Yêu Giả Vi Vương

chương 1161: hỗn độn lôi thạch

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Muốn ngưng tụ tàn hồn sao? Nằm mơ!

Vào phút cuối Tiêu Lãng để lại tàn hồn chạy vào không gian giới chỉ, tốc độ của hắn rất nhanh, có thể lừa Long Kỵ công tử nhưng không qua mắt được cường giả hậu kỳ Thiên Tôn sau lưng gã.

Hậu kỳ Thiên Tôn kia không lên tiếng, mặc cho Long Kỵ công tử đánh nát người Tiêu Lãng, chém thành thịt vụn trút hết lửa giận trong lòng ra.

- Ai bảo ngươi giành nữ nhân với bản công tử, ngươi xứng sao? Ai bảo ngươi cướp Linh Manh Điểu của ta, làm hỏng chuyện! Thứ rác rưởi võ giả cấp thấp nhà ngươi dám đấu với bản công tử? Đừng nói là ngươi, dù là Hiên Viên Huyết Kỵ cũng không có tư cách này!

Long Kỵ công tử liên tục vung chiến đau chặt xuống, biểu tình, mắt toát ra hung tàn, đám người Long Ưng đứng bên cạnh nhìn sống lưng lạnh toát.

Một thiên chi kiêu tử luôn được trưởng bối Long gia nâng niu xem như báu vật, được tộc nhân, người hầu Long gia xem là người kế thừa gia tộc, từ nhỏ Long Kỵ công tử đã được gia tộc dạy dỗ tốt đẹp. Từ nhỏ Long Kỵ công tử ngoan ngoãn biết điều, ôn văn nhĩ nhã, phong độ phiên phiên. Cho tới nay đối với trưởng bối, Long Kỵ công tử cung kính, với người hầu, gã ôn hòa khách sáo. Giờ phút này, Long Kỵ công tử lộ ra vẻ mặt dữ tợn hù sợ đám người Long Ưng.

Bùm!

Người Tiêu Lãng biến thành đống bầy nhầy, Long Kỵ công tử ngồi bệch xuống đất thở hổn hển, nhắm mắt lại, khóe môi cong lên vui sướng. Tất cả lệ khí, ma chướng trong lòng Long Kỵ công tử biến mất. Giây phút kia, Long Kỵ công tử chìm đắm trong trạng thái kỳ diệu, kẹt ở bình cảnh một đoạn thời gian đã đột phá.

- A...

Hậu kỳ Thiên Tôn, đám người Long Ưng cảm nhận được biến đổi trong người Long Kỵ công tử, cảm giác hỗn độn linh khí Hỗn Độn Lôi Thạch ùa vào người gã thì nhìn nhau.

Trưởng lão Long gia vì để Long Kỵ công tử thỏa thích quậy, không tiếc làm uy danh Long gia bị tổn hại xem ra đã không làm sao. Tư chất của Long Kỵ công tử quá nghịch thiên, trút ra khó chịu trong lòng, ý niệm thông thoáng xong liền đột phá.

Thiên Tôn khi mới hơn ba mươi tuổi!

Nếu đồn tin này ra thì nguyên thế giới hỗn độn sẽ lại giật mình.

Đây không phải là Tiêu Lãng dựa vào thần thông quỷ tà khiến thực lực sánh bằng Thiên Tôn mà thật sự đã đột phá. Ba mươi tuổi đột phá Thiên Tôn, nếu đời này Long Kỵ công tử không ra ngoài ý muốn thì thành tựu tương lai tuyệt đối không thấp hơn đám người Lưu Hỏa Thiên Tôn, thậm chí rất có khả năng đột phá đến Chí Cao Thần.

Cường giả hậu kỳ Thiên Tôn tiến tới trước một bước, thần thức tỏa định không gian giới chỉ của Tiêu Lãng. Long Kỵ công tử đang trong phút mấu chốt đột phá, hậu kỳ Thiên Tôn không dám làm gì tàn hồn của Tiêu Lãng. Nhưng nếu tàn hồn của Tiêu Lãng dám chạy ra làm hỏng chuyện thì hậu kỳ Thiên Tôn sẽ đánh tan tác ngay.

Tàn hồn của Tiêu Lãng không đi ra, Long Kỵ công tử thuận lợi đột phá. Nửa canh giờ sau, Long Kỵ công tử mở mắt ra, trong hốc mắt có ánh sáng bảy sắc lấp lánh. Ánh mắt sắc bén làm đám người Long Ưng run rẩy.

Đám người Long Ưng mừng rỡ, chắp tay nói:

- Chúc mừng công tử, báo mối thù lớn lại đột phá Thiên Tôn, bây giờ công tử có thể trở về Long gia rồi! Chắc lão tổ tông biết công tử đột phá sẽ rất vui mừng.

Long Kỵ công tử đứng dậy, ngửa đầu cuồng cười:

- Ha ha ha ha ha ha!

Áo đen và tóc đen bay pần phật, khí thế khiếp người, có hơi thở ngạo nghễ quân lâm thiên hạ. Long Kỵ công tử liếc nhìn đống thịt Tiêu Lãng, vung tay cất đi chiến đao.

Long Kỵ công tử phất tay nói::

- Đi, về Long vực.

Người Long gia từng tuyên bố mệnh lệnh của Long Ngạo Chí Cao Thần, nói là trục xuất Long Kỵ công tử khỏi Long gia, không đột phá Thiên Tôn thì không được trở lại. Vậy là những gì Long Kỵ công tử làm không liên quan đến Long gia, sau khi gã đột phá Thiên Tôn là có thể quang minh chính đại đón gã về. Long Kỵ công tử mới đột phá đương nhiên muốn chạy về nhà ngay, thông báo tin tốt cho cả tộc.

Hậu kỳ Thiên Tôn lên tiếng:

- Chờ đã.

Long Kỵ công tử kinh ngạc nhìn.

Hậu kỳ Thiên Tôn tới gần một cánh tay đứt lìa của Tiêu Lãng, lạnh lùng cười:

- Nhổ cỏ không tận gốc, gió xuân về lại nảy. Tiêu Lãng để lại một tia tàn hồn núp trong không gian giới chỉ, để ta đánh tan hắn.

- Tàn hồn?

Sau khi Long Kỵ công tử đột phá thì trở về bộ dạng phong độ phiên phiên ban đầu, không ra tay nữa, chỉ nhẹ gật đầu.

Vù vù vù vù vù!

Hậu kỳ Thiên Tôn giơ tay bắn ra một luồng chỉ phong bắn tới không gian giới chỉ.

Bùm!

Trong khoảnh khắc không gian giới chỉ nổ tung. Bởi vì trong không gian giới chỉ có một tiểu không gian, toàn bộ báu vật trong đó ná bấy. Không gian gần không gian giới chỉ hơi vặn vẹo.

Vù vù vù vù vù!

Chỗ không gian vặn vẹo bỗng lóa lên một điểm sáng đen, điểm sáng đen từ từ rực rỡ hơn, khí thế khổng lồ phát ra.

Giây phút hơi thở đó xuất hiện, không gian Thanh Long sơn chấn động kịch liệt, dường như trời sắp sụp. Dưới hơi thở kia, mọi người không nhúc nhích được, khó thể đứng vững, dù là hậu kỳ Thiên Tôn cũng bị đè bẹp dưới đất.

Long Kỵ công tử mới trở về biểu tình thản nhiên giờ biến kinh khủng, gã cao giọng quát:

- Đây... Đây là cái gì?

Đám người Long Ưng bị hù sợ. Khí thế hùng hồn như vậy... Không lẽ Chí Cao Thần đến?

Hậu kỳ Thiên Tôn vẻ mặt giật mình và hoảng loạn, nhìn chằm chằm điểm sáng đen, vẻ mặt trầm trọng.

Hậu kỳ Thiên Tôn quát to:

- Công tử, lập tức báo tin cho Long Dực đại nhân, xin đại nhân mời Long Ngạo Chí Cao Thần ra tay. Nhanh lên, nếu không thì... Tất cả chúng ta sẽ chết!

Long Kỵ công tử không nhúc nhích nhưng động ý niệm. Một khối lệnh bài trong không gian giới chỉ lập tức hiện ra, mắt Long Kỵ công tử lóe nhá sáng trắng, lệnh bài vỡ. Đây là lệnh bài cứu mạng của Long gia, lệnh bài vỡ thì trưởng lão trong gia tộc, phụ thân của Long Kỵ công tử sẽ biết ngay, lập tức báo tin cho Long Ngạo Chí Cao Thần.

- Đây là cái gì? Mạnh lão! Đây là cái gì quỷ gì? Tại sao có uy lực cường đại như vậy? Sao ta cảm giác chút hơi thở của Tiêu Lãng? Tại sao chính ngươi cũng không thể nhúc nhích?

Sau khi lệnh bài vỡ, Long Kỵ công tử đưa mắt nhìn hậu kỳ Thiên Tôn, biểu tình dữ tợn. Mạnh lão, hậu kỳ Thiên Tôn vẻ mặt nghi ngờ nhìn điểm sáng càng lúc càng rực rỡ trên bầu trời, không mở mắt ra được.

Mạnh lão cắn răng nói:

- Ai biết là cái gì? Bây giờ tàn hồn của Tiêu Lãng dung hợp với cục đá đen kia rồi, chắc chắn cục đá đen đó là chí bảo đẳng cấp hỗn độn.

- Đẳng cấp hỗn độn?

Lòng Long Kỵ công tử càng rung động. Bệ Ngạn thú là đẳng cấp hỗn độn, Tử Đế cung của Tử Mị Hoàng cũng là đẳng cấp hỗn độn.

Đây là chí bảo xuất hiện từ hỗn độn sơ khai, tại sao tiểu tử Tiêu Lãng có nhiều báu vật như vậy? Tàn hồn của Tiêu Lãng dung hợp với cục đá đen? Tim Long Kỵ công tử rớt cái bịch, có cảm giác không may.

- Đó là gì?

Không chỉ đám người Long Kỵ công tử, Long Ưng, Mạnh lão nghi hoặc, vô số Trinh sát dưới Thanh Long sơn, rất nhiều người chạy tới bên này đều giật mình. Khí thế quá khổng lồ, người trong Thanh Long thành cách vạn dặm đều bị kinh động. Vô số người trong Thanh Long thành bay qua Thanh Long sơn.

Người dưới Thanh Long sơn từ xa đã cảm giác hơi thở cường đại, muốn lên núi cũng không được. Người bình thường không thể dùng thần thức tra xét, chỉ thấy trên đỉnh Thanh Long sơn có luồng sáng đen ngày càng rực rỡ, hơi thở kinh khủng.

- Nguy rồi, Long Kỵ sắp xảy ra chuyện. Người đâu, lập tức thông báo cho phụ thân đi mời lão tổ tông!

Phía bắc Thanh Long thành, Thanh Lê mang theo một đám người xé gió bay tới, nhìn dị tượng trên Thanh Long sơn, biến sắc mặt. Thanh Lê hét to với một Thiên Tôn sau lưng mình. Thanh Lê biết rõ Long Kỵ công tử quan trọng như thế nào với Long gia, nếu gã chết trong địa bàn Thanh gia thì Long Ngạo Chí Cao Thần nổi giận, Thanh Lê sẽ bị Thanh Thứ Chí Cao Thần quở trách.

Thật ra không cần Thanh Lê báo tin, người trên thanh Hoàng phong sớm phát hiện. Trên một cung điện nguy nga có một thiên thai, một nam nhân áo trắng bay bay đứng trên đài, mắt sâu thẳm nhìn hướng Thanh Long sơn.

Nam nhân áo trắng đăm chiêu nhỏ giọng nói:

- Hèn chi Tử Mị Hoàng, Tu La, Vong Trần, Tình Ca, Hình Thiên đều nhìn tiểu tử này với cặp mắt khác. Người có thể dung hợp quả nhiên không bình thường. Tiểu tử này óc phúc duyên sâu dày.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio