Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ánh mặt trời chiếu xuyên qua tấm rèm cửa trong căn phòng cao cấp của khách sạn Hilton. Trong phòng hơi lạnh, một cánh tay trắng nõn lộ ra ngoài chăn bông. Một chàng trai trẻ tuổi tóc đen từ trên giường ngồi dậy, vì động tác ngồi dậy mà các dấu vết đậm nhạt trên người đều lộ ra hết.
Chúc Lương Cơ bước xuống giường, tùy ý nhặt lên một chiếc áo sơ mi mặc vào, trên tay áo có thêu chìm một chữ tiếng Anh: Crane, vừa nhìn là biết đồ của nhãn hàng cao cấp nào đó sản xuất. Áo sơ mi cậu mặc hơi rộng nhưng mà có thể che phủ tới mông. Cậu chậm rãi đi vào nhà vệ sinh, bàn chải đánh răng cùng các đồ dùng cho nam giới mới tinh bên trong đều bị ném xuống đất ngổn ngang, trong bồn tắm còn có một chiếc dép. Chúc Lương Cơ nhìn vào trong gương liếm liếm môi, nhớ lại sự tình phát sinh tại nơi này vào tối qua.
Trong gương phản chiếu lại hình ảnh một thanh niên khoảng hai mươi tuổi môi đỏ răng trắng. Cậu không nhịn được mà cười một tiếng, cặp mắt hoa đào sáng ngời của người trong gương theo nụ cười mà híp lại, đẹp trai đến mức trời đất đảo điên.
Tâm trạng bây giờ của Chúc Lương Cơ so với được trúng thưởng một triệu cũng không khác nhau lắm, mặc dù toàn thân đau nhức, đi đứng có chút khó khăn nhưng vẫn không ngăn được tâm tình vui vẻ trên khuôn mặt cậu do thực hiện được tâm nguyện nhiều năm của mình. Cậu dùng bàn chải mới đánh răng rửa mặt, sau khi vệ sinh cá nhân xong thì đi ra ngoài cầm điều khiển nhấn mở rèm cửa, rèm cửa lặng lẽ dịch chuyển sang hai bên. Ánh nắng mặt trời chiếu vào phòng ngủ, khuôn mặt của một người khác đang nằm trên giường lớn bại lộ trong tia nắng sáng sớm nhu hòa.
Người đàn ông còn đang ngủ say bởi vì bị ánh nắng bất ngờ chiếu vào nên hơi nhíu mày nhưng vẫn không thức giấc. Sống mũi hắn rất cao, hốc mắt sâu, lông mi cong vút, phiến môi của người đàn ông này hơi mỏng khiến hắn có chút vô tình, nhưng hết thảy lại rất hài hòa với nhau. Đây là một gương mặt anh tuấn không chút tì vết. Chúc Lương Cơ cảm thấy vô cùng sảng khoái, cậu tin chắc rằng tất cả các fanboy fangirl sau khi ngủ cùng thần tượng của mình cũng sẽ cảm thấy sảng khoái như cậu.
Cậu làm fan của Hạ Tê Xuyên bảy năm, từ khi đối phương nhờ vào bộ phim điện ảnh《Mặt trăng giấy》mà một hơi giành hết ba giải thưởng lớn của nền điện ảnh trong nước (), làm cho vô số người của lớp trẻ điên cuồng vì ảnh đế, Chúc Lương Cơ cũng là một trong số đó.《Mặt trăng giấy》là bộ phim ra mắt của Hạ Tê Xuyên, năm đó Hạ Tê Xuyên gần hai hai tuổi mới ra mắt đã dễ dàng có được thành tựu mà vô số diễn viên dù có phấn đấu cả đời cũng khó chạm tới. Theo lời của Hạ Tê Xuyên thì bộ phim này là món quà tốt nghiệp hắn dành tặng cho chính mình. Sau đó sự nghiệp của ảnh đế một đường thuận buồm xuôi gió, ra mắt bảy năm cơ hồ hàng năm đều có tác phẩm nổi tiếng. Hoạt động lớn trong nước luôn có bóng dáng của hắn, đại ngôn () quốc tế nhận tới mỏi tay, ba chữ Hạ Tê Xuyên là đảm bảo của thành tích phòng vé cùng danh tiếng.
() ba giải thưởng lớn (tam kim Trung Quốc): Kim Mã, Kim Tượng, Kim Kê
() đại ngôn: đại diện thương hiệu, nhãn hàng lớn, phổ biến
Chúc Lương Cơ theo học đại học thông tin, theo lẽ thường khi tốt nghiệp sẽ trở thành một lập trình viên cần mẫn, nhưng vào năm ba đại học lúc cậu đang bấm điện thoại trên tàu điện ngầm, ngẩng đầu một cái, gương mặt kinh diễm vừa vặn đối diện với người quản lý Tiêu Dương.
Sau đó Chúc Lương Cơ tin theo lời nói dối trá của đối phương ký hợp đồng năm năm với công ty giải trí nổi tiếng Xán Tinh, một đường đâm vào thùng nhuộm màu lớn mang tên giới giải trí.
Cậu là fan trung thành của Hạ Tê Xuyên, lúc kí hợp đồng Tiêu Dương biết được tâm tư fanboy của cậu, dụ dỗ cậu rằng cái giới giải trí này lớn là vậy, mọi người cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy sớm muộn gì cậu cũng sẽ gặp được ảnh đế, không chừng còn có thể hợp tác với đối phương. Chúc Lương Cơ lại một lần nữa tin vào những lời dối trá này của Tiêu Dương. Sau này cậu mới biết được trong giới này phân biệt thân phận tiền bối và hậu bối vô cùng rõ ràng. Cho dù năm đầu tiên cậu dựa vào một đại IP () phim truyền hình chuyển thể từ một tiểu thuyết nổi tiếng mà hot đến bỏng tay thì lúc tham gia tiệc từ thiện cuối năm chỗ ngồi của tiểu thịt tươi () cậu với ảnh đế vẫn cách nhau ba hàng.
() đại IP: những tác phẩm có đầu tư và quy mô lớn
() tiểu thịt tươi: nam nghệ sĩ theo hình tượng trẻ trung, dễ thu hút fan nữ, giá trị thương mại cao
Việc này làm cậu rất khó chịu, nhưng là một fanboy đạt tiêu chuẩn, Chúc Lương Cơ sau khi gặp khó khăn đã từ bỏ ý định tiếp xúc với thần tượng của mình. Mãi cho tới ba tháng trước cậu nhận được lời mời thử vai đóng cùng bộ phim với Hạ Tê Xuyên, thoải mái chưa được mấy ngày, trong một lần cùng Đường Châm ra ngoài uống rượu, đối phương một lời thức tỉnh Chúc Lương Cơ đang ở trong mộng.
“Thích Hạ Tê Xuyên như vậy à, mày định cả đời không tính tới chuyện yêu đương hả?” Đường Châm là bạn thời đại học của Chúc Lương Cơ, là huynh đệ chí cốt chung phòng kí túc xá, cuối tháng hết tiền tiếp tế lẫn nhau, trốn tiết chơi net, là anh em giữ chỗ cho nhau. Đường Châm biết Chúc Lương Cơ lúc học đại học từng có bạn gái, sau khi chia tay bạn gái thì phát hiện mình là người đồng tính.
Chúc Lương Cơ lắc đầu: “Biết tại sao bây giờ cẩu độc thân () nhiều như vậy không? Đều vì cảm thấy có thần tượng đẹp mắt như vậy thì cần gì yêu đương, không bằng đi theo đuổi thần tượng.”
() cẩu độc thân: ý chỉ những người ế, bên Trung hay gọi như này để chỉ những người FA
“Mày xem, mày và ảnh đế chính là như thế này.”
Đường Châm giơ hai ngón trỏ lên. Chúc Lương Cơ vui vẻ: “Ý mày là tao và anh ấy đều là ?”
“Ý tao là, tụi mày là hai đường thẳng song song không bao giờ giao nhau.”
“…”
“Có một phương pháp có thể làm cho hai đường thẳng giao nhau.” Đường Châm phân tích rõ ràng mạch lạc: “Mày dứt khoát ngủ với hắn một lần, chẳng phải nói đàn ông là sinh vật có mới nới cũ, chiếm được thân thể thì tình cảm sẽ dần dần phai nhạt à, mày ngủ với ảnh đế một đêm không chừng còn có thể thoát fan. ()“
() thoát fan: không còn làm fan nữa
Sau đó cậu thật sự ngủ với Hạ Tê Xuyên một giấc.
Nhắc tới chuyện này cũng không phải Chúc Lương Cơ cố ý, tối qua sau khi kết thúc cảnh quay thì đoàn phim kéo nhau đi KTV uống rượu, cậu với Hạ Tê Xuyên đều uống hơi nhiều, vừa vặn trợ lý của Hạ Tê Xuyên bị cảm nên tối đó xin nghỉ. Cậu đưa Hạ Tê Xuyên về phòng khách sạn, thấy đối phương sau khi vào phòng không chút phòng bị cởi áo sơ mi ngay trước mặt cậu, nhìn thấy cơ bụng, đường nhân ngư () cùng vòng eo rắn chắc của ảnh đế, Chúc Lương Cơ không đi nổi…
() đường nhân ngư hay nhân ngư tuyến là đường như ảnh
Nhớ lại tối hôm qua từ hành lang đến phòng tắm lại từ phòng tắm đến trên giường làm đến nghiêng trời lệch đất, Chúc Lương Cơ lại cảm thấy vui vẻ trong lòng. Mặc dù lúc đầu rất đau nhưng cuối cùng cậu vẫn thoải mái đến mức không muốn dừng lại. Đây là lần đầu tiên của cậu, trước kia có không ít người ngoài sáng trong tối ám chỉ cậu, Chúc Lương Cơ đều khăng khăng cự tuyệt.
Sau khi ngủ với nhau Chúc Lương Cơ cảm thấy Đường Châm nói rất đúng. Bây giờ cậu nhìn Hạ Tê Xuyên tuy vẫn cảm thấy hắn đẹp trai chết đi được nhưng đã không còn mang tâm tình fanboy bị khuôn mặt hắn làm cho mê muội đến mức không phân biệt được phương hướng. Thần tượng cũng là một người đàn ông, cho dù mọi mặt đều vượt trội hơn so với mấy người đàn ông khác nhưng thật ra cũng không khác nhau lắm.
Chúc Lương Cơ mặc quần mình vào, vừa mở điện thoại ra kiểm tra thì thấy Tiêu Dương khủng bố điện thoại của cậu, WeChat, QQ () đều bị oanh tạc, thậm chí tin nhắn trong Vương Giả Vinh Diệu () cũng có, tám tin nhắn của Tiêu Dương lần lượt hiện lên.
() WeChat, QQ: phần mềm nhắn tin bên Trung, như Zalo của Việt Nam
() Vương Giả Vinh Diệu: một tựa game của Trung, như game Liên Minh Huyền Thoại
【Đại thiếu gia ngài dậy chưa?】
【Có gì thì báo bình an để cho người quản lý yên tâm.】
...
...
Đọc đến tin nhắn cuối cùng của Tiêu Dương thì phong cách nhắn tin đã thay đổi, hiển nhiên đối với Chúc Lương Cơ đã không thể nhịn được nữa: 【Cho cậu một tiếng, nếu không trở về thì đừng trách tôi tháng sau không cho cậu nghỉ ngơi.】
Chúc Lương Cơ nhanh chóng gõ chữ: 【Dậy rồi, anh đang ở dưới lầu nhà em hả?】
【Còn ba phút nữa là tới một tiếng, cậu cố ý?】
Chúc Lương Cơ cười một tiếng: 【Không phải đâu, anh đừng tức giận, em lập tức quay về ngay.】
Cậu nhìn Hạ Tê Xuyên còn đang ngủ say, suy nghĩ một chút liền chụp lại gương mặt người ấy, cậu không muốn lấy tấm hình này làm bằng chứng mà chỉ muốn để lại một kỉ niệm. Nếu là trước đây, Chúc Lương Cơ tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện như này, một tấm ảnh giường chiếu có thể mang đến ảnh hưởng tiêu cực rất lớn đối với nghệ sĩ nổi tiếng, là một fanboy đủ tiêu chuẩn cậu phải bóp chết mọi nguy cơ ảnh hưởng đến thần tượng của mình, cho dù là chính mình cũng không được.
Cậu phát hiện mình bây giờ chụp Hạ Tê Xuyên mà lòng không chút áy náy, thậm chí còn có chút sảng khoái, đơn giản là điềm báo thoát fan.
Từ hôm nay trở đi ông đây sẽ không còn là fan của anh nữa ha ha ha ha ha ha ha ha! Thân ái, cho rằng ông đây nói sẽ làm fan anh cả đời là thật sao? Đàn ông quả nhiên là sinh vật có mới nới cũ.
Ai nha thật là vui vẻ.
Nghĩ đến từ nay về sau không cần sống trong cái vòng mang tên Hạ Tê Xuyên nữa, Chúc Lương Cơ cầm lấy áo khoác, mang giày vào, mặt mày hớn hở đi ra khỏi khách sạn Hilton.
Chúc Lương Cơ không biết trên thế giới có vô số người muốn ngủ với Hạ Tê Xuyên, mà cậu là người duy nhất thực hiện thành công nguyện vọng này.
Một tiếng sau Hạ Tê Xuyên từ trên giường tỉnh dậy.
Lịch trình của hắn trong khoảng thời gian này vô cùng dày đặc khiến cho cả người mệt mỏi. Hắn vừa nhận thêm hai đại ngôn, cộng thêm đóng phim, cứ bay qua bay lại giữa nước ngoài và trong nước. Hắn xoa xoa mi tâm (), huyệt thái dương bởi vì say rượu mà truyền tới đau nhức, kí ức tối qua từ từ ùa về. Hắn uống say, có người đưa hắn về phòng, hắn cùng với đối phương không cẩn thận ngủ với nhau…Ừ? Ngủ với nhau?
() mi tâm: vùng giữa lông mày
Trong đầu hiện lên đôi mắt đào hoa bị hắn dằn vặt đến chảy nước mắt, vừa dài lại vừa sáng tựa như biết nói.
Giữa lúc hắn đang hoảng hốt thì vang lên tiếng chuông có cuộc gọi video call, Hạ Tê Xuyên cúi đầu, thấy tên hiển thị trên điện thoại là【Thái Hậu】thì cả người đều cảm thấy không ổn.
“Alo, mẹ.”
Tuy tên nhóc này là do một tay mình nuôi lớn, mẹ của ảnh đế vẫn bị giọng nói lười biếng lúc mới ngủ dậy của con trai làm điên đảo một hồi, nhưng mà bà liền lập tức tìm về lí trí: “Ai nha Xuyên Xuyên, vừa mới dậy hả?”
Khóe mắt Hạ Tê Xuyên giật giật, mẹ hắn – một người phụ nữ hơn bốn mưới tuổi lại mang khuôn mặt baby, đang ở đầu bên kia cầm một thỏi son tinh xảo son môi, thoạt nhìn tựa trông như thiếu nữ mới hai tám.
“Xung quanh con không có ai chứ? Không làm việc hả? Mẹ nói này ngủ đến mặt trời chiếu mông…”
“Mẹ có chuyện gì không?”
“Xem giúp mẹ màu này nhìn được không.” Người phụ nữ mặt baby cười với hắn, Hạ Tê Xuyên lớn lên giống mẹ, sống mũi cao da trắng, đã từng có người hoài nghi hắn phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng sau khi thấy mẹ hắn liền biết nhan sắc kinh người của ảnh đế là được di truyền từ đâu: “Son môi YSL, nước ngoài cũng hết hàng, mẹ dùng giá cao mua lại từ trên mạng.”
“...” Trong lòng Hạ Tê Xuyên mặc niệm một trăm lần đây là mẹ hắn, không nên tức giận với bà không nên tức giận với bà, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên đối phương lên cơn: “Đồ của mẹ cái gì cũng đẹp.”
“Phải không,” Đối phương cười híp mắt lấy ra năm đôi giày cao gót, bảy cái váy ngắn: “Mấy cái này thì sao? Giúp mẹ chọn một cái đi.”
Hạ Tê Xuyên cao giọng: “Bắc Kinh bây giờ là mười một giờ đúng, New York là mười một giờ khuya, mẹ chọn váy làm gì? Đi quẩy bar?”
“Nhảy quảng trường.” Mẹ hắn cầm lên một món đồ trong suốt từ bên cạnh: “Nhìn! Miếng dán ngực.”
“Dương Uyển Thục!”
“Hạ Tê Xuyên! Hai chín tuổi còn không có bạn gái! Bạn trai cũng không có thì có quyền gì hung dữ với mẹ?”
“...”
“Lão xử nam.” Người phụ nữ mặt baby cười xinh đẹp: “Lúc bà đây mười chín tuổi thì người theo đuổi đã xếp hàng dài từ phòng trang điểm tới phòng vệ sinh, con hai chín tuổi còn chưa gả ra ngoài được, có mất mặt không hả?”
Không đợi Hạ Tê Xuyên cãi lại, ánh mắt bà bỗng nhiên dừng lại ở cái áo thun màu vàng nổi bật ở mép giường. Cái áo này cùng với phong cách áo sơ mi của Hạ Tê Xuyên không giống nhau, mẹ hắn híp đôi mắt lại. Con trai bà cũng chỉ mặc đồ của nhãn hiệu nổi tiếng, mỗi món đồ sẽ thêu chìm chữ Crane dấu hiệu của Hạ Tê Xuyên, mà cái áo thun đột nhiên xuất hiện này—
“Hôm qua con ngủ cùng người khác?”
“... A.”
“A cái gì mà a?” Người phụ nữ mặt baby hưng phấn: “Con gái hay con trai? Đẹp không? Có phải mẹ sắp có con dâu rồi?”
Nhìn dáng vẻ hưng phấn của mẹ hắn, trong đầu Hạ Tê Xuyên vô tình hiện ra dáng dấp lúc ở dưới thân mình của đối phương tối hôm qua, nhớ mang máng da thịt trắng nõn mịn màng như ngọc.
Hắn cười một chút, không thừa nhận cũng không phủ nhận: “Có lẽ vậy.”