn ngọt đến rụng răng.

Từ sau khi kết hôn, Weibo luôn luôn chỉ dành cho việc đăng các bài quảng cáo, tuyên truyền của Thẩm Dữ đã biến thành kênh tình yêu của chính mình, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy anh ta âm thầm phát đường, dẫu đó là chuyên mục phát đường Mỗi Ngày nhưng cũng không khiến người khác cảm thấy chán ngấy, mỗi ngày một viên còn cảm thấy không đủ.

Trong gần hai năm qua, Bạc Kha Nhiễm không ngừng thử sức với những nhân vật mới, tự vượt qua chính mình, sự chuyên nghiệp và tinh thần cống hiến của cô làm cho hầu hết tất cả mọi người trong giới đều kính nể, lại còn dựa vào kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của mình giành không ít các giải thưởng lớn nhỏ, cơ hồ nắm trong tay tất cả nhưng cũng không có bất kỳ người nào hoài nghi.

Bởi vì sự cố gắng và kiên trì của cô mọi người đều thấy rõ ràng.

Phía sau lưng có một nền tảng vững chắc như vậy, có có chồng và bố hết sức che chở cho cô, nhưng Bạc Kha Nhiễm vẫn duy trì một thái độ như thuở mới bước chân vào nghề, không hề có cái gì gọi là kiêu căng, ngạo mạn. Chính bởi vì vậy, cô bây giờ mới có thể khiến cho cả cộng đồng mạng yêu thích, trở thành nữ diễn viên có ít scandal tiêu cực nhất trong ngành giải trí này.

Bạc Kha Nhiễm cười nói: “Anh ấy bận chút việc.’’

Thẩm Dữ xuất ngoại.

Một số việc liên quan đến kinh doanh của công ty cần đích thân anh ra mặt xử lý.

Cho nên vào lúc năm giờ rạng sáng nay anh đã rời đi rồi.

Bởi vì Thẩm Dữ không ở nhà nên Bạc Kha Nhiễm quyết định về Bạc gia giải quyết cơm trưa.

Đến giờ cơm, Hạ Thời Xuân đang chuẩn bị gọi Bạc Kha Nhiễm vào ăn cơm nhưng vừa ngước mắt lên đã thấy cô ôm một chiếc gối tựa vào ghế sofa ngủ thiếp đi.

Cường độ làm việc gần đây của cô có chút dày đặc, chắc có lẽ là do quá mệt mỏi.

Bà đi đến bên cạnh cô: “Kha Nhiễm, dậy ăn cơm thôi con.’’

Bạc Kha Nhiễm ngủ không sâu lắm, Hạ Thời Xuân vừa gọi như vậy cô đã mở mắt ra.

“Ăn cơm thôi.’’

“Vâng ạ.’’ Cô đặt chiếc gối trong tay sang một bê, đi theo sau lưng mẹ đến bàn ăn.

Hạ Thời Xuân cố ý làm những món ăn mà cô thích nhất nhưng chỉ vừa mới ngồi xuống, còn chưa kịp cầm đũa lên, trong dạ dày đã truyền đến một trận k1ch thích không thoải mái.

Bạc Kha Nhiễm bất thình lình nôn một tiếng, sau đó dùng tay che miệng nhanh chóng chạy về phía nhà vệ sinh.

Hạ Thời Xuân nhìn cô chạy về phía nhà vệ sinh, lúc này mới sợ hết hồn, vừa kịp phản ứng lại đã vội vàng chạy đi theo.

“Nhiễm Nhiễm, con làm sao…’’

Vừa bước vào bà đã thấy Bạc Kha Nhiễm đang tựa vào bồn rửa tay nôn thốc nôn tháo, lời hỏi han nhất thời dừng lại.

Phản ứng này của nó…

Bạc Kha Nhiễm nôn hồi lâu cuối cùng cũng ngừng lại, cô rút khăn giấy ở bên cạnh lau miệng, từ trong gương nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của Hạ Thời Xuân, mỉm cười với bà:

“Mẹ, con không sao đâu, mẹ đừng lo lắng.’’

“Gần đây con bị cảm mạo một chút, không muốn ăn bất cứ thứ gì, không có chuyện gì lớn đâu ạ.’’

Hạ Thời Xuân lại không nghĩ như vậy, nói thế nào bà cũng là người từng trải, nhìn phản ứng này của cô không giống như bị cảm mạo mà ra, ngược lại có chút giống như là…

“Nhiễm Nhiễm, con có phải là đã có hay không?’’

Bạc Kha Nhiễm sửng sốt hai giây.

Có... Có?

“Có phải con thời gian gần đây vẫn luôn cảm thấy cả người trở nên vô lực, rất dễ buồn ngủ đúng không?’’ Hạ Thời Xuân hỏi tiếp.

Cô suy nghĩ lại cẩn thận một chút, hình như là như vậy.

Nguyễn Lệ gần đây cũng bảo cô rất dễ dàng buồn ngủ, nhưng cô vẫn cho rằng đó là bởi vì công việc quá mệt mỏi, vã lại mà nói, thực sự thời gian này công việc quá dày đặc, cho nên cô một mực không hề nghĩ đến vấn đề nào khác.

Bạc Kha Nhiễm đột nhiên ý thức được một chuyện.

Gì cả của cô tháng này còn chưa đến thăm.

So với bình thường đã chậm hơn một tuần.

Chẳng lẽ cô thật sự…

Bạc Kha Nhiễm ngẩng đầu nhìn Hạ Thời Xuân.

Hạ Thời Xuân nhìn thấy biểu tình này của con gái mình, đại khái cũng biết cô có một chút choáng váng, vì vậy nhanh chóng quyết định:

“Đi bệnh viện kiểm tra.’’

Bạc Kha Nhiễm cứ như thế được Hạ Thời Xuân mang đi đến bệnh viện.

Cho đến khi nhìn thấy kết quả kiểm tra trên tay, cô nhìn đi nhìn lại thật nhiều lần những dòng chữ trên đó, mới tin tưởng rằng mình thật sự mang thai.

Cô đưa tay nhẹ nhàng đặt lên bụng.

Nơi này…

Thực sự đang thai nghén một đứa bé, là con của cô và Thẩm Dữ.

Mặc dù chính mình cũng đã từng diễn qua nhân vật người mẹ, nhưng những thứ kia dù trông chân thật như thế nào đi chăng nữa cũng chỉ là diễn là giả mà thôi.

Mà cô giờ phút này, cô mới có thể chân thật cảm nhận được sự vui sướng và hạnh phúc lớn lao kia, loại cảm xúc này không có bất kỳ ngôn ngữ nào có thể diễn tả được.

Hạ Thời Xuân ở bên cạnh cũng cười đến không khép được miệng.

Bà sẽ làm bà ngoại, có cái gì có thể làm cho bà vui vẻ hơn được nữa chứ?

Hạ Thời Xuân ngay lập tức gọi điện cho Bạc Lập, Bạc Lập sau khi nghe được tin tức này cũng vô cùng hào hứng, ông sắp được làm ông ngoại rồi.

Bạc Kha Nhiễm muốn tự mình nói cho Thẩm Dữ biết tin tức này nên mọi người trong nhà ai cũng ăn ý không nói với anh, vì vậy chuyện này trừ bố của đứa trẻ ra, những người khác đều biết.

Tối hôm đó, Bạc Kha Nhiễm gọi điện cho người đàn ông đang ở tận nước ngoài xa xôi.

“Sao giờ này em còn chưa ngủ.’’

“Không ngủ được.’’

Cô lúc này vốn muốn đem chuyện mang thai nói cho anh biết, nhưng sau khi suy xét một hồi, vẫn quyết định sẽ nói trước mặt anh, bởi vì cô muốn nhìn thấy biểu cảm lúc ấy của anh hơn.

Cô có thể tưởng tượng được khi đó anh sẽ vui mừng đến như thế nào.

Vừa nghĩ đến chuyện này,, Bạc Kha Nhiễm liền không nhịn được bật cười.

“Cười cái gì vậy, có chuyện gì vui vẻ sao?’’ Thẩm Dữ nghe được tiếng cô cười tò mò hỏi.

Bạc Kha Nhiễm cong môi, “ Vâng, nhưng mà em không nói cho anh bây giờ đâu, chờ sau khi anh trở về mới nói.’’

“Thần bí như vậy sao?’’

"Tất nhiên rồi."

Hai người nói chuyện qua điện thoại hơn một tiếng đồng hồ, bây giờ cũng đã gần mười hai giờ, nghĩ đến bảo bảo trong bụng, Bạc Kha Nhiễm liền bảo anh cúp điện thoại.

Ngày hôm sau, Nguyễn Lệ biết được Bạc Kha Nhiễm đang mang thai thiếu chút nữa rơi nước mắt.

Trưởng thành đến như bây giờ rồi, tâm trạng của cô cũng chưa từng thay đổi nhanh chóng như vậy.

Nghĩ đến thời gian vừa mới dẫn dắt Bạc Kha Nhiễm, cô ấy vẫn còn là một sinh viên đại học, chớp mắt một cái đã kết hôn, chớp một cái nữa cô ấy sẽ làm mẹ.

Bạc Kha Nhiễm cười đùa, “ Chị Lệ, chị đừng khóc nha.’’

Nguyễn Lệ bị nói như vậy, vốn thật là có chút muốn khóc cũng không thể mà, nếu như thường ngày, cô có lẽ sẽ đưa tay đánh cô ấy một cái.

Nhưng bây giờ thì cô không thể.

Bạc Kha Nhiễm bây giờ không phải là một người nữa.

Mà là hai người.

Bởi vì mang thai, cho nên Nguyễn Lệ giúp cô giảm bớt một chút lịch trình, chừa lại có cô nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn.

Chẳng mấy chốc, một tuần đã trôi qua.

Bộ phim mới “Phù hoa’’ của Bạc Kha Nhiễm sắp được công chiếu rộng rãi trên toàn quốc.

Nguyễn Lệ đề nghị Bạc Kha Nhiễm nếu có rảnh rỗi thì dành chút thời gian giao lưu trực tiếp với người hâm mộ, mặc dù lấy danh tiếng của cô bây giờ không cần phải chọn hình thức tuyên truyền như vậy, nhưng là giao lưu trực tiếp này có thể chiếm được cảm tình của fans hiện tại, cũng có thể thu hút được fans mới, nói tóm lại là trăm lợi vô hại.

Vì vậy tối hôm đó Bạc Kha Nhiễm đặt máy tính bảng và giá đỡ lên khay trà nơi phòng khách, cô ngồi xếp bằng trên thảm bên cạnh ghế sofa, mở Weibo ra giao lưu trực tiếp với người hâm mộ.

Bởi vì buổi giao lưu này trước đó Bạc Kha Nhiễm cũng đã thông báo trên Weibo của mình, cho nên cô chỉ vừa mới mở ra, người hâm mộ đã tràn vào ào ạt như nước.

Thực tế thì cô rất ít khi giao lưu với fans theo kiểu này nên cũng không có kinh nghiệm gì, chỉ có thể chăm chú vào số lượng người theo dõi đang không ngừng tăng lên mà lầm bầm lầu bầu:

“Thật nhiều người nha.’’

Khi cô nói những lời này, chắc chắn sẽ không biết mình có bao nhiêu dễ thương đâu.

Những bình luận cứ thế như đạn mạc không ngừng càn quét.

“Thật đáng yêu quá đi.’’

“Nữ thần lại livestream này!’’

“Sao chị có thể xinh đẹp như vậy chứ, Nhiễm Nhiễm của chúng ta là tiên nữ mà.’’

“Tại sao cô ấy chỉ tùy ý buộc tóc lên cũng đẹp như vậy chứ?’’

Bạc Kha Nhiễm nhìn đến những bình luận nhảy ra liên tục không ngừng, cũng biết bây giờ nhất cử nhất động của mình các fans đều có thể nhìn thấy, vì vậy cô hướng về ống kính mỉm cười nói:

“Chào tất cả mọi người, tôi là Bạc Kha Nhiễm.’’

Bạc Kha Nhiễm có chút khẩn trương, ngay cả khi cô quay phim cũng chưa bao giờ khẩn trương đến như vậy.

Cô không biết nên cùng các fans của mình nói những chuyện gì, nếu như trực tiếp đi vào vấn đề quảng cáo ngay thì không được tốt lắm, ngay khi cô đang lúng túng thì điện thoại bên cạnh lại đột nhiên vang lên.

Là Nguyễn Lệ gọi tới.

"Xin lỗi mọi người, người đại diện của tôi đã gọi, tôi đi nghe điện thoại một chút.’’ Cô lịch sự nói với các fans đang theo dõi một tiếng, lúc này mới đứng dậy nghe điện thoại.

Bạc Kha Nhiễm đã biến mất trong màn hình trực tiếp nhưng những người đang theo dõi vẫn có thể nghe được tiếng cô nói chuyện.

"Em không biết nói gì.’’

"Em có chút lo lắng.’’

"Liệu mấy người họ có chê em không?’’

..................

Nghe được nữ thần nói như vậy, các fans ngồi trước màn hình cười đến gập người.

Làm sao thần tượng của bọn họ có thể dễ thương như vậy?

Dễ thương đến phạm quy!

Chờ khi Bạc Kha Nhiễm trở lại một lần nữa, có lẽ Nguyễn Lệ cũng đã nói với cô điều gì đó, cô đã có thể bình tĩnh hơn rất nhiều.

Cô bắt đầu nhìn vào những bình luận trên màn hình nói chuyện phiếm một chút, sau khi trò chuyện một lúc thì trong lòng đã gần như tan biến mọi lo lắng, cô buông lỏng tinh thần đi không ít.

Không biết ai đã hỏi một câu về Thẩm đạo diễn, một giây kế tiếp, toàn bộ tất cả các bình luận cũng đồng loạt gọi tên Thẩm Dữ.

Nhìn thấy trên màn ảnh tất cả đều là tên Thẩm Dữ, Bạc Kha Nhiễm theo bản năng mỉm cười một tiếng.

Những người hâm mộ càng trở nên điên cuồng hơn.

"A a a a a! Nữ thần vừa cười!"

"Nhất định là chúng ta nhắc đến đạo diễn Thẩm cho nên mới cười như vậy.’’

"Bỗng nhiên cảm thấy chút ngọt ngào là như thế nào a?

Bạc Kha Nhiễm cứ như thế trò chuyện cùng với fans hơn nửa giờ mới sực nhớ ra mục đích chính khi cô làm livestream ngày hôm nay.

Ngay khi cô vừa mới chuẩn bị quảng bá cho bộ phim mới của mình thì ngoài cửa truyền đến tiếng mở cửa.

Cô vô thức xoay người lại nhìn sang.

Giữ chìa khóa nhà của cô cũng chỉ có cô và Thẩm Dữ, chẳng lẽ là anh đã trở về?

Nhưng tại sao anh trở về lại không gọi điện trước cho cô.

Ngay khi cô đang suy nghĩ thì cánh cửa từ bên ngoài được mở ra.

Thẩm Dữ vừa bước vào cửa đã nhìn thấy Bạc Kha Nhiễm ngồi trước ghế sofa chăm chú nhìn mình.

Anh lập tức sửng sốt một chút, sau đó vừa cười vừa đóng cửa lại.

“Sao lại ngẩn người như vậy?’’

Khi bóng dáng Thẩm Dữ xuất hiện trong màn hình trực tiếp, đạn mạc thật sự điên rồi, nhất là khi anh vừa mỉm cười vừa nói chuyện, thiếu chút livestream này như muốn bị lag luôn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio