Lôi Minh nghe thấy Chiến Lang cáo từ vội vàng mở miệng hỏi. Hắn biết, lúc này chỉ sợ chỉ có thể tìm hiểu được một chút từ chỗ của Chiến Lang.
- Tướng quân, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, bọn ta đều là con người. Ngài là người xuất sức trong con người. Người có dị năng cũng là người xuất sắc trong con người. Cho dù là Tử thần cũng chỉ là người xuất sắc trong con người. Nhưng người kia lại không phải là loài người! Hắn là thần linh. Hắn là thần linh chân chính. Ngươi vĩnh viễn không thể nào tưởng tượng được, thần linh căn bản không phải sử dụng lực lượng. Hắn sử dụng chính là nơi này...
Chiến Lang chỉ vào trái tim!
- Tâm nghĩ sự thành? Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Lôi Minh nhìn ra được từ động tác này bốn chữ này.
- Không sai, chính là tâm nghĩ sự thành. Những điều hắn nghĩ trong tim đều sẽ biến thành sự thực. Có lẽ nếu hắn nghĩ tới ngày tận thế hiện tại ngươi lập tức có thể nhìn thấy...
Chiến Lang nhìn Lôi Minh thay đổi sắc mặt. Hắn biết Lôi Minh hẳn đã hiểu rõ ý của mình. Hắn hẳn phải biết tiếp theo nên làm thế nào.
- Cảm ơn các ngươi đã trợ giúp lần này. Thù lao của các ngươi sau này ta sẽ...
Lôi Minh còn chưa nói hết lời Chiến Lang liền ngắt lời hắn nói:
- Không cần, lần này ta không thu bất kỳ thù lao nào. Bởi vì lần này khiến chúng ta bỗng nhiên có một ý nghĩ muốn từ bỏ địa vị và quyền lực sau đó giống như Tử thần... Ha ha ha, đây là nói đùa thôi. Ta đi đây...
Trên mặt Chiến Lang chợt lóe lên vẻ chờ đợi. Sau đó hắn cười lớn xoay người rời đi...
Nhìn thân thể Chiến Lang dần dần biến mất trong bóng đêm, trong lòng Lôi Minh đầy chấn động. Một Tương Thành nho nhỏ như thế, một nhóm cướp giật nho nhỏ như vậy không ngờ lại xuất hiện một thần linh, một thần linh sống, một thần linh khiến Chiến Lang gần như muốn quên đi tất cả?
Lôi Minh lắc lắc đầu mình. Hắn biết chuyện này đã vượt ra khỏi sự khống chế của hắn. Hắn cần báo cáo những điều này cho những đại lão thật sự. Tuy nhiên Lôi Minh hiểu rõ ràng, chuyện mà ngay cả Tử thần và Chiến Lang cũng không thể làm được, chò dù báo lên cũng không có ý nghĩa gì.
Người dị năng trong toàn thế giới, tên của Tử thần không người nào không biết không người nào không hiểu. Chiến Lang lại là người mạnh nhất được mọi người thừa nhận trong giai đoạn hiện này. Tổ hợp hai người này chạy đến đây liên thủ cũng không làm, một người trực tiếp bái sư, một người khác thậm chí bắt đầu hoài nghi mình đúng hay sai. Điều Lôi Minh nghĩ đến hiện nay chính là chỉ có thần linh mới có thể làm được điều này.
- Tướng quân, chúng ta...
Thiếu tướng kia tên là Thiệu Phong. Hắn nhìn thấy dáng vẻ Lôi Minh như vậy đã biết Lôi Minh có lẽ đã muốn bỏ chạy.
- Thiệu Phong a, ngươi cái gì cũng tốt, chỉ có một điểm, chính là không biết nhận thua! Điều này không tốt. Chiến Lang cường đại không?
Lôi Minh nhìn vị thiếu tướng kiêu ngạo đang đứng bên cạnh mình hỏi.
- Đương nhiên, trong giai đoạn hiện nay hắn chính là đệ nhất cường giả trong thế giới dị năng. Một nhân vật khủng bố đủ để đối kháng với một đoàn quân!
Sau khi Thiệu phong nói tới những điều này, trên mặt chợt hiện lên hàn khí nhàn nhạt.
Lôi Minh lắc đầu nói:
- Ngươi không phải là một người nối nghiệp hợp lệ. Xem ra ta đã nhìn lầm người rồi!
Lôi Minh nói đến đây bất đắc dĩ thở dài một hơi. Lời Lôi Minh nói giống như một tia sét trực tiếp giáng xuống. Nó không chỉ khiến Thiệu Phong choáng váng, còn khiến cho tất cả mọi người trong kho i đều khiếp sợ nhìn Lôi Minh.
Thiệu Phong là người nối nghiệp của Lôi Minh. Chờ sau khi Lôi Minh lui ra, Thiệu Phong sẽ trở thành một trong mấy người đương quyền của Trung Quốc. Mà bây giờ không ngờ Lôi Minh lại phủ nhận người nối nghiệp đã được mình bồi dưỡng suốt bao nhiêu năm qua? Đây là vì cái gì?
- Ngươi rất xuất sắc, nhưng nhược điểm lớn nhất của ngươi chính là không biết nhận thua! Lần này ta xử lý chuyện này, tuy rằng chúng ta không đạt được mục đích, nhưng chúng ta cũng không có tổn thất quá lớn. Nếu như là ngươi, có lẽ ngày hôm nay đám huynh đệ đã phải chôn xương nơi xứ người!
Lôi Minh thoáng nhìn về phía đám thủ hạ ở bên cạnh. Câu nói này của hắn cũng khiến mọi người chung quanh trở nên trầm tư.
Lần đầu tiên Thiệu Phong va chạm với Âu Dương, người địa cầu đều thấy được nếu như Thiệu Phong dẫn theo đội tới, có lẽ sẽ không mời Lạc Phu ra mặt, mà trực tiếp dùng thủ đoạn cường ngạnh. Loại thủ đoạn này có lẽ sẽ khiến thần linh phẫn nộ, sau đó sẽ dẫn tới sự hủy diệt!
- Chuyện như vậy có lẽ từ nay về sau sẽ không phát sinh nữa. Nhưng ta không thể để cho ngươi lấy mạng sống của nhiều huynh đệ như vậy để phung phí như vậy. Ngươi không có quyền lực đó! Sau này trở về tìm một quân khu thích hợp, làm một người lính đi. Hiện tại con đường này không thích hợp ngươi nữa!
Câu nói đầu tiên của Lôi Minh đã trực tiếp lột bỏ tất cả quyền lời của thiếu tướng Thiệu Phong này!
- Tại sao...
Đến giờ phút này Thiệu Phong vẫn có chút không dám tin tưởng vào lời Lôi Minh vừa nói.
- Thời điểm nên chịu thua thì phải chịu thua. Tử thần đã từng vô địch thiên hạ có thể chịu thua. Chiến Lang người mạnh nhất giới dị năng có thể chịu thua. Ngươi chỉ là một thiếu tướng nho nhỏ. Ta biết thế lực sau lưng ngươi cực lớn đủ để lay động tất cả. Nhưng ngươi không chấp nhận thua nhưv ậy ngươi thất bại còn thảm hại hơn! Cho nên thành thật đi tốt việc phục vụ cho gia tộc của ngươi đi. Ngươi không có tư cách dẫn dắt Long Quân!
Sau khi Lôi Minh nói xong, hắn liền quay về phía người phía dưới vung tay một cái. Tiếp đó hắn dẫn người rời khỏi cái kho này.
Nhưng ai có thể ngờ được? Chỉ sau một chuyện như vậy, không ngờ Thiệu Phong lại bị lấy lại quyền sở hữu Long Quân!
Lôi Minh, một nhân vật cấp truyền kỳ. Đừng thấy Lôi Minh chỉ là một trung tướng. Đó chỉ bởi vì số tuổi của hắn còn chưa đủ để được bên ngoài công khai trao trặng danh hiệu thượng tướng hoặc là soái!
Trên thực tế Lôi Minh mới là một trong mấy người có quyền lực tối cao thật sự của quốc gia này. Quân quyền! Không sai, Lôi Minh nắm trong tay đội quân tinh nhuệ nhất của quốc gia này. Giao thiệp của Lôi Minh đủ để thỉnh cầu nhân vật như Chiến Lang. Có thể tưởng tượng được Lôi Minh mạnh như thế nào.
Có thể nói như vậy, tại quốc gia này, ngươi có thể có năng lực kéo mấy lão tướng quân năm đó xuống ngựa nhưng tuyệt đối không có người nào dám kéo Lôi Minh xuống ngựa.
Mặc kệ nội tình của ngươi có sâu đến mức nào cũng không thể làm được. Có thể trực tiếp đứng đối diện với Lôi Minh nói chuyện, đừng nói là quốc gia này, cho dù là toàn thế giới cũng chỉ có số lượng không quá hai chân và hai tay. Đây là một nhân vật thật sự có quyền lợi thông thiên! Lần này nếu như không phải Lôi Minh vừa vặn đang ở Tương Thành, như vậy loại "chuyện nhỏ" này có lẽ sẽ không kinh động đến hắn.
Nhưng ai có thể ngờ được, đây căn bản không phải là chuyện nhỏ. Đây vốn là chuyện bắt lấy một con rắn. Nhưng con rắn này lại mọc ra hai cái sừng giận dữ trực tiếp Hóa Long hủy diệt tất cả?
- Tướng quân, chúng ta đi đâu?
Mấy thiếu tá hoặc là trung tá đi theo phía sau Lôi Minh. Bọn họ nhìn Lôi Minh cứ đi lung tung không không có mục đích dọc theo con sông này, bọn họ có chút không rõ.