Tuy rằng Lạc Niệm Niệm đã nói đừng nói chuyện điện thoại với Bạc Kiến Từ quá muộn, nhưng Hạ Huỳnh vẫn không nhịn được nấu cháo điện thoại.
“Ngày mai chính là ngày phát hành ‘Món quà’, album trữ tình đầu tiên, anh có khẩn trương không?” Cô hỏi xong lại cảm thấy mình hỏi thừa, một ca sĩ hàng đầu còn lo lắng về vấn đề album à!
“Hình như khẩn trương hơn một tí so với những album trước.” Bạc Kiến Từ đáp lại, “Tâm trạng này anh đã lâu không cảm nhận được, có hơi mới lạ.”
“Em dùng thân phận thính giả đã nghe hết album để đánh giá, bài nào cũng hay cả, cho nên nhất định sẽ có rất nhiều người thích món quà này giống như em!” Hạ Huỳnh giòn giã nói.
Bạc Kiến Từ cười nhẹ, lập tức nói: “Em muốn nghe ‘Love U’ bản live không, bây giờ anh hát cho em nghe.”
Hạ Huỳnh biết đây là một trong những ca khúc nằm trong album “Món quà”, cô chỉ nghe qua phiên bản thu âm, bản live là lần đầu tiên.
“Được! Em muốn nghe!” Cơ hội tốt vậy cô đương nhiên phải nắm chắc.
Giọng hát trầm thấp đầy từ tính của Bạc Kiến Từ phối hợp với lời ca tinh tế, hai bên hòa hợp một cách hoàn mỹ, càng thể hiện rõ sự triền miên dịu dàng của bài hát này. Toàn thân Hạ Huỳnh chìm đắm vào, cô phát hiện âm thanh của Bạc Kiến Từ thật sự là một báu vật, dịu dàng, gợi cảm, cuồng dã, mọi thứ đều có thể nắm rất chuẩn, người như vậy có lẽ trời sinh nên làm ca sĩ.
Sau câu điệp khúc “Love U”, Bạc Kiến Từ ngừng hát: “Lễ tình nhân vui vẻ.”
Lúc này vừa vặn tới giờ, giờ ngày tháng .
Hô hấp của Hạ Huỳnh chậm lại, sự thổ lộ tinh tế này dường như chỉ có Bạc Kiến Từ có thể làm được. Cho dù cách di động, cô cảm thấy nhịp tim đập mạnh của mình có thể truyền vào di động, âm thanh rung động này ngay cả bản thân cô cũng nghe được rõ ràng.
Cô lấy lại bình tĩnh, hô lên: “A Từ.”
“Ừm, anh ở đây.”
“Chúng ta cùng nhau trải qua mỗi lễ tình nhân sau này nhé.”
Ngày hôm sau.
Tuy rằng là lễ tình nhân, nhưng là ngày đầu tiên đoàn phim quay, bầu không khí của cả đoàn hơi khẩn trương. Cũng may mọi người chung sức hợp tác, cảnh quay buổi sáng kết thúc thuận lợi.
Hạ Huỳnh diễn xong thì đi tìm Lạc Niệm Niệm lấy di động, mười hai giờ trưa là thời gian album mới của Bạc Kiến Từ phát hành, cô luôn ghi nhớ không quên.
Lạc Niệm Niệm nhếch khóe miệng: “Cậu chỉ nhớ đến chuyện này.”
Túc Hàng không biết từ đâu sáp lại, anh ta đầy hứng thú lên tiếng: “Có phải sắp tới giờ phát hành album của Bạc Kiến Từ không, cho nên cô canh chừng trước di động?”
Hạ Huỳnh sợ tới mức cất lại di động: “Anh tới hồi nào?” Cô khựng lại rồi nói, “Sao có thể nói ra chứ, nếu như bị người khác nghe được thì làm sao!”
Túc Hàng đưa mắt nhìn xung quanh, nhân viên đang thu dọn đạo cụ, mà bên này chỉ có ba người bọn họ, âm thanh lại nhỏ làm sao sẽ bị nghe thấy.
“Không bị nghe được đâu, cô muốn nghe bài hát mới của Bạc Kiến Từ phải không?” Anh ta tò mò hỏi.
Hạ Huỳnh ngẩng đầu, trên khuôn mặt có chút đắc ý: “Những bài đó tôi đã nghe qua rất nhiều lần từ lâu rồi, tôi chỉ là muốn giúp anh ấy đua lên top.” Cô nói xong liền đẩy Lạc Niệm Niệm tới trước mặt Túc Hàng, “Đừng làm phiền tôi.”
Lạc Niệm Niệm đột nhiên tới gần Túc Hàng suýt nữa bị dọa chết khiếp, cô nhanh chóng lùi ra sau hai bước.
Túc Hàng nhìn thấy cảnh tượng này, anh ta rất buồn bực nói: “Tôi cũng chẳng phải thú dữ gì, có cần ai cũng trốn tôi như vậy không?”
“Diễn xong rồi đừng nói chuyện với chúng tôi.” Lạc Niệm Niệm trưng ra vẻ mặt tú lơ khơ, “Xung quanh đoàn phim cũng có phóng viên, nếu xảy ra tin tức kỳ quái gì cũng không tốt cho đôi bên.”
Lạc Niệm Niệm nói xong lời này bèn kéo Hạ Huỳnh ở một bên đang ra sức giành mua đi mất.
“Tớ mua được bản nhạc số rồi!” Hạ Huỳnh trở lại phòng nghỉ liền vui vẻ nói.
Lạc Niệm Niệm hỏi: “Cậu mua mấy bản?”
“Mười nghìn bản.” Hạ Huỳnh gãi mặt, “Có phải không đủ nhiều không?”
“…” Lạc Niệm Niệm nhìn cô chẳng biết nói gì, “Cậu mọc ra mười nghìn lỗ tai hả? Mua nhiều vậy làm gì?”
Cô vốn tưởng rằng Hạ Huỳnh sẽ mua vài bản bày tỏ sự ủng hộ, kết quả một lần mua mười nghìn bản, đây là tiền nhiều quá muốn đốt bớt à!
Hạ Huỳnh chỉ vào cái tên đứng thứ nhất: “Người ta mua một trăm nghìn bản, tớ là bạn gái chính thức mới mua có mười nghìn sao đủ được.”
Lạc Niệm Niệm lập tức đè lại ngón tay của cô bạn đang rục rịch: “Mua nhiều mua ít cũng không thể làm lung lay vị trí bạn gái chính thức của cậu, cậu không cần dùng cái này để chứng minh.”
Hạ Huỳnh suy tư nhiều lần, lựa chọn lắng nghe lời nói của Lạc Niệm Niệm.
“Tuy rằng tớ không mọc ra mười nghìn cái lỗ tai, nhưng những bản album nhạc số này có thể tặng cho người khác nghe. Cậu giúp tớ phân phát đi, coi như làm tuyên truyền cho album.”
Lạc Niệm Niệm tấm tắc nói: “Giải thưởng bạn gái tốt nhất không thuộc về cậu thì là ai chứ.”
Album mới của Bạc Kiến Từ làm món quà lễ tình nhân chỉ phát hành nửa ngày đã trèo lên hạng nhất của các nền tảng âm nhạc lớn, lời khen ngợi như nước thủy triều. Rất nhiều nhà phê bình âm nhạc nói album trữ tình này mang chất lượng rất cao, thậm chí vượt qua những album trước đây của Bạc Kiến Từ, sáu bài hát đều là tác phẩm tinh hoa, mỗi bài đều có đẳng cấp làm bài hát chủ đề.
Bởi vậy fan làm ra cuộc bình chọn ca khúc , bảo mọi người bỏ phiếu cho bài hay nhất, thuận tiện dùng sự bình chọn này kiếm lời để tuyên truyền.
—— một phiếu cho “Anh là vì sao nào”, được làm bài hát chủ đề là có nguyên nhân đó, nghe hay nhất đấy!
—— mọi người đã quên “Ánh sáng đom đóm” rồi ư? Chế tác lại, biên khúc càng phong phú hơn, là ca khúc đơn đặc biệt cho vào album đã chứng minh vị trí của nó rồi!!
—— nhân khí của “Ánh sáng đom đóm” là top, xin đừng giẫm đạp năm bài còn lại, chúng ta chi sạch túi rồi!
—— thích “Love U” thì tụ tập sang đây, hoàn toàn là ca khúc tỏ tình tốt nhất cho lễ tình nhân, hơn nữa hôm nay Tinh Tinh cũng đặc biệt điểm danh bài hát này!
—— fandom tới đưa tin! Bài nào cũng thích thì tụ tập bên đây!
Cả cục diện tựa như hiện trường battle của giới fan, mà nhân khí của ba bài đầu cũng gần như ngang nhau, mọi người chưa bao giờ nhiệt tình kiếm tiền như vậy.
