Chương 392
“ Muốn cùng anh về nước không?” Nam Lịch Viễn hỏi Cố Niệm Đồng.
Cố Niệm Đồng gật gật đầu.
Nam Lịch Viễn nói thời gian anh rời xa trong nước cũng không ngắn, mặc dù trong nước bây giờ có người phụ trách nhưng có nhiều sự việc vẫn cần anh đưa ra quyết sách, hơn nữa Nam Minh Tuwns từ lúc xuất viện anh vẫn chưa gặp lại, Nam Lịch Viễn bảo cố Tam Nhi xem xem nghỉ phép mấy ngày, nếu có thể hai người cùng nhau về nước.
Bởi vì thời gian trước Cố Tam Nhi vẫn luôn ra nước ngoài thi đấu, thời gian vô cùng gấp rút, thêm nữa hiện tại Cố Tam Nhi lại từ bỏ cuộc thi ở Hi Lạp, giáo sư Eward sau khi nhìn Cố Tam Nhi mấy lần cuối cùng cũng đồng ý cho cô nghỉ phép, có kỳ nghỉ phép bảy ngày, hơn nữa đối với Cố Niệm Đồng mà nói đừng bao giờ bị nhỡ lại trong nước, bởi vì sau khi quay về còn có một nhiệm vụ rất lớn, đây cũng coi là kỳ nghỉ trước cho Cố Niệm Đồng.
Thần bí!
Nam Lịch Viễn và Cố Niệm Đồng cùng về nước, máy bay hạ cánh tại Giang Thành.
Giới doanh nhân nổi tiếng của Giang Thành sớm đã nghe phong thanh, liền làm yến tiệc muốn mời vợ chồng Nam Lịch Viễn.
Địa vị của Nam Lịch Viễn là thứ nhất, thêm vào Nam phu nhân là con gái của Cố Minh Thành, mối quan hệ này, người người đều có thể nhìn ra lợi hại bao nhiêu.
Cho nên, cần bày yến tiệc mời người của Nam Lịch Viễn, sớm đã xếp hàng đến tháng sáu năm sau.
Những bữa tiệc rượu này, Nam Lịch Viễn không có nhất định phải đi, cũng không có thời gian, anh cgo Thái Thái một lần từ chối hết.
Có điều vẫn là giữ lại vài bữa tiệc rượu rất quan trọng, trong đó có một cái là các nhân viên cấp cao của nội bộ tập đoàn Lịch Viễn.
Hiện tại, anh cũng không ở trong nước, tính ổn định cố định của công ty trong nước tự nhiên đều dựa vào bữa tiệc rượu này, lôi kéo lòng người cũng dựa vào bưa tiệc rượu này.
Anh dẫn theo Cố Tam Nhi thm gia, tại khách sạn lớn xa hoa đẹp đẽ của Giang Thành.
Bởi vì là bữa tiệc rượu của nội bộ công ty, Cố Tam Nhi mặc tương đối tùy ý, Nam Lịch Viễn vẫn là mặc vest, áo sơ my màu đen, anh từ trước nay không thích đeo cà vạt.
Nam Lịch Viễn và Cố Tam Nhi tự nhiên là người đến sau cùng, anh kéo tay cô.
Mọi người đều đứng dậy, nói “ Nam Tổng, phu nhân”
Cố Tam Nhi nhìn thấy Thái Thái liền cười vui vẻ, vừa hay chỗ của cô ấy và chỗ của Thái Thái dựa sát vào nhau, sau khi ngồi xuống hai người liền bắt đầu nói chuyện.
Nam Lịch Viễn nói thời gian gần đây, công ty nộp báo cáo cho anh anh đều xem rồi, lại nói sự phát triển của công ty là dựa vào mỗi một đồng nghiệp, âm thanh có từ tính và trầm thấp vang lên bên tai của Cố Tam Nhi.
Cố Tam Nhi vẫn luôn thì thầm to nhỏ với Thái Thái, không cẩn thận lắng nghe anh đang nói cái gì.
Lúc nhân viên phục vụ rót rượu, liền nghe Nam Lịch Viễn đột nhiên chuyển đề tài, nói một câu “ Cô ấy không uống rượu, rót cho cô ấy một cốc nước hoa quả!”
Cố Tam Nhi liền quay đầu lại, nhìn Nam Lịch Viễn.
Cố Tam Nhi thật không hiểu những tiếng nói thì thầm và cười nhạt của mọi người trên bàn ăn đại biểu cho cái gì, chỉ là nói với Nam Lịch Viễn một câu, “ Tam Nhi sớm đã trưởng thành rồi, có thể uống được rượu!”
“ Nam Tổng, Nam Nhi đều đã lấy chồng rồi.Hơn nữa, hôm nay đây là cuộc tụ họp của người nhà mình, uống chút rượu vang không sao, lại nói, không phải ngài cũng ở đây sao?” Cố Tam Nhi vừa kéo tay Thái Thái, Thái Thái bây giờ đang nói đỡ Cố Tam Nhi.
Nam Lịch Viễn không nói nữa, quay đầu tiếp tục nói chủ đề lúc nãy, thực sự khó để anh vẫn còn ghi nhớ bản thân đang nói đến đâu rồi.
Trong buổi tiệc, Nam Lịch Viễn để Cố tam Nhi đi kính rượu giám đốc của tập đoàn Lịch Viễn – Giang Tổng.
“ anh ta uống rượu, em uống nước hoa quả!” Nam Lịch Viễn nói với Cố Tam Nhi.
Cố Tam Nhi đặc biệt không phục, có điều vẫn kính rượu Giang Tổng.
Nam Lịch Viễn lần này cũng uống không ít, bởi vì có không ít người kính rượu anh, Cố Tam Nhi ngồi bên cạnh anh, liền có thể ngửi thấy mùi rượu gợi cảm từ anh, mấy chục người trên bàn rượu đều đang kính anh, nhân cơ hội anh không chú ý, Cố Tam Nhi len lén để cho phục vụ rót thêm cho cô mấy ly rượu vang.
Bởi vì cô cảm thấy rượu vang uống rất ngon.
Sau khi uống xong, cô len lén nhìn Nam Lịch Viễn, ngây ngất một lúc, nắm chắc ly rượu, tránh để Nam Lịch Viễn bưng đi mất.
Mỗi lần cô nhìn Nam Lịch Viễn, ánh mắt của Nam Lịch Viễn cũng sẽ hướng tới nhìn cô, dường như tâm sự của Cố Tam Nhi đều như bị anh sờ tới rõ ràng.
Bởi vì anh đã nhìn thấy cô đang uống trộm rượu vang rồi, có điều anh bây giờ cũng lười quản cô.
Chính là như Thái Thái nói vậy, dù sao anh ở bên cạnh côm thỉnh thoảng uống một chút cũng không sao.
Cố Tam Nhi dường như cảm thấy, loại trò chơi mèo đuổi chuột này đặ biệt chơi vui, không biết rằng bất giác đã uống mấy ly liền.
Uống rượ nên hơi chếnh choáng.
Tửu lượng của Thái Thái trước nay rất tốt, uống bao nhiêu cũng không thành vấn đề.
Lúc Nam Lịch Viễn đi đến là tự mình lái xe, bây giờ đã uống rượu rồi, khẳng định không thể lái xe, Thái Thái gọi cho anh một lái xe, lúc mọi người rời đi, lái xe đã đứng ở cửa xe đợi rồi.
Gió thổi đến, rượu xông lên đầu, Cố Tam Nhi được dìu đỡ trên vai Nam Lịch Viễn.
“ Rượu vang ngon không?” anh hỏi, đang đợi lái xe lái xe đến gần.
“ Đương nhiên uống ngon rồi. Anh không cho em uống, em liền cứ uống!” Cố Tam Nhi vui vẻ cười lên.
Thái Thái vỗ vỗ vai Cố Tam Nhi, ý này vô cùng rõ ràng, ý là để cô tự cầu nhiều phúc đi.
Thái Thái lái xe của mình đi.
Lái xe lái xe đi, Cố Tam Nhi và Nam Lịch Viễn ngồi đằng sau xe.
So với lúc lần trước mùng 1 tháng 5 giống nhau, Cố Tam Nhi vẫn nằm trên đùi Nam Lịch Viễn.
