- Ông trời ơi! Đó là lực lượng gì vậy? Sao có thể như vậy được? Sao có thể như vậy được?
- Có ma. Đó có thể là lực lượng của nhân loại sao? Cái con cú huyết sắc kia là cái gì vậy?
- Đó là sứ giả của địa ngục. Đó chính là lãnh tụ của điềm không lành. Con cú huyết sắc vừa bắn ra liền xuyên thủng linh hồn. Đó chân chính là mũi tên linh hồn.
Những tiếng nghị luận sợ hãi truyền khắp Đô Thành. Bọn họ đông như vậy nhưng không có bất cứ người nào có thể tưởng tượng được. Ai có thể ngờ được Âu Dương vốn sẽ bị giết không ngờ lại bắn ra bốn cú quỷ dị như vậy bay tới thuấn sát một tên Huyễn Thuật Sư cửu giai đỉnh phong?
Xoay người, Âu Dương lại kéo cung. Với lực lượng của hắn hiện nay, hắn còn có năng lực bắn ra một mũi tên linh hồn nữa. Khi ánh mắt Âu Dương chăm chú nhìn vào bốn tên Linh Sử khác, trái tim tất cả mọi người đều run lên. Rất rõ ràng, bọn họ đều biết bọn họ đã xem thường Âu Dương. Điểm đáng sợ nhất của Âu Dương không phải là Tu Phục Thuật của hắn mà là cây trường cung của hắn. Thứ Kiêu Cung của hắn tới từ địa ngục. Thứ Kiêu Cung của hắn nắm giữ lực lượng phá nát tất cả
- Cái gì!
Ngay khi Âu Dương chuẩn bị kéo cung, hắn phát hiện một huyết lực gần như đã ngưng tụ trở thành thực thể bay về phía hắn. Huyết lực kia thuộc về Trịnh Càn Hâm. Đối với huyết lực này, từ đầu đến cuối Âu Dương đều cảm thấy càng nhiều càng tốt. Nhưng giờ phút này hắn lại không cho là như vậy. Bởi vì hiện tại nếu như hấp thu huyết lực của Trịnh Càn Hâm, hắn nhất định sẽ lập tức đột phá. Bát giai tuyệt đối không phải là điểm cuối. Lực lượng của cửu giai đỉnh phong đủ đểđẩy hắn trực tiếp tới cửu giai. Nhưng vào lúc này hắn làm sao có thểđột phá được?
- Không...
Âu Dương kêu gào, nhưng vô dụng. Hắn căn bản không thể không chếđược huyết lực. Lượng lớn huyết lực gần như bằng tổng cộng tất cả những người Âu Dương đã giết chết gộp lại. Khi huyết lực này nhảy vào trong thân thể của Âu Dương, trong nháy mắt, Âu Dương trực tiếp bị lực lượng khổng lồ chấn động phun ra một ngụm máu.
Nhìn Âu Dương đột nhiên hộc máu, đây chuyện chẳng ai ngờ được.
- Lẽ nào Âu Dương thiêu đốt sinh mệnh bắn ra mũi tên kia sao? Nếu như hắn không thể giết thêm một người nữa, như vậy thắng bại vẫn chưa chắc chắn!
Có người nhìn thấy cảnh tượng như vậy liền mở miệng kinh ngạc kêu lên. Quả thật, chuyện đến nước này bất kỳ ai cũng không thể ngờ được Âu Dương đột nhiên hộc máu ngã ngồi trên đất!
- Âu Dương, ngươi làm sao vậy?
Lăng Trung Thiên và Lý Thanh Phong lập tức rời khỏi cuộc chiến trước mặt. Hai người bọn họ chạy đến trước mặt Âu Dương. Nhưng khi bọn họ đến bên cạnh Âu Dương, lại bỗng nhiên phát hiện, một cỗ yêu khí huyết sắc cực lớn khiến bọn họ có chút kinh hãi đột nhiên tuôn ra từ trên người Âu Dương.
- Không thể nào!
Nhìn yêu khí huyết sắc nồng nặc kia, bất kể là người trong trận hay người bên ngoài trận đều phát ra những tiếng kêu kinh ngạc. Vào lúc này còn có thểđột phá? Tiểu tử này là người sao?
- Làm hộ pháp cho ta!
Âu Dương biết, hắn thật sự không có cách nào khống chếđược trò đột phá này. Nhưng đáng chết, không ngờ hắn lại đột phá vào lúc này. Điều này thật sự khiến hắn cảm thấy rất bất đắc dĩ.
- Ngươi sắp đột phá sao?
Nhìn Âu Dương bắt đầu nhắm mắt ngồi thiền, Lăng Trung Thiên và Lý Thanh Phong gần như hộc máu. Lúc này là lúc nào? Sao có thểđột phá vào lúc này được? Đột phá đúng vào lúc này, thật sự là hươu chết vào tay ai còn chưa biết.
- Đừng nói nhảm nữa, hộ pháp cho Âu Dương!
Sở Tương Hợp vưa lấy ảo thuật đọ sức với Trịnh Càn Phi, vừa quan sát tình huống bên đó. Ban đầu khi Âu Dương bắn ra Tứ Kiêu Tề Phi thuấn sát Trịnh Càn Hâm, hắn cảm thấy đại cục đã định. Chỉ cần Âu Dương lại bắn ra một mũi nữa, như vậy cuộc chiến lần này sẽ sớm kết thúc. Chỉ cần lại bắn chết bất kỳ một tên Linh Sử nào khác, bọn họ liền chiếm ưu thế tuyệt đối. Những tên Linh Sử còn lại không thể dậy nổi bất kỳ sóng gió nào nữa. Nhưng đáng chết. Vào lúc này Âu Dương lại đột phá đã làm rối loạn tất cả bố cục.
Ầm!
Yêu khí huyết sắc trực tiếp đẩy Lăng Túc và Lý Thanh Phong ra xa mười mấy mét. Tiếp theo Âu Dương bắt đầu nhắm mắt khống chế sáu mươi bốn viên yêu đan trong cơ thể mình bắt đầu phân hoá.
- Giết chết tiểu tử kia!
Sau khi i Âu Dương bắn chết Trịnh Càn Hâm, Trịnh Càn Nguyên vốn đã có cảm giác khó thoát khỏi cái chết. Nhưng ai ngờ được phong thuỷ xoay chuyển. Âu Dương chính là uy hiếp lớn nhất đối với bọn họ, lại đột phát vào lúc này? Hiện tại nếu như bọn họ có thể giết chết Âu Dương trong lúc hắn đột phá, như vậy khác nào đại cục đã định. Đừng thấy hiện tại thế lực của bọn họ ngang nhau, trên thực tế bên Lam Thông có hơi yếu một chút. Chỉ cần kiên trì, cuối cùng Lam Thông sẽ phải bại. Tới lúc đó những người khác cũng chắc chắn phải chết.
- Giết!
Bốn tên Linh Sử đồng thời phát ra những tiếng kêu gào. Sau đó bốn người bắt đầu phóng thích uy thế toàn thân. Lúc này bọn họ không cầu chém giết đối thủ của mình nữa, chỉ cần có thể tìm được cơ hội quấy nhiễu Âu Dương trong lúc hắn đột phá khiến hắn tẩu hỏa nhập ma cũng đủ rồi.
Kế hoạch của bọn họ thành công. Quả nhiên bọn họ làm như thế, ngoại trừ hai người trong trận đồ phong tỏa của Lý Vĩ không ra được, Lam Thông và Sở Tương Hợp nhất thời rơi vào cục diện luống cuống tay chân.
- Đáng chết, đột phát lúc nào không đột phá, lại nhất định phải chờ đến lúc này mới đột phá!
Trong lòng Lam Thông thầm mắng chửi Âu Dương thật sự không theo bài bảng. Bên hắn vốn đã không tốt. Hiện tại hắn không chỉ muốn một mặt ứng phó với công kích của Trịnh Càn Duyệt còn phải đề phòng Trịnh Càn Duyệt đột nhiên ra tay đánh giết Âu Dương. Hắn có thể không luống cuống tay chân sao?
- Ôi... Xem ra bọn họ sắp xong.
Nhìn thấy đám người Sở Tương Hợp xuất hiện trận thế luống cuống tay chân, những người đứng xem chiến bên ngoài vừa nãy thấy khí thế của Âu Dương, còn chuẩn bị chứng kiến bọn họ hành động vĩđại Trảm năm tên Linh Sử chợt trở nên thất vọng. Một đòn đánh chết đẹp như vậy, kết quả vẫn thất bại trong gang tấc.
Sáu mươi bốn viên yêu đan không ngừng phân hoá. Lần này thời gian phân hoá dài hớn trước đây nhiều. Âu Dương cố gắng khống chế yêu đan nhanh chóng phân hoá. Nhưng lần này hắn không phải chỉđột phá một lần mà là hai lần. Lần này từ viên phân hoá thành viên không khó. Khó nhất chính là dung hợp viên yêu đan lại thành một yêu đan chân chính cuối cùng...
Âu Dương không phải chưa từng thấy yên đan dung hợp thế nào. Nhưng thể chất tiên thiên của hắn quá đặc biệt. Con đường đi tới của hắn không tầm thường. Cuối cùng viên yêu đan này cuối cùng sẽ biến thành dạng gì, hắn cũng không rõ.
Yêu đan không ngừng phân hoá. Bản thân Âu Dương cũng không biết dã trải qua bao lâu. Cuối cùng viên yêu đan đã xuất hiện trong tim của hắn. Nhưng lần này yêu đan không hề dừng lại. Trạng thái của chúng lại bắt đầu không ngừng biến hóa trong tim Âu Dương. viên yêu đan không ngừng di chuyển, hoặc là run rẩy, hoặc là nhảy lên. Dù sao đi nữa nhìn qua rất bất an.