Tháng sau nó quyết định ra ở nhà trọ để có thời gian làm thêm rộng hơn nhằm phục vụ cho nhu cầu trang trãi cuộc sống lẫn việc học, nó quen được một cô bé tên Quyên nhỏ hơn nó một tuổi cùng ở chung nhà trọ, người khá thân thiết nhưng tính cách của cô bé thì rất mê trai. Điều này khiến trong lòng nó có chút lo sợ không biết Quyên sẽ đem đến rắc rối gì nữa, nhưng vì cô bé khá thân thiện, dù gì cũng là đồng hương với nhau và cũng học chung một trường nên dễ tiện trò chuyện tâm sự.
Mới đó cũng đã năm trôi qua kể từ khi nó trốn đi, hắn gác chuyện nó qua một bên nhưng cũng không quên cho người tìm kiếm bí mật, hắn học cho xong lớp , bây giờ tiếp quản sự nghiệp của ba mẹ và rở thành một doanh nhân thành đạt có tiếng tăm.
Với vẻ ngoài phong độ của đàn ông tuổi đầu, hắn trở thành trung tâm chú ý của biết bao cô gái mới lớn, nào là công chúa hoàng gia hay tiểu thư đài các đều muốn tiếp cận, nhưng vì sao khuông mặt hắn vẫn giữ một nét lạnh lạ thường.
Hôm nay nghe được tin tìm được nó đang sống trong một khu nhà trọ gần trường đại học ở Nhật Bản. Khi vừa nhận cuộc điện thoại thông báo tin chính xác từ thám tử bỏ mặc cuộc họp quan trọng, gọi cho thư ký,
- sắp xếp cho tôi một chuyến bay tới tokyo nhanh nhất có thể!
- nhưng còn cuộc họp thưa chủ tịch?
- cứ theo lời tôi, cuộc họp do giám đốc chủ trì!
- vâng thưa chủ tich tôi sẽ đi sắp xếp ngay!
Quay lại với nó, ngày ôm nay do trường tổ chức họp hộc đồng nên cả chị em đều được nghỉ ở nhà nấu vài món ăn cho vui nhà vui cửa. người dang quây quần trong gian bếp chật hẹp, bổng tiếng chuông của phòng trọ vang lên.
- em nếm giúp chị xem vừa ăn chưa, chị ra xem ai đến!
- dạ chị đi đi!
Vừa mới mở cánh cửa ra, một người đàn ông cao to ôm choàng lấy nó làm nó không kịp nhận ra hắn ta là ai.
- ai vậy! buông ra! - nó đang rất mất bình tĩnh, cư nhiên lại có người đàn ông không quen biến vào nhà chưa kịp chào hỏi đã ôm nó.
Hắn ta không nói gì, buông nó ra mặt đối mặt vài giây để cho nó nhận ra hắn là ai, sau đó gián lên môi nó một nụ hôn của sự nhung nhớ dài lâu. Quyên từ nảy tới giờ vẫn lo nấu ăn, sao lâu quá không có tiếng động gì liền ra xem chuyện gì xảy ra và ai đã đến mà sao không có bất kì tiếng nói hay động tĩnh nào.
Mới vừa bước ra đã bắt gặp hình ảnh được xem như là xấu hổ của nó và hắn ta. Quyên thấy vậy giả bộ khàn giọng một tiếng cho hai người dừng lại nhưng ngặc nổi màng hôn môi vẫn diễn ra trong sự nóng bỏng mặc dù hắn ta đã thấy có người thứ trong căn phòng trọ nhỏ nhoi này.
Tiếp tục tận hưởng ngọt ngào bên trong nó, muốn nuốt trọn môi nó vào trong bụng, mùi hương quen thuộc của hắn ta làm nó càng thêm nhớ dù đã nhận ra hắn ta là ai.
Người đó là ai nào? ai đã đoán ra! Mình là vẫn còn trẻ thơ non dại chẵn biết gì là ngôn tình cả chỉ vì đọc một số truyện rồi rút ra kinh nghiệm thôi! xin mọi người chỉ giáo thêm! chương này sớm hơn dự định nhé! - Sugar