Chuyến đi chơi này kết thúc vui vẻ, nhưng chỉ riêng Thế Thiên lại chẳng vui vẻ gì, ôm một cục tức trong người quay về thành phố T
Hôm nay là thứ Bảy, mẹ của Song Y có một chuyến công tác khai quật mộ ở Thụy Sĩ tháng mới về, mỗi lần đi bà thường gửi Song Y cho nhà ngoại nhưng nay Song Y dứt khoát rằng sẽ tự lo cho mình được, bảo mẹ mình cứ đi đi đừng lo lắng. Nhưng Ngọc Vân làm sao có thể không lo lắng khi đứa con gái yêu thương của mình đang trong giai đoạn phát triển như vậy., Ngọc Vân luôn tin tưởng con gái mình sẽ không làm chuyện gì quá đáng, nhưng bà lại không tin tưởng khu nhà đang ở này.
Không hiểu sao, thông tin này lại lọt vào tai Thế An, nên trước ngày đi Thế An đến nhà bảo rằng sẽ mang Song Y đến ở nhà của mình và mong bà yên tâm. Thế An là một cô bé ham chơi, vốn rằng ít bạn nên thời thời khắc khắc đều muốn có bạn cùng chơi. Thế An sớm coi Song Y như chị em trong nhà, ba mẹ lại rất vừa mắt với Song Y nên chẳng ai phản đối việc đem Song Y về ở tháng khi mẹ của cô vắng nhà.
Ngọc Vân chiều hôm qua đã mang một giỏ đầy trái cây đến nhà Thế An cũng tỏ chút lòng thành vì người đã chịu trông coi con gái giùm bà. Có như vậy Ngọc Vấn mới yên tâm để hôm nay xách vali đi công tác.
Bà đâu nghĩ rằng, giao con gái đến Thế gia là đem cô vào hang cọp khi có nguyên một con cọp đói luôn khao khát có được cô trong mọi lúc mọi nơi như vậy.
Song Y sau khi tiễn mẹ ra sân bay liền cùng Thế An quay về Thế gia. Vốn chương trình học của hai cô bé đã gần như xong, sau khi đi chơi về liền phải vào thi sau rồi hôm nay các cô được phép nghỉ tháng. Thế An đã lên lịch trình cùng cô ngày ngày dạo phố, lâu lâu lại quán ăn.Thật sự Thế An muốn đi du lịch nhưng chắc chắn rằng ba mẹ sẽ không cho nên cứ lấy đường phố mà làm niềm vui mỗi ngày.
Tối hôm đó trò chuyện cùng Song Y xong, Thế An dùng điện thoại gọi một cuộc qua Anh.Đầu dây bên kia rất lâu mới chịu nghe máy.
_ Anh! đoán xem, em đã làm được một việc tốt gì? - Bên kia vừa bắt máy Thế An không cần biết liền rộn ràn cười ha ha
_ Chuyện gì? - Thế Thiên vừa bước ra từ phòng hợp, vốn là còn câm thù việc Thế An phá hoại chuyện tốt của anh hôm bữa, chưa kịp trừng trị cô liền phải bay sang đây để giải quyết vấn đề. Tâm tình không được vui cho lắm.
_ Em đã đem Song Y về ở nhà mình một tháng! - Thế An vui vẻ nói lên thành tích của mình cho anh trai nghe, cũng nhầm muốn được khen thưởng.
_ Ân oán lúc trước, liền tha hết cho em -Thế Thiên nghe câu nói vừa rồi của Thế An trên môi tạo nên một đường cong cực hoàn mỹ. Anh không ngờ cô em gái lại biết chuyện đến như vậy.
_ Hắc hắc.... em có phải quá giỏi! - nghe được anh nói tha thứ, thật tình Thế Anh chẳng hiểu mình đã làm gì mà được anh tha thứ nhưng mà nghe được tâm tình anh trai vui vẻ cũng tự dài mũi mà khen mình.
_ Nói! em muốn thứ gì? - Kì này ân oán không những được xóa sạch, mà anh còn muốn khen thưởng cho cô em gái một chút, khích lệ tinh thần.
_ Anh về đi rồi tính!- Thế An nhất thời chưa biết phải đòi hỏi cái gì, lại sắp đến sinh nhật cô đã vậy thì đợi đến gần sinh nhật rồi hãy đòi luôn cho đáng.
Cuộc điện thoại của hai anh em đến đây là kết thúc, Thế An vui vẻ cúp điện thoại chạy đến phòng ngủ liền tiếp tục tâm sự với Song Y, hai cô gái nói chuyện với nhau đến khi ngủ quên lúc nào không hay.