Vũ Hàm Anh chỉ coi như mình xui xẻo, sau đó cũng không còn hứng thú tiếp tục chạy thương, cứ thế lại mang đạo cụ đi tiêu hủy. Một mình cưỡi tọa kỵ chạy đến dã ngoại hái thuốc.
Nhưng đáng tiếc mới vừa ra khỏi thành còn chưa đi được mấy bước thì nhìn thấy kỹ năng chớp chớp bên cạnh, màn hình liền đỏ, không đợi cậu phản ứng đã ngã xuống mặt đất, nằm ngay đơ…
Lần nữa trở lại Địa Phủ uống chén canh, chạy tới Lôi Đài Lạc Dương tăng máu. Kênh bang hội càng náo nhiệt, Tiểu Vũ là bang chủ, bị người giết hiển nhiên có thông báo của hệ thống, rất nhiều người trong bang hỏi làm sao vậy. Kỳ thật ngay cả chính cậu cũng không biết như thế nào.
Vũ Hàm Anh vốn không hứng thú, ở Lạc Dương tản bộ hai vòng, chợt phát hiện có người luôn đi theo cậu. Trong lòng bộp một cái, chẳng lẽ bị người theo dõi?
Vũ Hàm Anh có cảm giác không thể hiểu nổi, hình như mình không có làm chuyện gì người người căm ghét. Nhưng Thiên Sơn vừa rồi hình như cũng là một trong bốn người cướp thương…
.
[Bang hội] [Nho nho nhỏ~]: Chị dâu chị đang ở đâu ???
[Bang hội] [Nho nho nhỏ~]: Trước chị đừng ra khỏi thành
[Bang hội] [Tôi ngu từ nhỏ]: Chuyện gì vậy a
[Bang hội] [Tôi ngu từ nhỏ]: Sao Đại Toán hô loa muốn giết chị dâu
[Bang hội] [Gió-er cát-er tôi nôn]: CMN
[Bang hội] [Gió-er cát-er tôi nôn]: Anh đại lúc này sao lại off
.
Vũ Hàm Anh nhìn nhìn bang hội, có người gọi loa? Lúc này mới chú ý phía trên khung tán gẫu dòng loa hiển thị, quả nhiên…
.
[Loa] [Đại Toán]: v một lần giết [Tiểu Vũ]
.
Vũ Hàm Anh mắt trợn lớn, người khác đều nói thế giới và loa là nơi khiến người chú ý nhất, nhưng lần này đến lần khác cậu luôn quên nhìn thế giới và loa. Giờ mới để ý đến, người tên Đại Toán kia lại phát loa bảo mọi người đuổi giết cậu, hơn nữa một lần v !!
“Chú em anh nói này, sao có người treo thưởng giết chú a.” Giang Đàm cũng vừa nhìn thấy loa, một dòng chữ giống vậy, biến mất lại lần nữa trồi lên.
“Làm sao tao biết.” Vũ Hàm Anh thật không giải thích được, cậu căn bản không có giết người.
.
[Loa] [Nho nho nhỏ~]: Chết tiệt !! Đại Toán ông ăn no rảnh rỗi à! Giết bang chủ bà làm cái gì !!
.
“Mạng nhóc con mày rất được giá nha.” Giang Đàm cười, “ đồng mới có thể nạp nguyên bảo, giết mày một lần liền v, được giá a.”
“Vậy tao ra khỏi thành cho mày giết ha, được tiền chia : a.” Vũ Hàm Anh liếc mắt, khỉ, thật rất có giá a, giết một lần đồng…
“Tao nói này có phải Yêu em giây trêu chọc người ta không, lấy mày trút giận a. Đại Toán kia không phải cùng một bang với Yêu em giây à.”
Vũ Hàm Anh giật mình, nhớ đến lúc mới quen Yêu em giây, hình như đã từng nhìn thấy anh ta bị người này hô loa mắng chửi.
.
[Loa] [băng tuyết]: Nho Nhỏ tỷ tỷ tức cái gì a, bang chủ của bọn này có giết chị đâu
[Loa] [Nho nho nhỏ~]: 凸
[Loa] [băng tuyết]: A đúng rồi, vừa nãy giết nhầm chị Nho Nhỏ, thật ngại chị không cùng chạy thương với cô ta thì đã không phải chết rồi
[Loa] [Gió-er cát-er tôi nôn]: Phiền phức biến đi! Phiền phức biến đi! Phiền phức biến đi!
.
“Muốn anh trai bảo vệ em không a, đỡ phải vừa ra thành đã bị miễu sát.”
“Không.” Vũ Hàm Anh lắc đầu, “Mày cứ kệ đi, không khéo lại kéo mày chết cùng. Tao out, đi ngủ.”
.
[Loa] [Thích Duyệt Vi]: v giết [Đại Toán], [băng tuyết] một lần, Tiền Trang nhận
.
“Khỉ, so với mạng mày còn có giá hơn.”
Vũ Hàm Anh vừa nhấn thoát giao diện game, chợt nghe Giang Đàm nói, đếm ngược giây, màn hình dần tối đi, nhưng vẫn có thể chữ hiển thị trên loa bên trái. Thích Duyệt Vi kia, hình như là người hôm nay mình thêm vào bang, có vẻ quen biết với Yêu em giây…
Giao diện TLBB rất nhanh đã đóng lại, Vũ Hàm Anh nhàm chán lên web lượn lờ, lúc sắp đến thời điểm tắt đèn thì ra ngoài rửa mặt, đợi sau khi tắt đèn bò lên giường nghịch điện thoại mới mua.
Đến hôm sau lần nữa login, cũng không biết ngày hôm qua mấy người kia náo nhiệt thế nào. Vũ Hàm Anh nhìn nhân vật nữ trên giao diện đăng nhập, toàn thân bộ hóa trang con thỏ màu lam nhạt, trên tay cầm một cây kẹo que màu lam, phát ra ngọn lửa màu lam, bên cạnh còn có Uyên Ương bảo bảo, quả thực rất đẹp mắt.
Hơi chuyển động con chuột, con trỏ nhỏ điểm phía dưới acc Tiểu Vũ., đăng nhập…
Cả Bổng Bổng Đường cũng đã làm xong, Vũ Hàm Anh không nghĩ được lý do mình log acc Tiểu Vũ này.
Có mấy ngày không lên acc Nga My, cậu đã sớm không nhớ rõ lần trước để tiểu Nga My ở chỗ nào rồi mới logout. Vừa login thì nhìn thấy trạm truyền tống từ Lạc Dương qua Nhạn Nam, tiểu NM đứng ở kế bên. Không lộng lẫy như Tiểu Vũ, ăn mặc rất bình thường, cũng không có một vòng lam quang bao quanh, có điều cấp bậc so với Tiểu Vũ cao hơn nhiều, nói thế nào cũng là acc sắp , …
Sau khi login phản xạ đầu tiên của Vũ Hàm Anh là nhìn xem khung hảo hữu, tên Yêu em giây vẫn còn màu xám… Cũng không biết từ đêm qua tới hôm nay có onl không, hay đã out.
.
[Bang hội] [Nho nho nhỏ~]: Chị dâu, sao chị lại lên acc này
[Bang hội] [Tiểu Vũ]: Ừ, vốn muốn luyện Nga My
[Bang hội] [Gió-er cát-er tôi nôn]: Chị dâu onl rồi
[Bang hội] [Gió-er cát-er tôi nôn]: Đêm qua bọn em giết mấy tên phiền phức kia rất nhiều lần
[Bang hội] [Gió-er cát-er tôi nôn]: Thiệt sướng!
[Bang hội] [Nho nho nhỏ~]: Nôn Nôn cậu còn nói, cậu cũng chết , lần a
[Bang hội] [Gió-er cát-er tôi nôn]: == Cậu không chết sao
[Bang hội] [Tiểu Vũ.]: …
[Bang hội] [Nho nho nhỏ~]: Bà là tự tử lần!
[Bang hội] [Nho nho nhỏ~]: Nhưng chị Vi thật lợi hại a, thao tác rất chuẩn
[Bang hội] [Nho nho nhỏ~]: Giết Đại Toán nhiều lần như vậy, quá sảng khoái, khiến tên đó trượt dài
[Bang hội] [Thích Duyệt Vi]: Tớ là hôn thê của
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Trong hiện thực
[Nói thầm] các hạ nói với [Thích Duyệt Vi]: A, xin chào
.
Vũ Hàm Anh nhìn đống mật tán gẫu trên màn hình, đối phương đánh qua rất nhiều, thế nhưng cậu đột nhiên có cái cảm giác không biết hồi âm thế nào. Vị hôn thê của Yêu em giây… ?
