Yêu Giả Vi Vương

chương 508: âu dương ấu trĩ nổi điên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vèo!

Hai thân ảnh nhanh chóng bay về phí vực sâu tử vong. Tốc độ hai người như nhanh như tia chớp trong đêm tối chớp mắt đã vượt qua ngàn dặm. Khi vừa rời khỏi vực sâu tử vong mấy chục ngàn dặm, khí tức khổng lồ kia lập tức khiến mấy vạn người đứng ở gần mép vực sâu tử vong không ngừng sợ hãi.

Tộc trưởng Trầm gia nhíu chân mày, nhìn lại phía sau. Khuôn mặt hắn vốn âm trầm đến cực hạn, nhưng sau khi nhìn thấy quý phụ xinh đẹp đi phía trước, hắn miễn cưỡng trở nên cung kính, vừa cúi người vừa chắp tay.

- Tham kiến hai vị đại nhân!

Ở đây mấy chục vạn người đều cả kinh lập tức hành lễ theo. Trong lòng bọn họ lại thi nhau suy đoán thân phận của mỹ phụ phía trước. Rất nhiều người đều biết Thiên Đế đi theo phía sau, đây chính là cường giả Thiên Đế Âu Dương gia, thành chủ đại nhân Hồng Đế Thành, Âu Dương Lãnh Mạc! Có thể làm cho Âu Dương Lãnh Mạc cam tâm đi theo ở phía sau, có thể làm cho tộc trường Trầm gia khom mình hành lễ, vậy nữ tử diễm lệ này là ai?

- Tiêu Lãng tiến vào vực sâu tử vong?

Yên phu nhân vừa nhìn trận thế của mọi người, đã dự đoán tình huống không ổn. Sau khi nhìn thấy người của Trầm gia gật đầu, nàng khe khẽ thở dài, không nói một lời nào. Nhìn vực sâu tử vong giống như miệng lớn của một con quái thú, trong đầu của nàng hiện ra vẻ mặt yêu khí lẫm liệt của Tiêu Lãng, khẽ lẩm bẩm nói:

- Vẫn đến muộn, nếu như để cho Tiểu Ấu Trĩ biết việc này, sợ là sẽ ầm ĩ nhiều ngày! Ai...

Nhìn một hồi, Yên phu nhân thu hồi ánh mắt, quay đầu nhìn Âu Dương Lãnh Mạc nói:

- Phong tỏa tin tức chưa? Việc này nhất định không thể để cho Tiểu Ấu Trĩ biết được!

Âu Dương Lãnh Mạc gật đầu nói:

- Đã sớm phong tỏa tin tức. Gần đây Ấu Trĩ đang tu luyện, tất nhiên sẽ không biết được!

Vèo!

Lời còn chưa nói hết, phía xa đã có một chiếc chiến xa trắng như tuyết phá không đến. Âu Dương Lãnh Mạc và Yên phu nhân lập tức cả kinh. Sau đó hai người đều nở nụ cười khổ, trong lòng lại cực kỳ phẫn nộ. Rốt cuộc ai đã truyền tin tức này cho tiểu ma tinh này vậy?

Phía xa, trên chiến xa trắng như tuyết, một tiểu cô nương mặc váy phấn hồng xinh đẹp như một tinh linh, đang trợn to mắt nhìn loạn xung quanh, trên mặt đầy cấp bách.

Khi nàng đảo mắt qua mấy chục vạn người đang ở trên không trung của vực sâu tử vong, không phát hiện ra bất kỳ điều gì, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời trở nên căng thẳng, khống chế chiến xa bay về phía Yên phu nhân và Âu Dương lạnh lung. Tiểu cô nương lập tức lo lắng nói:

- Yên di, tiểu thúc Lãnh Mạc! Tiêu Lãng ở đâu? Tiêu Lãng tới tìm ta, vì sao các ngươi không nói cho ta biết?

Âu Dương Lãnh Mạc xấu hổ mỉm cười, nhất thời cũng không biết nên trả lời thế nào. Nhưng trên mặt Yên phu nhân đầy vẻ cưng lại chiều than thở:

- Tiểu Ấu Trĩ, tại sao ngươi lại chạy đến đây? Nhanh trở về đi. Nếu không chút nữa gia gia ngươi sẽ lại tức giận!

Âu Dương Ấu Trĩ không để ý đến Yên phu nhân, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đã trở nên nghiêm túc, lại nhìn Âu Dương Lãnh Mạc đặt câu hỏi:

- Tiểu thúc, ta hỏi thúc Tiêu Lãng ở đâu?

Yên phu nhân cười khổ một tiếng. Âu Dương Lãnh Mạc đường đường là một cường giả Thiên Đế, thành chủ Hồng Đế Thành dường như lại có chút e ngại ánh mắt Ấu Trĩ, né tránh mấy lần. Cuối cùng hắn đành chỉ vào vực sâu tử vong, nói:

- Đám người Tiêu Lãng giết con trai của Trầm Đăng Hạ, bị bọn họ truy sát, rơi xuống vực sâu tử vong!

Vèo!

Trong tay Âu Dương Ấu Trĩ đột ngột xuất hiện một quyền trượng, lập tức xoay người trực tiếp đánh thần lôi xuống tộc trưởng Trầm gia. Tộc trưởng Trầm gia không kịp phản ứng, bị vài đạo thần lôi liên tục đánh xuống toàn thân đen kịt, tóc dựng đứng, giống như một Siêu Xayda. Thân thể của hắn có lực phòng ngự cường đại thật ra cũng không bị thương. Hắn chỉ mở to hai mắt mơ hồ nhìn Âu Dương Ấu Trĩ, không biết nàng đang nổi điên cái gì.

- Đủ rồi, Ấu Trĩ, theo ta trở về!

Yên phu nhân nổi giận, sắc mặt trầm ngâm xuống, quát lớn nói.

Vèo!

Nhưng mắt Âu Dương Ấu Trĩ lại lạnh lùng nhìn lướt qua Yên phu nhân và Âu Dương Lãnh Mạc, trong mắt có một chút hận ý. Sau đó nàng lại trực tiếp khống chế chiến xa, bay về phía vực sâu tử vong.

- Tiểu Ấu Trĩ, ngươi điên rồi sao?

Khoảng cách gần như vậy, tốc độ chiến xa nhanh tới mức nào?

Mắt thấy chiến xa của Âu Dương Ấu Trĩ sắp bay vào vực sâu tử vong, Âu Dương Lãnh Mạc sợ hãi gần chết rống lớn. Hắn còn chưa ra tay, trên bầu trời chợt có một bàn tay tuyệt đẹp ầm ầm vồ tới, nắm lấy Âu Dương Ấu Trĩ và cả chiến xa. Uy áp cường đại kia trực tiếp đánh ngất Âu Dương Ấu Trĩ.

- Việc này xem như kết thúc ở đây, Trầm Đăng Hạ trở về đi thôi!

Yên phu nhân mắt lạnh nhìn lướt qua tộc trưởng Trầm gia, sau đó thu hồi chiến xa của Âu Dương Ấu Trĩ, ôm nàng cùng Âu Dương Lãnh Mạc bay về phía xa, mấy trong chớp mắt đã biến mất trong bầu trời phía bắc.

Mọi người nhìn thấy đều âm thầm kinh hãi. Tuy rằng rất nhiều người chưa từng nhìn thấy Âu Dương Ấu Trĩ, nhưng đều đoán được thân phận của nàng, tiểu công chúa Âu Dương gia. Còn tộc trưởng Trầm gia bị Âu Dương Ấu Trĩ đánh thần lôi xuống một hồi lâu lại hoàn toàn không tỏ thái độ gì. Mọi người cũng hoàn toàn không cảm thấy có gì kỳ quái.

Đừng nói là hắn, năm đó thành chủ đại nhân Hồng Đế Thành Âu Dương Lãnh Mạc dường như cũng bị Tiểu ma tinh này đập phá rất nhiều thứ. Hơn nữa phủ thành chủ còn bị Âu Dương Ấu Trĩ đập đến nát bét...

Ầm!

Thiên Đế Trầm gia toàn thân cháy đen, tóc dựng đứng từng sợi. Râu mép trắng như tuyết phía dưới cũng cháy đen cả. Giờ phút này thân thể hắ vẫn run lên một cái. Hắn nổi giận đánh một quyền xuống dưới đất. Nhất thời mặt đất gần đó nứt ra từng khe hở, lan ra bốn phương tám hướng kéo, hết mấy vạn mét mới dừng lại.

Nhi tử bị người ta xé xác ngay trước mặt. Tuy rằng kẻ thù rơi vào vực sâu tử vong, chắc chắn phải chết nhưng lại không phải do hắn tự tay xé xác. Giờ phút này hắn còn bị Âu Dương Ấu Trĩ đánh mấy đòn thần lôi, giận mà không dám nói gì.

