Sau chuyện giống tố đêm qua, Song Y đã tự rút ra một bài học quá lớn từ nay về sau muốn đi gặp ai phải báo với anh một tiếng, anh thời thời nhất nhất đều biết nhất cử nhất động của cô cho nên để bảo toàn tính mạng của mình, Song Y quyết sẽ không ngu ngốc mà trốn đi gặp trai một lần nào nữa.
Đúng!phải báo.
Sau một ngày ăn vạ ở nhà cuối cùng Thế An cũng đã lấy lại được thẻ, hôm nay liền lôi Song Y đi shopping cho thoả ủy khuất ngày hôm qua.
Thế Tường xưa nay cưng yêu Thế An vô điều kiện nhưng với quyết định của Thế Thiên, ông lại không làm được gì nhưng lại suy nghĩ Thế Thiên làm đúng, lâu lâu cũng phải cho cô công chúa nhỏ biết được quý trọng đồng tiền như thế nào nên cũng kết hợp với Thế Thiên để làm khó dễ cô một chút.
Đến cuối ngày nhìn mặt con bé không còn gì để khó coi hơn thế nữa nên cũng đã gọi cho Thế Thiên mở lại thẻ cho Thế An từ tối hôm qua, đến sang ra nhìn thấy điện thoại có tin nhắn sát thực tài khoản đã mở lại nên tâm tình vui cực kì.
Nguyên cả buổi sáng, hai cô gái thiên thần này đã dạo gần hết cái trung tấm, đến cửa hàng nào Thế An cũng mua một món. Song Y kế bên khuyên bảo một hồi không được nên mặc kệ cô.
Đến cửa hàng trang sức, Thế An muốn mua cho mẹ mình là Ôn Nhu một cái lắc tay, tuy bà trang sức loại nào cũng có, loại đắc nhất thế giới chỉ có cái duy nhất trên cỏi đời này bà cũng có nên nếu nói về mua trang sức cho Ôn Nhu là việc dư thừa. Nhưng nếu món đồ đó là do con gái tâm can của bà mua cho dù là cái gì bà cũng đeo cũng thích.
Hôm qua cùng bà đi đến cửa hàng may mặc,nhìn thấy mẹ mình đặc một bộ lễ phục màu hồng thẩm mặc lên người bà rất quý phái nhưng ở cổ tay lại bị trống nên hôm nay Thế An quyết định đi kiếm một cái lắc tay hợp với bộ lễ phục đó.
Song Y cùng Thế An vui vẻ bước vào trong cửa hàng.
Đến bước thứ thì Song Y chợt dừng lại, không cử động nữa mà nụ cười tiếng nói lúc nãy cũng tắt hẳn.
Thế An bị Song Y thẳng gắp như vậy có chút chuối nhủi. Khi định thần lại tính quát Song Y một cái nhưng lại nhìn ra vẻ mặt khó coi của Song Y, theo hướng mắt đó nhìn đến bên trong cửa hàng là một nhà ba người đang vui vẻ chọn trang sức.
_ Song Y! Cậu sao vậy? - Thế An thật không hiểu chuyện gì liền đưa mắt nhìn về phía Song Y đang xuất thần.
_ Không có gì! Mình đi cửa hàng khác đi, đồ ở đây mình thấy không đẹp - Song Y thu tầm mắt lại nhìn Thế An, sau đó nắm tay Thế An quay đầu đi ra.
_ Song Y! Là con? - hai cô gái vừa quay đầu thì bên trong đó tiếng người đàn ông vọng ra gọi thẳng tên cô.
_ Xin lỗi! Ông nhìn nhầm rồi! - Song Y không quay đầu lại, chỉ lên tiếng rồi bỏ đi.
_ Song Y đứng lại, ba muốn nói chuyện với von - Song Tư Hùng thấy đứa con gái mà ông đã nhẫn tâm vức bỏ đang quay đầu đi liền một bước đi theo.
Sau khi chia tay với mẹ của Song Y, ông không phải không quan tâm,vẫn cho người theo sau hai mẹ con cô, chính ông có hình của cô từ mỗi năm.
Song Y biết người đàn ông nay qua một lần tình cờ thấy mẹ cùng ông ta đứng bên đường. Lúc đó, ông ta một tay nắm lấy tay mẹ cô muốn làm chuyện gì thì cô chạy đến ngắn cản, tính miệng hô " Biến Thái " nhưng mẹ cô ngăn cản không cho, sau khi rời khỏi nơi hổn độn đó, mẹ cô bình tâm lại mới nói cho cô biết được người đàn ông đó chính là ba của cô.
Lần đầu tiền cô và ba mình gặp được nhau bởi tình huống như vậy nên nhìn thấy nhau đây là lần thứ hai.
_ Ba! Cô ta là ai? - Song Tư Hùng đang chuẩn bị đuổi theo, thì cánh tay mềm mại. Kèm giọng nói ngọt ngào từ phía sau giữ ông lại.
_ Mẫn Uyên, đó là chị gái của con lớn hơn con tháng - Song Tư Hùng ấp úng trả lời cô gái trẻ này, mắt đảo đến nhìn người phụ nữ phía sau cô lửa giận đang bùng phát.