Các loại camera theo dõi này trong mắt của Thiệu Phong đều là phù vân! Chỉ cần gọi điện thoại đúng chỗ, cho dù ngày hôm nay ngươi đập phá nhà cục trưởng, đánh cục trưởng, Thiệu Phong bạn học cũng dám bảo đảm sáng sớm ngày hôm sau ngươi sẽ thấy một cười cục trưởng cười hi hi đứng ở trước mặt của ngươi xin lỗi ngươi, ngày hôm qua chỉ đánh má phải của ta. Hôm nay ta trở lại vỉ cảm thấy không cân. Mong ngài lại đánh mặt trái của ta...
Ba người ăn cơm tại một chỗ đặc biệt ở Tương Thành có tên là chợ sáng. Nơi này không có thứ gì quý, chỉ có đồ ăn vặt là đặc biệt tinh xảo.
Tử thần không để ý xem ăn cái gì. Thật ra đạt được trạng thái như của hắn bây giờ gần như đã không phải ăn nữa.
Đối với Thiệu Phong cũng không cần nhiều lời. Mặc dù Thiệu Phong là Thái Tử đảng, nhưng trên thực tế những năm này Lôi Minh đều dùng các loại phương pháp tôi luyện Thiệu Phong. Cho nên Thiệu Phong là kẻ ăn được khổ, cũng hưởng được phúc người.
Trong bữa ăn cơm hết sức bình thường này, Âu Dương tưởng tượng sẽ có mấy tên lưu manh xuất hiện nhìn thấy Lưu đại tiểu thư thì thèm nhỏ dãi tới đùa giỡn sau đó bị chỉnh tới mức muốn phun máu chó.
Điều này khiến Âu Dương có chút tiếc nuối. Hai người đi theo mình theo trâu bò như thế, bình thường trên lí luận mà nói, hẳn là xuất hiện đôi co. Sau đó lôi kéo các mối quan hệ tới đánh nhau. Cuối cùng ngay cả trưởng cục công an cũng phải xuất hiện, lại để Thiệu Phong bạn học vương bát thể hiện khí chất chấn động bốn phương. Cuối cùng để cho bọn họ kêu cha gọi mẹ mới đúng!
Nhưng sự thực chứng minh, số lượng tiểu lưu manh tại Tương Thành không nhiều. Trong thành thị, những night club cũng không quá mười nhà. Bởi vậy có thể tưởng tượng ra được số lượng tiểu lưu manh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
- Thật buồn chán. Nửa tháng nữa sẽ tới giải đấu Kinsey. Ba ba nói cuối tuần này chúng ta sẽ xuất phát. Như vậy sẽ tới đó sớm hơn một tuần lễ. Đến lúc đó ba ba sẽ cho chúng ta gặp mấy nhân vật!
Thời điểm Lưu Tĩnh nói đến mấy nhân vật còn cố ý thoáng nhìn về phía Thiệu Phong và Tử thần. Hai người kia vẫn đang húp một bát đậu hũ.
Nếu để cho người khác nhìn thấy Tử thần nổi tiếng nhất và Long Quân lãnh tụ tương lai ngồi ăn đậu hũ trong quán ăn vặt này, chắc hẳn phần lớn mọi người đều sẽ suy sụp! Dĩ nhiên, Thiệu Phong không hề mặc quân trang. Bằng không với quân hàm thiếu tướng của hắn chắc chắn sẽ làm người khác chú ý.
- Đi chứ. Dù sao đi nữa cũng phải đoạt giải quán quân! Có gặp người hay không cũng không quan trọng!
Âu Dương cũng không nói gì. Trước giờ đều do Lưu huấn luyện sắp xếp thi đấu cho hắn. Nơi nào có thể đi, nơi nào không thể đi, trận thi đấu nào có thể đánh, trận thi đấu nào không thể đánh, trận thi đấu nào sạch sẽ, Trận thi đấu nào không sạch sẽ, tất cả những việc này đều giao cho Lưu huấn luyện phụ trách.
- Tuy nhiên ba ba nói có khả năng trận thi đấu này sẽ xuất hiện chút vấn đề!
Sắc mặt Lưu Tĩnh có chút khó coi.
- Vấn đề? Vấn đề gì?
Âu Dương lại gọi thêm một bát đậu hũ. Không thể không nói, canh gà đậu hũ ở quán này rất ngon. Trong trí nhớ của Âu Dương, từ khi mình còn bé đã tới ăn đậu hũ của ông chủ quán này.
- Ba ba nói lần này có lẽ sẽ có ngoại vi. Chúng ta đến sớm cũng chính là điều này. Ba ba nói nếu quả thật có ngoại vi, vậy chúng ta đừng đánh!
Lưu huấn luyện là một người đặc biệt chán ghét hành động này
Không thể không nói, rất nhiều lúc thi đấu thể dục có chút quan hệ với đánh bạc ngoại vi. Bình thường ngoại vi đều lấy trận bóng để đánh cược. Lúc đánh cược thật sự đánh cực ít. Dù sao nhà cái ngoại vi không có cái gì không cá cược. Từ đua ngựa, trận bóng, quyền anh, thậm chí là thi đấu điền kính cũng có thể có ngoại vi. Chỉ cần xuất hiện hai chữ ngoại vi, vậy nhất định sẽ xuất hiện thi đấu không sạch sẽ. Đây là điều không cần phải nghi ngờ.
Dĩ nhiên, phần lớn các trận thi đấu vẫn chính quy. Nhưng không có ai có cách nào loại trừ được sự tồn tại của ngoại vi. Cho nên Lưu huấn luyện thông thường đều sẽ dùng các mối quan hệ của mình để hỏi thăm. Nếu như nghe nói có ngoại vi, hắn thà rằng không tham gia!
- Ngoại vi thì sợ cái gì. Chỉ cần thực lực đầy đủ, cho dù là Thiên vương lão tử cũng có thể kéo xuống ngựa!
Tử thần ngồi bên cạnh vừa húp đậu hũ vừa nói. Đối với người không sợ trời không sợ đất như hắn đừng nói là ngoại vi, cho dù là đầu lĩnh tập đoàn đánh bạc nổi tiếng nhất thế giới gặp lại hắn cũng bị doạ tè ra quần.
Giống như ngày hôm qua, Tử thần một người một ngựa xông vào Wilson, cũng chính là người quản lý cao nhất của ngân hàng Thụy Sĩ hiện nay. Wilson liếc mắt một cái liền nhận ra người khủng bố nhất trên thế giới này. Sau đó Wilson run rẩy nói:
- Tử... Tử thần tiên sinh. Ta nghĩ... Ta nghĩ chúng ta không có bất kỳ xung đột lợi ích nào đúng không?
- Đúng! Tuy nhiên xóa tất cả các chữ khác, sau đó chỉ lưu lại một chữ lợi! Ngươi hiểu được chưa?
Tử thần duỗi một tay ra. Nghe được câu này Wilson giống như lão tử chết một trăm năm đột nhiên sống. Sau đó nói cho hắn biết thật ra hắn hưng phấn như thế nào. Hai lời còn chưa nói hết, trực tiếp móc ra một tấm chi phiếu không!
Tử thần cũng không có lòng tham. Một tấm chi phiếu trống này nhiều nhất có thể rút ra được tỉ đôla. Nhưng Tử thần chỉ thoải mái lấy một cái bút máy bằng vàng ròng trị giá mấy trăm ngàn đôla được gài trong chiếc áo véc của Wilson ra, thoải mái viết một chuỗi con số. Sau đó lại ăn của Wilson một hộp bánh quy. Cuối cùng vỗ vỗ vào vai của Wilson giống như một người bạn cũ rồi mới rời khỏi đó...
Không nghi ngờ chút nào, chuyện tối ngày hôm qua sẽ làm rất nhiều lão đại phải khiếp sợ. Nhưng không ai nói ra chuyện này. Bởi vì Tử thần đủ mạnh! Cho dù hắn làm gì, ngươi cũng chỉ có thể nhẫn nhịn. Còn nếu muốn trả thù Tử thần, chuyện này có người từng nghĩ tới, cũng có người từng làm. Tuy nhiên hiện tại bọn họ ngay cả hài cốt cũng không còn.
Đây chính là thực lực. Chỉ cần ngươi có đủ thực lực, không có chuyện gì là không làm được. Mà người dị năng thỉnh thoảng sẽ làm ra một vài chuyện khiến người ta không thể nào hiểu được. Chuyện như vậy gần như các quốc gia đều ngầm đồng ý. Giống như những chuyện Tử thần đã làm ngày hôm qua. Chỉ cần không phải quá đáng, các quốc gia đều biểu thị không áp lực.
Tiền! Không phải chỉ là tiền sao? Đối với rất nhiều người mà nói năm trăm triệu rất đáng sợ. Nhưng đối với cơ quan quốc gia mà nói, năm trăm triệu tính là gì? Năm trăm triệu chẳng qua chỉ là một tờ giấy. Không cần tốn bao nhiêu thời gian tờ giấy đó sẽ lại trở về trong tay của mình. Vì một tờ giấy mà phải đối đầu với Tử thần một viên đạn hạt nhân hình người như vậy thực sự không đáng. Nếu làm vậy thực sự không sáng suốt.
- Trong nước thường không thấy ngoại vi. Trong giải thi đấu vô địch cấp thế giới nhỏ như vậy cũng xem như có một chút chất lượng. Tuy nhiên chuyện này đối với lão đại thật sự mà nói chỉ có thể xem là vô bổ. Ăn thì không ngon bỏ thì tiếc. Lần này hẳn là do Thái Tử đảng làm ra chứ?