Hắn vốn định dẫn theo rất nhiều cường giả đi Phá Thiên phủ tìm phụ thân của Phá Hài trút giận, ai biết Yên phu nhân thản nhiên nói một câu, lại ám chỉ hắn không nên đi tìm chuyện. Có tức giận chỉ có thể kìm nén ở trong lòng. Có thể tưởng tượng được hắn tức giận tới mức nào...

- A, a, a!

Thiên Đế Trầm gia nổi giận rống to vài tiếng, thân thể hóa thành một bóng đen, bay về phía xa. Người của Trầm gia đều nơm nớp lo sợ lập tức đuổi theo. Mọi người trong các gia tộc còn lại tản ra.

Hôm nay thật ra đã được xem một trò hay, nhưng đáng tiếc cuối cùng không người nào có thể lấy được chiếc chiến xa chí tôn kia. Vực sâu tử vong ai dám đi vào?

Chuyện tới cũng nhanh, dẹp loạn cũng nhanh. Chỉ có điều việc này rất nhanh đã truyền khắp Âu Dương phủ, tiếp theo truyền rộng ra khắp Thiên Châu. Chiến xa chí tôn là trọng bảo. Công tử Phá Hài cũng có một chút danh tiếng, quan trọng nhất là tính chất của việc này!

Phá Hài quan hệ bất chính với thê tử của thiếu tộc trưởng Trầm gia, bị người đuổi giết tiến vào vực sâu tử vong. Trong lúc đó còn khiến ba cường giả Thiên Đế xuất động. Cuối cùng tiểu công chúa Âu Dương gia còn làm loạn một hồi. Chuyện chấn động như vậy làm sao có khả năng truyền chậm được?

Danh tiếng của công tử Phá Hài dần lên cao. Trước kia hắn chỉ nổi tiếng ở phía đông Thiên Châu. Giờ phút này đã nổi danh toàn Thiên Châu. Người người đều biết Phá Thiên phủ có một công tử tu luyện chính là đạo Phá Hài, không thích thiếu nữ chỉ yêu nữ tử hư hỏng.

Phá gia Phá Thiên phủ lại cực kỳ lo lắng không yên. Trầm gia chính là đại gia tộc tại Hồng Đế Thành. Nếu như Trầm Đăng Hạ nổi giận đưa cả tộc đến công kích, Phá Thiên phủ sợ là sẽ đổi chủ.

Đại danh của Tiêu Lãng cũng truyền khắp Thiên Châu. Đương nhiên chủ yếu nhất chính là do liên quan tới chiếc chiến xa chí tôn của hắn.

Chiến xa chí tôn, chí bảo có thể đỡ được một đòn toàn lực của cường giả Thiên Đế. Quan trọng nhất là cả Thiên Châu chỉ có mười chiếc. Còn có năm chiếc hiện không rõ tung tích. Chắc hẳn chiếc chiến xa này của Tiêu Lãng cũng thế, vĩnh viễn chon ở đâu đó trong cấm địa sinh mệnh.

- Ai, không nghĩ tới hắn lại tới Thiên Châu. Lần đầu tiên nghe được tin tức của hắn, không ngờ đã chết?

Phía nam Thiên Châu, trong một trang viên trang nhã tại Thần Khải thành, một thiếu nữ áo vàng khí chất lãnh đạo cô đọc, giống như không dính khói bụi trần gian, ngồi ở trong sân nhẹ nhàng đàn chiếc đàn cổ màu trắng bạc, trên mặt lộ ra một chút đau thương. nàng kinh ngạc nhìn bầu trời phía tây bắc, thở dài:

- Nếu như ca ca thức tỉnh ký ức về đại lục Thần Hồn, nghe thấy tin tức kia, sợ là sẽ phải thương tâm?

- Hồng Đậu ngươi làm sao vậy?

Trong một đại điện rộng lớn tại Hắc Lân phủ, vô số công tử tiểu thư đang liên hoan. Công tử Hắc Kỳ cực kỳ anh tuấn nhìn thấy Đông Phương Hồng Đậu ngồi bên cạnh lại đột ngột thấp giọng khóc òa, vội vàng kinh sợ đứng lên, thân thiết hỏi.

Trong đại điện Hắc Lân phủ, vô số công tử tiểu thư cũng ngạc nhiên, hiếu kỳ nhìn về phía bên này.

Sắc mặt Đông Phương Hồng Đậu lạnh như băng, khoát tay áo ra hiệu nàng không có chuyện gì. Nàng lau nước mắt còn đọng bên khóe mắt. Nàng có chút hoang mang mở to mắt nói:

- Ta cũng không biết tại sao, chỉ đột nhiên cảm thấy đau lòng, đột nhiên muốn rơi lệ...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio