Hoàn Nhan Nhược Thủy trầm tư rất lâu, lúc này mới mở miệng nói:
- Biện pháp thứ nhất không thể làm được. Bởi vì lão tổ tông đã bế quan mười năm. Không có sự đồng ý của của mười đại thái thượng trưởng lão, căn bản không thể mời người đi ra được. Năm đó lão tổ tông đã cẩn thận căn dặn, không phải là thời điểm gia tộc đứng trước nguy cơ sống còn, tuyệt đối không thể kinh động tới người. Lần trước gia tộc thiếu chút nữa bị diệt tộc, mười đại thái thượng trưởng lão cũng không cho thông báo! Biện pháp thứ hai cũng rất khó khăn. Gia tộc đã mời rất nhiều thần y, cường giả có thần thông trị liệu đặc biệt, cũng không thể giúp phụ thân giải độc được. Gia tộc đã sớm phát ra thông báo, chỉ cần có thể trị liệu cho phụ thân, bất kỳ điều kiện nào cũng có thể chấp nhận được. Gần đây sức khỏe của phụ thân càng ngày càng kém... Còn biện pháp thứ ba, tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên ngoài? Không phải ta không cân nhắc tới, nhưng chỉ sợ dẫn chó sói vào núi. Còn giết chết một mạch của nhị thúc ta, bằng vào lực lượng ta nắm giữ được cũng rất khó. Hơn nữa ta cũng không muốn làm như vậy! Ai... Vốn là cùng một gốc rễ, làm vậy có phần khó coi.
Sắc mặt Tiêu Lãng ngưng trọng. Hắn nâng chén trà lên nước uống, rất lâu sau mới hỏi:
- Mười đại thái thượng trưởng lão trong gia tộc các nàng không quản việc này sao?
Hoàn Nhan Nhược Thủy lắc đầu, thở dài nói:
- Thái thượng trưởng lão chỉ nghe lệnh của lão tổ tông và gia chủ. Phụ thân hôn mê, bọn họ liền hoàn toàn trung lập. Chỉ có điều phụ thân một ngày không chết, chúng ta thật ra vẫn an toàn. Một khi phụ thân chết đi, bọn họ sẽ mặc cho các mạch cố gắng lên vị trí gia chủ kế nhiệm. Ai thượng vị bọn họ liền đứng ở bên người đó. Nếu muốn thượng vị, nhất định phải được sự đồng ý của hơn một nửa trong số vị trưởng lão. Ngươi đã nhìn thấy đệ đệ ta, tư chất bình thường, thực lực quá thấp, sợ là rất khó thượng vị! Đương nhiên vẫn phải cảm ơn ngươi. Nếu như đệ đệ chết, chúng ta sẽ hoàn toàn không có hi vọng...
- Quá phức tạp...
Tiêu Lãng lắc đầu. Đại gia tộc siêu cấp ở đây còn phức tạp hơn gấp trăm lần so với ở Thiên Châu. Hơn nữa lão tổ tông Hoàn Nhan gia và thái thượng trưởng lão hoàn toàn bỏ mặc cho chi dưới cạnh tranh. Mặc dù nói cạnh tranh như vậy, người có thể thượng vị phải là một Hổ Vương, nhưng không tránh khỏi quá tàn khốc chứ?
Ai thượng vị Tiêu Lãng không quan tâm. Hắn chỉ lo lắng thay cho hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy. Trước đây khi phụ thân của hắn còn tại vị, các nàng một văn một võ, địa vị rất cao. Một khi người khác thượng vị, sợ là hai người không phải bị bán đi, chính là bị đưa đi...
Trong mắt Tiêu Lãng lóe lên hàn quang, nói:
- Giết đi! Phải nghĩ kĩ, muốn sống tốt lòng dạ nàng nhất định phải ác độc. Năm đó ta cũng bởi vì quá mềm yếu, mấy lần thiếu chút nữa thì hại người hại mình. Nhược Thủy, loại đấu tranh này hoàn toàn không thể nói tới nhân tình. Nếu như các nàng thất bại, kết cục thế nào, hẳn nàng hiểu rõ hơn ta. Cho nên cho dù đệ đệ nàng chỉ là một con sâu, nàng cũng phải giúp hắn thượng vị!
Sắc mặt Hoàn Nhan Nhược Thủy càng buồn bã hơn. Một lúc lâu nàng mới lên tiếng:
- Cho dù ta có thể nhẫn tâm cũng không nắm chặt. Nhị thúc ta là Thần Tổ hậu kỳ. Trong số thủ hạ trung thành nhất của hắn, có ít nhất mười Thần Tổ hậu kỳ. nhân thủ trên tay ta không đủ...
Tiêu Lãng lại trầm mặc. Nhìn khuôn mặt hoàn mỹ không tì vết mặt, hắn bối rố rất lâu, cuối cùng vẫn quyết định giúp nàng một tay, cho dù hắn mới nhận người bằng hữu này được nửa canh giờ. Hắn trầm giọng hỏi:
- Ta giúp nàng tìm người. Nàng cần bao nhiêu cường giả?
- Ngươi?
Hoàn Nhan Nhược Thủy ngẩn người ra. Hôm nay nàng mở lời nhờ Tiêu Lãng, nàng thật sự không có hy vọng xa vời hắn có thể hỗ trợ được điều gì. Chỉ là trong mấy ngày gần đây, nàng suy nghĩ mãi vẫn không có biện pháp nào, trong lòng buồn bực đến cực điểm, tìm người nói ra hết mà thôi.
Nàng biết rõ về tình hình của Tiêu Lãng. Hắn chỉ là một võ giả từ vực diện nhỏ đến, thực lực địa vị bản thân thấp một cách đáng thương. Điều duy nhất lạ kỳ đó chính là hắn có thể dung hợp ra một thần kỹ nhị đẳng. Hắn có thể mời được cường giả thế nào? Đại Thần đỉnh phong hay Thần Quân?
Nhìn thấy Tiêu Lãng không có dáng vẻ gì là đang nói đùa, Hoàn Nhan Nhược Thủy vẫn suy nghĩ một hồi, mới đáp lại:
- Ít nhất phải cần mười cường giả Thần Tổ hậu kỳ! Như vậy, ta mới nắm chắc có thể giúp đệ đệ ta thượng vị.
- Được!
Tiêu Lãng đáp lại một tiếng, đứng dậy nói:
- Nang thu xếp một chút. Ta lập tức đi Hiên Viên Lĩnh. Qua một thời gian ngắn nữa, ta sẽ dẫn mười cường giả Thần Tổ hậu kỳ trở về giúp nàng! Ngươi nói cho biết phải ta làm thế nào là được.
- Ngươi và gia tộc Hiên Viên có quan hệ sao?
Trong đôi mắt Hoàn Nhan Nhược Thủy sáng ngời. Không cần nghi ngờ về sự cường đại của gia tộc Hiên Viên. Nếu như bọn họ chịu hỗ trợ, xuất động mười cường giả Thần Tổ hậu kỳ hoàn toàn không có vấn đề.
Chỉ có điều Tiêu Lãng có thể mượn được sao? Đây chính là tham gia vào sự vụ trong gia tộc Hoàn Nhan. Nếu chẳng may thất bại, gia thủ mới thượng vị Hoàn Nhan nhất định sẽ ghi hận đối với gia tộc Hiên Viên...
- Có chút quan hệ đi. Yên tâm! Gia tộc Hiên Viên không giúp đỡ, Mai gia nhất định sẽ giúp!
Tiêu Lãng thuận miệng đáp. Kỳ thực hắn cũng không nắm chắc lắm. Chỉ có điều Bàn Nhược Chưởng là tuyệt kỹ thành danh của Thiên Tôn Hiên Viên. Đại thần Thiên Vũ hiển nhiên là con cháu trực hệ của gia tộc Hiên Viên. Cùng lắm hắn bán bí quyết dung hợp giữa Bàn Nhược Chưởng và Thiên Cơ Bạo cho Hiên Viên gia. Bên Mai gia, tất nhiên chỉ cần hắn mở miệng nói với Mai phu nhân, mượn mấy người hẳn không thành vấn đề chứ?
Trong đôi mắt Hoàn Nhan Nhược Thủy lại sáng ngời, nói:
- Mai gia? Mai gia nào?
Tiêu Lãng sờ sờ mũi nói:
- Mai gia tại Tuyết Mai Lĩnh. Ta và Mai phu nhân nhà bọn họ có chút quan hệ!
- A...
Hoàn Nhan Nhược Thủy hoàn toàn khiếp sợ trước những lời Tiêu Lãng vừa nói. Đôi môi anh đào nhỏ mở ra, rất mê người.
Tất nhiên nàng biết về Mai phu nhân mà Tiêu Lãng vừa nhắc tới. Tại Hủy Diệt Chi Địa, Mai phu nhân cũng được coi là nhân vật lớn. Cho dù là phụ thân nàng cũng không dám coi thường. Tiêu Lãng một võ giả nhỏ còn không phải là thần thể, lại có mối quan hệ với Mai gia và Hiên Viên gia. Nhìn bộ dạng của hắn cũng không phải là quan hệ bình thường...
- Ngươi chờ chút, để ta suy nghĩ một chút đã.
Hoàn Nhan Nhược Thủy trầm ngâm suy nghĩ. Sau nửa canh giờ, lúc này trong mắt nàng mới loé lên một sự tàn nhẫn nói:
- Ta phái người đi liên hệ với Mai gia một chút. Ngươi khoan hãy sốt ruột đi Hiên Viên Thành. Chờ ta bố trí hai ngày, bằng không sẽ đánh rắn động cỏ! Ngươi cứ ở lại chỗ này của ta đã. Chờ lát nữa tỷ tỷ xuất quan, ta sẽ dẫn tỷ tỷ tới gặp ngươi, cùng nói chuyện rồi tính sau.
Nếu đã dự định giúp Hoàn Nhan Nhược Thủy, Tiêu Lãng cũng không lề mề, dứt khoát đi theo một thị nữ xuống, dẫn theo Độc Long ở lại Thủy Ngọc Các.
Giúp Hoàn Nhan Nhược Thủy, không chỉ bởi vì nàng đã từng cứu hắn, tất nhiên cũng không phải Tiêu Lãng muốn phát sinh một vài quan hệ siêu hữu nghị với Hoàn Nhan Nhược Thủy. Chủ yếu bởi vì Tiêu Lãng dự định đi một chuyến tới Hiên Viên Lĩnh sau đó sẽ trở lại Thiên Châu. Lần này hắn giúp Hoàn Nhan Nhược Thủy cũng xem như có thể kết một phần tình nghĩa. Sau này đám người Tiêu Ma Thần, Tiểu Đao phát triển hoặc Thiên Châu gặp nguy hiểm, Hoàn Nhan gia cũng có thể chiếu cố một chút không phải sao?
Hai người tiến vào một lầu các siêu cấp xa hoa. Bất kỳ lúc nào cũng có hơn mười thị nữ đợi lệnh hầu hạ. Bọn họ toàn ăn những sơn trân hải vị chưa từng được thấy bao giờ. Cho dù uống cũng là ngọc nhưỡng. Ngay cả vị trí đi tiểu cũng thơm ngào ngạt, khiến Tiêu Lãng thực sự không thích ứng được.
Độc Long ngược lại yên tĩnh ngồi xếp bằng trên mặt đất tu luyện. Tiêu Lãng thông qua tâm thần cảm ứng, dò xét kiến kim thạch ẩn nấp ở ngoài thành một chút. Sau khi thấy bọn chúng không bị người ta giết chết quá nhiều, liền để chúng nó tiếp tục ẩn nấp. Hắn trở lại tu luyện tử thánh thạch.
Một đêm không nói chuyện!
Mới sáng sớm ngày hôm sau, Hoàn Nhan Nhược Thủy đã đến. Còn có một nữ tử khác đi cùng nàng. Đó là một đại mỹ nữ giống nàng như đúc, tên là Hoàn Nhan Như Ngọc!
Nếu như nói Hoàn Nhan Nhược Thủy tuyệt sắc có thể thu hút bất kỳ nam tử nào trong thiên hạ, như vậy hai người giống nhau như đúc đứng chung một chỗ, tuyệt đối sẽ làm cho nam tử thiên hạ... bắn ra trong giây lát.
Nghĩ đến hai tỷ muội đã từng phát ra thông cáo, hai người muốn lập gia đình, chỉ gả cho một người, Tiêu Lãng có phần không khống chế được thiếu chút nữa thì chảy máu mũi. Nghĩ đến tình cảnh hai thân thể hoàn mỹ cùng bạn làm chuyện đó, hắn căn bản không nhịn nổi.
Nhìn thấy Tiêu Lãng đảo mắt qua hai người, lập tức xoay đầu đi, giống như nhìn thấy một con mãnh thú hồng hoang Hoàn Nhan Nhược Thủy cười một tiếng. Bao nhiêu người nhìn thấy hai người, con mắt còn không chớp. Tiêu Lãng ngược lại. Hắn căn bản không dám nhìn thêm...
- Chào Tiêu công tử!
Hai người đồng thời cúi người hành lễ, cho thấy rất gia giáo. Tiêu Lãng ho nhẹ một tiếng xoay đầu lại, không dám nhìn những đường cong mềm mại của hai người. Hắn nhìn chằm chằm vào hai khuôn mặt nhưng mơ hồ không hiểu rốt cuộc người nào là tỷ tỷ? Người nào là muội muội?
Chỉ có điều hắn rất nhanh liền cảm ứng được. Bởi vì về mặt thực lực hai người vẫn có chút chênh lệch. Hoàn Nhan Nhược Thủy chỉ có thực lực Thần Quân sơ kỳ. Hoàn Nhan Như Ngọc lại đạt đến Thần Quân đỉnh phong! Nhìn dáng vẻ và căn cứ vào lời đồn, hai tỷ muội chưa quá hai mươi lăm tuổi chứ? Tư chất của Hoàn Nhan Như Ngọc quả nhiên biến thái đến cực điểm...