Sau khi Bạc Kiến Từ phát hành album có rất nhiều nghệ sĩ giúp tuyên truyền, nghệ sĩ của Húc Tinh gần như người nào cũng ra trận. Hạ Huỳnh lướt weibo, đúng lúc nhìn thấy Túc Hàng tuyên truyền, cô nghĩ nghĩ, mình cũng là nghệ sĩ của Húc Tinh nếu không tuyên truyền thì hình như không tốt lắm. Cô đăng lên weibo tuyên truyền album mới của Bạc Kiến Từ không bao lâu thì Lạc Niệm Niệm hô một tiếng đi qua đây.
“Hạ Hạ, sao cậu lại đăng weibo có liên quan tới Bạc Kiến Từ!”
“Không được à, cậu xem Túc Hàng cũng tuyên truyền, tớ ở cùng công ty không giúp tuyên truyền thì không ổn đâu.” Hạ Huỳnh mau chóng cho cô bạn xem.
Thần kinh căng thẳng của Lạc Niệm Niệm dần bình tĩnh lại: “Lần sau trước khi cậu đăng weibo thì nói với tớ một tiếng, bằng không tớ sớm muộn gì cũng bị cậu hù chết.”
Hạ Huỳnh lập tức nghe lời gật đầu: “Nội dung tớ đăng lên rất chính thức, không có ai nghi ngờ đâu.”
Cô nói xong, mới refresh lại weibo thì phát hiện weibo tuyên truyền mình vừa đăng số bình luận đã vượt qua mười nghìn, cô đang nghĩ ngợi khi nào thì mình hot như vậy, bấm vào bèn nhìn thấy hồi đáp của Bạc Kiến Từ nằm ở bình luận hot đầu tiên.
Hạ Huỳnh: “…”
Lạc Niệm Niệm thấy sắc mặt cô cứng đờ, cảm thấy không thích hợp: “Sao vậy?”
“A Từ hồi đáp weibo của tớ.” Hạ Huỳnh cứng ngắc nói.
Lạc Niệm Niệm mau chóng giành lấy di động, tuy rằng Bạc Kiến Từ chỉ đáp lại hai chữ cảm ơn, nhưng cô biết hiện tại có nhiều nghệ sĩ tuyên truyền như vậy anh chưa trả lời ai cả.
Hạ Huỳnh dè dặt hỏi: “Lời nói cũng rất chính thức, chắc là không sao đâu nhỉ?”
“Anh ta chỉ đáp lại một mình cậu, cậu biết không?” Lạc Niệm Niệm lườm cô.
Hạ Huỳnh lập tức giơ hai tay lên, đẩy trách nhiệm sang Bạc Kiến Từ: “Là tự anh ấy muốn hồi đáp, không liên quan tới tớ, cậu không thể trách tớ.”
Lạc Niệm Niệm đỡ trán thở dài: “ Sớm muộn gì cũng bị hai người làm tức chết.”
“Là anh ấy là anh ấy, không phải tớ.” Hạ Huỳnh lấy tay chỉ vào weibo của Bạc Kiến Từ, cố hết sức phủi sạch quan hệ của mình.
Lạc Niệm Niệm liếc nhìn cô: “Anh ta là bạn trai của cậu, hai người như nhau thôi.”
Hai cô còn đang thảo luận ai đúng ai sai, trên weibo đang thảo luận sôi nổi về việc Hạ Huỳnh giúp tuyên truyền, Bạc Kiến Từ chỉ đáp lại một mình cô.
—— Hạ Huỳnh vốn là nghệ sĩ của Húc Tinh, trước kia lại từng hợp tác nên giúp tuyên truyền là việc rất bình thường, nhưng Bạc Kiến Từ chỉ đáp lại một mình cô ấy, việc này cũng rất tế nhị…
—— chẳng lẽ chân tướng trong dưa có nói, hai người đang quen nhau???
—— fan CP đừng múa may nữa, tin tức mới nhất Bạc Kiến Từ hồi đáp Trì Uyên, chẳng lẽ hai người họ đang quen nhau [mỉm cười]
—— dưa đều là do fan CP truyền ra, tự mình YY thì thôi đi, còn cho rằng đó là thật?
—— lúc Hạ Huỳnh tuyên truyền không xấu hổ sao, “Ánh sáng đom đóm” trong album của Bạc Kiến Từ là viết cho mối tình đầu.
—— mị xấu hổ thay cô ta đó…
—— tại sao mắng Hạ Huỳnh hả? Nếu Bạc Kiến Từ thực sự còn nhớ thương mối tình đầu thì tại sao còn muốn hồi đáp Hạ Huỳnh?? Một gã đàn ông tồi!!
—— ha ha, tui hy vọng mối tình đầu xuất hiện vả mặt Hạ Huỳnh.
—— ha ha, đàn ông cặn bã.
Khi weibo tiến hành cuộc chiến mắng mỏ, Hạ Huỳnh đang nói chuyện điện thoại với Bạc Kiến Từ.
“Sao anh lại đi hồi đáp weibo của em, như vậy rất dễ bị người ta phát hiện.” Cô sắp bị ánh mắt của Lạc Niệm Niệm hù chết, loại chuyện này không thể để một mình cô nhận lấy, “Nếu em bị Niệm Niệm mắng thì em sẽ mắng anh đó.”
Bạc Kiến Từ cười nhẹ cất tiếng: “Em yên tâm, ban nãy anh đặc biệt đi hồi đáp anh Trì, như vậy em không phải là người duy nhất anh hồi đáp.”
Hạ Huỳnh giật mình bởi thao tác của Bạc Kiến Từ: “Còn có thể làm vậy sao?”
“Nếu em cảm thấy không đủ, anh lại chọn thêm mấy người nữa để hồi đáp.” Bạc Kiến Từ trả lời.
Hạ Huỳnh tưởng tượng đến hình ảnh kia cô chợt cảm thấy buồn cười, cô mau chóng nói: “Sau này chúng ta đừng tương tác qua weibo, cái này rất dễ xảy ra chuyện. Hơn nữa anh trai em thỉnh thoảng cũng sẽ từ chỗ trợ lý biết được động thái của em, đến lúc đó sẽ qua chất vấn em.”
Bạc Kiến Từ tủi thân thở dài: “Ngày tháng như vậy còn phải kiên trì bao lâu nữa đây.”
“Chẳng phải loại cảm giác này càng kích thích hơn sao?” Hạ Huỳnh cười tủm tỉm nói, “Đợi tới lúc công khai cam đoan sẽ khiến người ta kinh ngạc rớt hàm.”
Bạc Kiến Từ nghe ra sự hưng phấn trong giọng nói của Hạ Huỳnh, anh bất đắc dĩ nói: “Nếu em thích, vậy nghe theo em.”
“Đúng rồi, anh có buổi livestream cho album mới vào lúc tối phải không?” Hạ Huỳnh cất tiếng hỏi, “Buổi tối em không có cảnh quay, đến lúc đó sẽ xem livestream của anh, anh nhớ cười nhiều đó.”
Bạc Kiến Từ cười cười trả lời: “Anh biết rồi.”
Buổi tối, livestream bắt đầu, lần này dùng hình thức showcase để livestream, sân khấu không lớn nhưng được bố trí tỉ mỉ. MC vừa bước lên giới thiệu Bạc Kiến Từ, vào lúc này mưa bình luận đã bay vèo vèo.
Chờ âm nhạc của “Ánh sáng đom đóm” làm bài mở màn vang lên, Hạ Huỳnh gần như đồng bộ với fan trong mưa bình luận, ở trong phòng hét ầm ĩ. Phối với vũ khúc của album trước, một tĩnh một động lấy đi trái tim của các fan.
“Chào mọi người, tôi là Bạc Kiến Từ, lần này tôi mang theo mini album ‘Món quà’ trở lại.”
Giọt mồ hôi theo nối ruồi lệ ở khóe mắt anh chảy xuống, tựa như mang theo sức mạnh mê hoặc lòng người.
[a a a ngay cả mồ hôi cũng là tác phẩm nghệ thuật!!]
[hu hu hu anh đẹp trai quá đi]
[á á á Tinh Tinh lễ tình nhân vui vẻ]
[yêu rồi yêu rồi, “Ánh sáng đom đóm” thật sự rất hay]
Phần phỏng vấn rất thoải mái, Bạc Kiến Từ thậm chí mỉm cười rất nhiều, hoàn toàn khác với những buổi phỏng vấn riêng trước đây.
“Tôi phát hiện đêm nay cậu cười rất nhiều lần, có phải vui vẻ vì album mới được nhiều người yêu thích hay không?” MC là bạn nối khố của anh, đương nhiên cũng có thể nhìn ra Bạc Kiến Từ hôm nay khác lạ bao nhiêu.
Bạc Kiến Từ nhìn ống kính, lập tức cong khóe môi: “Hôm nay là ngày lễ, đương nhiên nên cười nhiều.”
Hạ Huỳnh nhìn màn hình, cô cong khóe mắt cười theo.
Livestream sắp kết thúc, bài hát cuối cùng là “Love U”. Hạ Huỳnh nhớ tới phiên bản tối qua Bạc Kiến Từ hát cho mình nghe nhịp tim cô không khỏi tăng tốc, mỗi khi hát đến phần điệp khúc anh đều sẽ mỉm cười với ống kính. Bất cẩn một chút cô đã thẫn thờ bởi nụ cười này.