.
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Tớ biết
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Không sao, chỉ là muốn làm quen với cậu chút thôi
[Nói thầm] các hạ nói với [Thích Duyệt Vi]: A…
.
Vũ Hàm Anh cảm thấy đối phương như đi bắt gian, nhưng bản thân lại có cảm giác Yêu em giây trèo tường.
Chợt thấy một nhân vật nữ phấn hồng cưỡi một con Hỏa Diễm Điêu chạy vào Nhạn Nam, trên đầu đính mấy chữ ‘Thích Duyệt Vi’.
Ngón tay gõ nhẹ lên bàn phím, lốc ca lốc cốc. Vũ Hàm Anh cảm thấy mình có cảm giác buồn bực, cái gì trèo hay không trèo. Nhưng rõ ràng đã có một vị hôn thê như vậy còn chạy tới trêu ghẹo khuê nữ nhà mình.
.
[Nói thầm] các hạ nói với [Thích Duyệt Vi]: Kỳ thật tôi là nam
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Thật không
[Nói thầm] các hạ nói với [Thích Duyệt Vi]: Ừ, không nói dối
.
Sau đó đối phương cũng không hồi âm lại, chỉ phát qua yêu cầu thêm hảo hữu, Vũ Hàm Anh cũng không nói gì, bỏ thêm Thích Duyệt Vi làm hảo hữu.
Dừng lại một lúc, nhìn tiểu Nga My cấp , điều khiển đi về phía trước, cũng vào Nhạn Nam, quét nhiệm vụ. Cấp độ hiện tại của mình đã cao, sẽ không bị mấy tên giết cấp thấp đánh đi.
Rất nhiều nhiệm vụ Nhạn Nam chưa làm, Vũ Hàm Anh trước chạy tới nhận hết tất cả nhiệm vụ có thể làm, sau đó hoàn thành từng cái từng cái. Yêu cầu rất nhiều, mặc dù là NM khả năng đánh không cao, nhưng vì đã làm qua nên cũng rất dễ dàng.
Tiểu Vũ. làm xong một nhiệm vụ, sau đó cưỡi tọa kỵ chạy đi tìm tiểu Boss Tần Bá Khởi.
Chạy qua thật xa, Boss hình như đã bị giết rồi, không tìm thấy, chỉ có mấy tiểu quái xung quanh. Tiểu Vũ. vẫy mấy cánh hoa phấn phấn hồng hồng, mấy nhát đã đánh chết tiểu quái. Tiểu quái bị cánh hoa chạm trúng bay văng đi, sau đó nằm ngay đơ trên mặt đất.
Vũ Hàm Anh để Tiểu Vũ. xoay tròn mấy vòng, vẫn không thấy Tần Bá Khởi. Trên mặt đất đều là thi thể tiểu quái. Tiểu Vũ. lại đi hai bước, nhìn lại, chỗ thi thể tiểu quái bên cạnh chân, rõ ràng là một người chơi nằm ngay đơ…
Vũ Hàm Anh nhất thời kích động, nhanh chóng nhấn kỹ năng kéo người nằm ngay đơ kia lên. Nói thật, cậu lần đầu dùng kỹ năng hồi sinh này!
Sử dụng kỹ năng xong, liền thấy người nằm dưới đất đứng nhảy lên. Vũ Hàm Anh lúc này mới nhìn rõ, toàn thân xanh cóc, nhìn thế nào cũng rất quen mắt… nam Tiêu Dao cấp , Đầu óc – choáng váng…
Đây chính là oan gia ngõ hẹp…
Vũ Hàm Anh thực muốn đập đầu vào bàn. Cậu mới đầu chỉ cảm thấy tên có điểm quen thuộc, đột nhiên liền nhớ tới Đầu óc – choáng váng này không phải là người lần trước ở Nhạn Nam giết cậu sao! Sau đó mình còn lượm Lam Minh Thạch của anh ta, còn tưởng là Lam Tinh Thạch mang đi bán đại phá giá…
Đối phương đã cấp … Khóe miệng Vũ Hàm Anh giật giật, vẫn cao hơn so với mình nhiều…
.
[Nói thầm] [Yêu em giây] nói với các hạ: Hôm qua cậu bị truy sát?
.
Vũ Hàm Anh nhìn thấy mật tán gẫu của Yêu em giây, nhưng không thèm để ý đến anh ta, vội vã muốn lên tọa kỵ. Nhào a nhào, vừa nhào được một nửa, tọa kỵ còn chưa ra, bên cạnh tiểu Boss Tần Bá Khởi lượt mới xuất hiện, chém chém vào cậu. Vậy nên… động tác bị ngắt…
Tiểu Vũ. chưa kịp điểm kỹ năng đánh quái, Tần Bá Khởi đột nhiên xoay người một cái, nằm…
.
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: Cảm ơn cậu
[Lân cận] [Tiểu Vũ.]: Không có gì
.
Vũ Hàm Anh dở khóc dở cười, có lẽ đối phương cũng không nhớ cậu đi. Nhìn yêu cầu thêm hảo hữu trên màn hình, càng xác định ý nghĩ này.
Do dự một chút, điểm đồng ý…
Tiểu Vũ. lần thứ hai nhào a nhào, xoay người ngồi lên tọa kỵ, nhưng đột nhiên rớt xuống, ngoài ra còn choáng mấy giây. Màn hình liền nhấp nháy đỏ.
Sau khi ngã xuống, Vũ Hàm Anh mới nhìn rõ người tới, bốn, có hai người không quen, nhưng hai người còn lại thì biết… Đại Toán vào Băng tuyết…
Đúng là không nên ra khỏi thành a…
.
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: CMN
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: Bang chủ Nghịch Thế còn dẫn người đi giết cấp thấp !!
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: Mẹ, không biết xấu hổ
.
Vũ Hàm Anh nằm ngay đơ nhìn kênh lân cận bên trái, Đầu óc – choáng váng kia mắng chửi tràn đầy khung, nhưng trên màn hình màu xám cũng không tìm thấy cái bóng xanh cóc, nhìn lại, đã cùng nằm ngay bên cạnh…
.
[Lân cận] [băng tuyết]: Bang chủ tỷ tỷ đứng lên a, người ta hồi sinh chị rồi mà
[Lân cận] [băng tuyết]: Sao không đứng lên a, em còn muốn giết nữa mà
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: Đù, đứng lên cái ??? a
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: Tưởng ai cũng giống mày, đều đầu heo à
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: Người anh em, chúng ta đi ăn canh, để bọn nó ăn không khí
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: CMN, lần sau tao sẽ giết hết ??? mày
.
Hết thời gian, hai người bị cưỡng chế đưa đến Địa Phủ ăn canh. Vũ Hàm Anh cảm thấy rất áy náy, đáng tiếc ở Địa Phủ không thể nói chuyện, cũng không có cách nào xin lỗi, đến giết mình, ngược lại liên lụy người khác.
Đầu óc – choáng váng nhảy mấy cái trước mặt Tiểu Vũ., sau đó chạy đến chỗ Mạnh Bà xin chén canh. Vũ Hàm Anh cũng điều khiển Tiểu Vũ. trở về Lạc Dương. Đầu óc – choáng váng cũng đứng tại điểm hồi sinh ở Lạc Dương.
,
[Nói thầm] các hạ nói với [đầu óc – choáng váng]: Thật có lỗi
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: Không có gì không có gì
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: Tôi thường xuyên ăn canh
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: Lại nói cậu cũng đã cứu tôi một lần
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: Đúng là tức quá, trước khi chết không rape được con nhỏ băng gì gì đó, CMN
[Nói thầm] các hạ nói với [đầu óc – choáng váng]:
[Nói thầm] [Yêu em giây] nói với các hạ: Tiến đội, cậu đang ở đâu ??
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: CMN, dám giết cấp thấp!
.
Vũ Hàm Anh 囧囧, đã còn bị người ta nói là cấp thấp. Được rồi, là cấp thấp, không phải cấp thấp sao có thể để người ta vẫy hai cái liền ngã xuống… Nhưng vị đại ca này cũng dám khinh miệt người giết cấp thấp = 口 = hồi đó là ai giết tôi chứ!
Nhưng lúc thấy được câu tiếp theo càng 囧囧!
.
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: Tôi giết cấp thấp cũng là một mình đi a, CMN, Đại bang chủ Nghịch Thế còn lôi theo người đi! Không biết xấu hổ.
.
Vũ Hàm Anh còn chưa kịp đáp lại, liền thấy bên cạnh thêm một người, Yêu em giây đứng ngay cạnh cậu.