Yêu Em Thêm Lần Nữa Được Không?

chương 15: cảm nắng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngày mai là đến phiên Thư và Khang trực nhật. Vậy nên cô đến lớp từ sớm để trực nhật. Khi cô đến lớp thì Khang cũng đã đến từ trước đó rồi vì không có chìa khoá để mở cửa nên cậu đứng ở hành lang để chờ.

Hôm nay Khang mặc áo sơ mi trắng được xắn lên khủy tay. Lộ ra chiếc đồng hồ hiệu Tissot. Chiếc đồng hồ bảng to kết hợp dây làm da thật màu đen. Càng làm cậu ấy rất “cool”.

Chiếc quần tây được ủi phẳng phiu không hề có nếp nhăn nào cả. Cậu đi thêm một giày Nike chính hãng màu đen xám.

Thân hình cao gần m dựa vào lang cang. Một tay cậu đút vào túi quần còn tay kia buông lỏng. Anh chàng này làm Thư cũng phải ngắm nhìn dây lát. Cô bước đến mở cửa lớp.

“ Cậu đến lớp sớm thật đấy. Mình cứ nghĩ cậu chuồn mất rồi chứ.”

“ Hôm nay bọn mình trực nhật nên mình không muốn cậu trực một mình.” Khang vừa nói xong vừa nở nụ cười thật tươi. Rồi đi vào lớp. Sau khi Thư và Khang cấp cặp vào chổ ngồi thì cả hai bắt tay vào quét lớp.

Quét lớp xong, Thư bắt đầu lau bảng. Cô cùng Khang đi đổ rác. Còn Thư thì lấy chậu nước mới và giặt sạch khăn lau bảng.

Cả hai cùng nhau trở về nhưng vẫn chưa có ai đến lớp cả. Cũng may là trước khi đi Thư đã khóa lớp cẩn thận không nên mời trộm đến thăm lớp. Lớp này toàn là “sâu lười” nếu không đến phiên mình trực nhật thì mấy cô cậu đến lớp khá muộn.

Xong xuôi mọi thứ Thư trở về chỗ ngồi và Khang cũng vậy. Cả hai trò chuyện một chút. Khi Khang nhìn sang thì thấy có vết bẩn dính trên mặt của cô. Chắc có lẽ lúc Thư lau bảng thì vô tình vương lại trên gương mặt của mình. Khang lấy tay lau đi vết bẩn đó. Hành động bất ngờ ấy làm cô không kịp phản ứng gì. Cô yên lặng cho cậu ấy lau sạch vết bẩn.

“ Cậu hậu đậu thất đấy mới lau bảng một chút mà để mặt dính vậy à. “

Thư khá ngượng nên cô không dám nói gì. Cô chỉ muốn có cái lỗ để chui xuống ngay lúc này thôi. Xấu hổ thật đấy.

“ Cậu giận à. Mình xin lỗi. Mình chỉ đùa với cậu thôi mà. Đừng giận nữa mà.” Nói xong cậu lấy trong cặp của mình một thỏi sôcôla đưa cho Thư. “ Để tạ lỗi của mình tặng cho cậu. Cậu nhận lấy đi.”

Thư vừa giận lại vừa buồn cười nhưng cô không dám thể hiện ra. Và cô cố làm gương mặt nghiêm trọng một chút. Cô quay mặt đi giả vờ giận hờn.

Khang kéo tay Thư ra và đặt trong tay cô thỏi sôcôla. “ Cậu mà giận thì sẽ xấu xí lắm đấy. Đến khi ấy không ai theo đuổi thì đừng có trách mình nha.”

“ Ai nói mình giận.”

“ Cậu hết giận rồi.”

Khang lấy thỏi sôcôla bóc ra một viên rồi đưa cho Thư. Cô lấy viên sôcôla bỏ vào miệng. Sôcôla không quá ngọt cũng không quá đắng. Nó rất hợp khẩu vị với cô.

Hai người cũng không nói thêm gì cả. Không khí khá ngượng nghịu. Thư lấy sách toán ra nhờ Khang giảng lại cho mình. Cậu giảng bài cho Thư rất chi tiết. Có đôi lúc Thư như cô gái ngốc khiến Khang gõ đầu mấy cái. Cô muốn vùng lên đấu tranh với Khang. Cô tưởng tượng khi ấy chắc Khang sẽ sợ và xin lỗi mình đây. Cô suy nghĩ và mỉm cười một mình. Thấy thế Khang lại trêu cô.

“ Cậu đang nhớ mình đấy à!”

“ Cậu đừng có mà tự mãn một mình nha. Ai thèm nhớ cậu cơ chứ. Xí >_

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio