Tuyết bắt đầu rơi nhưng không dày, Diệp Thần vỗ nhẹ vào má Bình An
-Tiểu An, dậy đi...
-Ưm...
Bình An dụi mắt, một bên má vì tì vào vai Diệp Thần nên bị đỏ, nhìn cậu lúc mới ngủ dậy, anh rất muốn nhào tới gì đó a~
-Sắp tới chưa..
-Ừm, chắc tầm tiếng nữa. Có mệt không
Bình An lắc đầu, lục tìm chai nước của mình nhưng cư nhiên lại không thấy
-Có lẽ quên ở nhà rồibg-ssp-{height:px}
-Uống nước của xe không được à?- Diệp Thần thắc mắc
-Không, tôi uống không quen mấy loại nước đóng chai
Diệp Thần cười tươi đưa cho cậu chai nước của mình
-Vậy thì cậu giống tôi rồi
-À...cảm ơn..
Nhìn Bình An uống nước, Diệp Thần lại nổi lên xúc động muốn nhào tới gì đó >