Ngủ mơ mơ hồ hồ, Nam Lịch Viễn ôm lấy cô.
Lúc ngủ dược một nửa, Cố Tam Nhi đột nhiên mở to mắt.
Đôi mắt của Nam Lịch Viễn hơi híp lại, như là đang nhắm mắt dưỡng thần,
Từ góc độ của Cố Tam Nhi mà nhìn,anh như thế này rất đẹp trai,ngũ quan lập thể mà cương nghị, tuấn lãng không ràng buộc, đầu 30 tuổi, thật sự là độ tuổi hoàng kim của đàn ông, Cố Tam Nhi liền không hiểu, sao chỉ có một Hề Dao, cô chưa từng nghe nói qua việc của anh với người phụ nữ khác.
Tay Cố Tam Nhi thò ra, nhẹ nhàng tiếp xúc với cằm của anh, muốn sờ gốc râu của anh.
Nam Lịch Viễn đột nhiên mở to mắt, Cố Tam Nhi vội vàng rút tay về, dường nhue bị dọa sợ.
“ sao rồi?” Anh hỏi một câu, ôm Cố Tam Nhi chặt hơn.
“ Không có gì, chính là cảm thấy anh rất đẹp trai!” Cố Tam Nhi nói
Đại khái là uống rượu xonh can đảm hơn, hai tay Cố Tam Nhi ôm lấy cổ Nam Lịch Viễn, kéo anh về phía mình.
“ Muốn hôn” hàng chục triệu ánh sáng các vì sao nhập vào đôi mắt cô, ánh sao rực rỡ.
“ Xác định sao?” Anh nói.
“ ừm!” Cố Tam Nhi ôm chặt cổ Nam Lịch Viễn hơn.
Nam Lịch Viễn nhấc cao vị trí của hai tay, nhấc cô cao lê, thân người cong lên, liền hôn trụ môi cô.
Trong bảy ngày này, Nam Lịch Viễn và Cố Niệm Đồng bên nhau sáng sáng chiều chiều, đi Hải Thành một chuyến, Khương Thục Đồng hỏi Cố Niệm Đồng một vấn đề, “ Tam Nhi, con và Nam Lịch Viễn thế nào?”
“ Rất tốt ạ, càng ngày càng tốt!”
Khương Thục Đồng cúi đầu nhìn cổ Tam Nhi.
Cho dù tốt nữa, Khương Thục Đồng cũng trước sau cảm thấy hiện tại hơi sớm.
Học Viện thiết kế Parsons
Ngày đó Cố Niệm Đồng đi, Kiều Kiều đi vào gian phòng thực hành của Cố Tam Nhi, gian phòng này là gian phòng chuyên dụng của học sinh của giáo sư Eward, có điều Cố Tam Nhi đã nói qua với giáo sư Eward, nói thời gian cô không ở đây, Kiều Kiều sẽ đến thực hành.
Ngày đó Kiều Kiều cúi đầu làm kim cương, Diệp Mậu Thân vào phòng.
Đi đến vị trí của Kiều kIều, Kiều Kiều ngửng đầu cũng nhìn anh ta.
“ Cô ấy đâu?” Anh hai tay đút trong tú, hỏi Kiều Kiều.
“ Tam Nhi àh, Cô ấy và chồng cô ấy về nước rồi, sau một tuần mới quay về!”
Diệp Mậu Thân đứng một lúc, đặt tấm vé lên bàn Kiều Kiều, “ Cho cô ấy”
Kiều Kiều cũng nhìn, là kịch ca của Bách Lão Hội, dường như Bạn học Cố Niệm Đồng tương đối có hứng thú với hý kịch.
“ Người ta có chồng rồi, anh cả ngày bức người ta, không cảm thấy đạo đức tiêu vong sao?” Kiều Kiều nói một câu.
Diệp Mậu Thân không nói gì, căn bản không đặt trong lòng câu nói của Kiều Kiều, anh đi phòng thực hành, đi làm việc của mình.
Cố Niệm Đồng không ở đây, anh hôm nay luôn làm sai.
Thời gian một tuần qua đi, Cố Niệm Đồng và Nam Lịch Viễn cùng về nước Mỹ.
Công trường của Nam Lịch Viễn xảy ra chuyện, dường như mất điện toàn đường dây, tạo ra việc nghỉ thi công một ngày, lãng phí nguyên vật liệu, lãng phí luông công nhân, đây chính là mấy trăm ngàn tệ.
Việc này là Nam Lịch Viễn nửa đêm nhận điện thoại mới biết, Cố Tam Nhi bị tiếng ồn làm cho tỉnh, Cố Tam Nhi cũng đã biết rồi.
“ không sao chứ?” Cố Tam Nhi hỏi anh.
“ Không sao. Công trường thi công đột nhiên xảy ra chút vấn đề!” Nam Lịch Viễn nói một câu.
Trước khi Cố Niệm Đồng về nước, nhiệm vụ thần bí lần này mà giáo sư Eward nhắc đến đã được công bố rồi. Đoàn đội Eward cần có một lần hợp tác tập thể, cùng nhau làm một sợ dây chuyền, để đi tham gia cuộc thi lớn quốc tế. Cuộc thi lớn lần này cùng với cuộc thi cá nhân của Cố Niệm Đồng không có mâu thuẫn, hoàn toàn là một lần tăng điểm trong lý lịch cuộc đời của Cố Niệm Đồng. lần nữa cảm nhận cảm giác tồn tại của Cố Niệm Đồng.
“ Đoàn đội?, có ai?” Cố Niệm Đồng hỏi.
“ Em, Thầy, Diệp” Giáo sư Eward trả lời một cách ngắn gọn trong sáng, “ Thầy tuổi tác lớn rồi, chỉ có thể chỉ đạo ý kiến, chủ yếu vẫn là em và Diệp thao tác!”
Cố Tam Nhi nhíu mày, cái anh Diệp Mậu Thân này rõ ràng đã tốt nghiệp nhiều năm như vậy, sao vẫn tham gia loại hoạt động này? Còn cô sau này phải ngày ngày làm việc với anh ta?
Vé Diệp Mậu Thân cho Cố Niệm Đồng, Kiều kIều không đưa cho Cố Tam Nhi, có điều việc này, cô đã nói với Cố Niệm Đồng, tự mình muốn thay Cố Niệm Đồng nắm lấy Diệp Mậu Thân, cô cần thay Cố Niệm Đồng đi.
Cố Niệm Đồng đáp ứng, cô liền không hiểu, Diệp Mậu Thân có chỗ nào mà tự tin có thể nay đồng một người phụ nữ đã kết hôn.
Ngày đó vở ca kịch Bạch Lão Hội, Diệp Mậu Thân đi trước, ngồi tại chỗ ngồi đợi Cố Niệm Đồng đến.
Qua rất lâu Kiều Kiều đến.
Diệp Mậu Thân ngẩng đầu, nhìn cô, hỏi “ Cô ấy đâu?”
“ oh, Cô ấy nói không rảnh, để em đến, cô ấy tối nay phải về nhà với chồng.” Kiều Kiều đứng ở đó nói.
Diệp Mậu Thân lại ngẩng đauù, ánh mắt sâu xa nhìn Kiều Kiều, “ Cho nên là cô ấy bảo em đến theo đuổi anh? Dương đông kích tây? Nói cho cô ấy biết, để cô ấy từ bỏ ý định đó đi!”
Tiếp đó Diệp Mậu Thân đứng dậy bỏ đi!
Để lại Kiều Kiều một mình, bối rối, ngẩn to te.
Ngày hôm sau, Cố Niệm Đồng tại phòng thực hành của giáo sư Eward lại gặp phải Diệp Mậu Thân.
Diệp Mậu Thân cũng không để ý cô, đi thẳng qua bên cạnh cô.
“ Sự việc ở công trường thi công của chồng tôi có phải do anh dở trò không?” Cố Niệm Đồng hỏi.
“ Cái Gì?” Diệp Mậu Thân không hiểu.
“ Anh dám đối với anh ấy như thế, anh cẩn thận chút! Cố Niệm Đồng quay đàu ác độc nhìn Diệp Mậu Thân nói.
Truyện convert hay : Nhất Hào Người Ở Rể