" Ọe... Ọe... ! " Deidara dựa vào một gốc cây to, không quản hình tượng mà nôn khan không ngừng.
Bên cạnh là yêu nữ lúc nãy, cô ta tựa vào một thân cây rắn rỏi, nhíu nhíu mày ghét bỏ " Ngươi ói đủ chưa? "
" Ngươi... " Deidara khó khăn ngẩn đầu, sắc mặt tức giận, ngay sau đó chỉ thấy trong bụng một trận cuồn cuộn sôi trào.
" Ọe.... Ọe... "
"Nín đi, không biết còn tưởng ngươi đang có mang đấy " Yêu nữ khẽ cười trêu chọc, ánh mắt tùy ý. Hoàn toàn không còn bộ dáng phong tình vạn chủng như vừa rồi.
" Ngươi!!! Hừm! " đã bị nói đến vậy rồi nếu còn nôn nữa chính là tự mất mặt, Deidara mạnh mẽ ép xuống cơn sôi trào nơi cổ họng, giận dữ trừng mắt lại không biết nên nói lại như thế nào vì rõ ràng hắn chính là tâm lý kém, nhưng tất cả không phải do cô ta làm sao?
Quay lại ba tiếng trước.
Sát khí ngày càng rõ ràng hơn, ánh mắt yêu nữ lại càng lãnh huyết khát máu làm nổi bật lên tâm lý cuồng loạn thích giết chóc ẩn dưới lớp túi da xinh đẹp.
Deidara lắp bắp nói không nên lời. Giấc ngủ? Hắn chỉ đến yêu cầu hợp tác chứ có làm gì đâu? Mà loại sát tâm chi ý lãnh khốc cực đại như thế này, một con người làm sao lại có được?
" Hôm nay ta tâm tình tốt, nói đi, ngươi muốn chết như thế nào ? " thiếu nữ cười nhẹ, nhưng lời nói của cô lại khiến người ta lạnh lẽo.
Hợp tác? Hợp tác cái gì? Cô chỉ biết bây giờ cô rất chướng mắt hắn.
" A... " Deidara giật mình, sao lại thành như thế này rồi? Tuy nhiên hắn cũng không sợ hãi, vì với thực lực của bản thân thì cho dù đánh không lại hắn cũng có thể thoát thân an toàn, nhưng nhiệm vụ lần này là bằng mọi giá phải bắt cô ta quy phục tổ chức.
" Cô phải biết tổ chức cô sắp tham gia là Akatsuki " Deidara điềm tĩnh lại, vừa đề phòng vừa nói một cách nghiêm túc.
" Akatsuki? " Yêu nữ khẽ nghiêng đầu, tổ chức tội phạm khét tiếng đang hoạt động điệu thấp gần đây sao?
" Đúng, là nó, vào tổ chức cũng sẽ không bị trói buộc hay bức ép gì nhiều, các tình báo hay những chuyện nội bộ ở thế giới shinobi này đều có cách cho cô biết, có thể làm bất cứ chuyện gì chỉ cần không liên lụy đến tổ chức, gây ác mà còn có nơi trú thân cũng không cần lẩn trốn ai cả, Sao? Hứng thú không ? "
" Nghe cũng hay thật " Yêu nữ nâng môi, dù sao bây giờ ngoài giết chóc cũng không có gì làm, vậy cứ thử vào cái tổ chức này xem sao, mong là chúng sẽ lợi hại như trong tin đồn.
" Vậy là cô đồng ý? " Deidara nâng lên đôi mắt lóe lóe hỏi.
Thiếu nữ khẽ gật đầu, cũng không nói nhiều nhắm liền một phía rời đi
" Này, cô đi đâu vậy? " Deidara vội đuổi theo.
" Đi tìm kẻ chết thay cho ngươi" không quay đầu lại, thiếu nữ hờ hững nói.
Deidara liền im bặt, cô ta lấy giết người để giải tỏa sát ý khi bị hắn đánh thức lúc nãy sao?
Suy nghĩ một hồi, thiếu nữ lúc nãy đã không thấy bóng dáng.
Mà lúc hắn tìm gặp cô ta thì... Cảnh tượng đó hắn sẽ không bao giờ quên!
Thiếu nữ cầm một chiếc ô màu đỏ máu đứng giữa một ngôi làng, xung quanh cô là xác người nằm la liệt, máu vươn vãi khắp nơi như một tế đàn của ác ma.
Xung quanh như có một kết giới ngăn cách với bên ngoài, vào được mà ra không được.
Theo mỗi lần nhấc tay của thiếu nữ là một toáng người bất kể già trẻ bị nổ tung, máu, thịt, tứ chi... Văng đầy đất.
Mà lúc này thiếu nữ lại cười như đã thỏa mãn.
Tiếp đó là một tiếng la hét chói tay vang lên, Deidara đưa mắt nhìn lại nơi phát ra tiếng hét thì chỉ thấy một cậu bé đáng thương đang ra sức giãy giụa, mà tứ chi của nó thì chính là đang biến mất dần dần, chân, tay, nội tạng,... Đến khi cả cái đầu dại ra không còn hơi thở biến mất như chưa từng tồn tại thì hắn mới giật mình kinh hãi.
Lúc này một toáng tiếng bước chân vồn vã chạy đến, Deidara vừa quay đầu liền thấy một toáng người đang chạy về phía hắn, bạch ưng lúc này liền chở hắn bay lên cao, mà những người lúc nãy chính là bị những dây leo từ bốn phương tám hướng mọc ra bám lên, chui sâu vào cơ thể hút đến khi họ chỉ còn lại cái xác khô...
Thiếu nữ càng nhìn càng thỏa mãn, đôi môi xinh đẹp câu lên một nụ cười xinh đẹp.
Cảnh tượng vốn yên bình thoáng chốc trở nên tàn khốc như địa ngục trần gian.
Deidara lạnh sống lưng, tình cảnh đó hắn phải chứng kiến suốt ba tiếng đồng hồ.
Quay lại hiện tại.
" Được rồi! Quay về tổ chức thôi! " Deidara bình tĩnh nói, lúc nãy hắn đã thông báo cho thủ lĩnh, có lẽ bây giờ đã tập hợp đầy đủ mọi người rồi.
Yêu nữ khẽ gật đầu, phong thái bình tĩnh.
Deidara dẫn đường đi đằng trước, hắn khẽ giật giật khóe miện cảm thán, xem ra nghệ thuật của hắn là đẹp nhất, mà yêu nữ này - nghệ thuật của cô ta thật là biến thái.
Tổ chức Akatsuki.
Pain cùng tám thành viên đã được triệu tập đang ngồi trong sảnh.
" Có chuyện gì vậy, thủ lĩnh? " Kisame hướng Pain hỏi.bg-ssp-{height:px}
" Chào đón thành viên thứ mười của tổ chức " Pain nhàn nhạt nói, xoay xoay chiếc nhẫn trên tay.
" Chiếc nhẫn đó là của Orochimaru sao? " lúc này Sasori trong hình dạng con rối ngạc nhiên khi nhìn thấy chiếc nhẫn Sora trên tay Pain, cất tiếng hỏi.
" Không! Đây là chiếc nhẫn mới, chiếc nhẫn cũ đã bị ta vô hiệu rồi " Pain trả lời, đáy mắt hắn có nhàn nhạt tính toán.
Thật sự chẳng ai chú ý nhiều đến thành viên mới cả, vì họ đều là những tên tội phạm khét tiếng hàng đầu bị khắp nơi truy nã nên việc có thêm một thành viên cũng là tội phạm như bản thân họ cũng không có bao nhiêu tò mò, huống chi mỗi người trong họ đều có đam mê riêng của mình.
Trong sự kinh ngạc của Kisame khi Deidara thực sự tìm thấy thành viên thứ mười và sự thờ ơ vô cảm cố hữu của mấy thành viên còn lại, Deidara và thiếu nữ nhanh chóng tiến gần về phía tổ chức.
" Cạch ! " Cánh cửa đá nặng nề mở ra, hai bóng người một đen một đỏ chậm rãi tiến vào.
Deidara nhìn mọi người một lượt, đến khi nhìn qua Pain thì hắn khẽ gật đầu.
Thiếu nữ đi sau hắn đảo mắt, tò mò nhìn khắp căn cứ rồi quanh sát hết tám thành viên còn lại, có chút nhàm chán.
" Thưa thủ lĩnh, đây là thành viên mới " Deidara khẽ nói, ngữ điệu cung kính.
Pain khẽ gật đầu, ánh mắt hắn nhìn thiếu nữ thoáng kinh diễm rồi biến mất.
Mà các thành viên khác trong tổ chức cũng như vậy, vì dù sao dung mạo yêu nữ này thật là quá lóa mắt, nhưng họ vốn là những kẻ có dòng máu lạnh lùng cùng bản tính tàn khốc nên tất nhiên sẽ không sinh ra tâm lý yêu thương muốn che chở hay yêu mến gì đó. Rất nhanh liền trở lại bình thường.
Thiếu nữ khẽ dời tầm mắt liếc về phía Pain, đây là thủ lĩnh của tổ chức này sao?
" Thành viên thứ mười, đây là vật đại diện cho thân phận của cô " Pain cũng không quản nhiều, chiếc nhẫn trên tay hắn ta từ từ bay về phía yêu nữ.
Cô ta nhận lấy chiếc nhẫn, đeo lên tay ngắm nghía một hồi lại nhíu nhíu mày có vẻ không thích.
" Cô tên gì? " Pain nhìn thiếu nữ khẽ hỏi.
" Ta? Gọi ta là Yomiko Kayoko " Thiếu nữ nghĩ nghĩ rồi tùy tiện trả lời.
Tuyệt sắc ?
Cái tên cũng thật giống với người.
Pain nghe vậy khẽ gật đầu không nói gì nữa. Tiếp đó Konan đứng ra giới thiệu từng người trong tổ chức để Kayoko quen dần.
" Kayoko, chúng ta không quản ngươi làm bất cứ chuyện thương thiên hại lí gì, chỉ cần ngươi không gây bất lợi cho tổ chức là được, nhưng nếu ngươi có bất kì ý nghĩ gì gây hại cho tổ chức thì kết cục của ngươi chính là sống không được mà chết không xong" Pain nhìn Konan giới thiệu xong rồi khẽ nghiêng đầu nói, giọng nói mười phần lạnh lùng kết hợp với gương mặt không cảm xúc càng làm tăng thêm nữa quyền uy của một người thủ lĩnh.
Kayoko cười cười, kết cục của cô? Phải xem hắn có đủ khả năng quyết định hay không.
Đột nhiên nhớ tới cái gì đó, Kayoko ngẩn đầu, đôi mắt lúng liếng sáng ngời " trong số các ngươi có ai biết đến người tên Akari không?"
Dường như cái tên này hơi lạ, mọi người trầm mặt một chút thì Sasori trong hình dạng con rối khẽ động đậy cái đuôi, giọng nói từ bên trong truyền ra tới.
" Có phải là một genin của Konoha không ? "
Kayoko khẽ trầm mặc một lúc rồi gật nhẹ đầu " Um, ngươi nói tiếp đi "
" Đó là một genin của làng lá, ngoại hình lẫn thực lực đều rất xuất sắc, là một ninja rất mạnh và ưu tú, nhưng vào hơn hai năm trước khi đi làm nhiệm vụ đã bị mất tích đến tận bây giờ, có lẽ đã thiệt mạng " Sasori khẽ nói, dù sao hắn cũng đang để ý tới hành tung của cái tên Orochimaru, vì vậy những chuyện liên quan đến tên mặt rắn đó hắn cũng rất rõ ràng, mà cái tên Akari này hắn cũng từng nghe qua.
Kayoko nghiêm túc lắng nghe một hồi, tim cô bỗng đập mạnh một cái rồi bình thường trở lại nhưng nhiêu đó thôi cũng làm cô hiếu kì và khó chịu.
" Được rồi! Không còn chuyện gì thì giải tán đi. Konan, cô giới thiệu nơi này cho thành viên mới đi " Pain khẽ nói, sau đó như một cơn gió lướt ra ngoài.
Kayoko trầm mặc, sau khi Konan giới thiệu từng nơi trong tổ chức cho cô xong cô vẫn im lặng như vậy.
Nhìn nơi ở mới một chút, mỗi thành viên đều có một gian phòng giành cho riêng mình để nghỉ ngơi, nơi đây rất đơn giản, một cái giường, một cái tủ để quần áo và một bộ bàn ghế, căn phòng rất rộng, mọi người có thể trang trí hay làm gì tùy thích trong căn phòng của mình.
Kayoko ngồi trên giường trầm mặc thật lâu.
Yumiko, cái họ này nghe rất quen tai mà cái tên Kayoko cũng chỉ là thuận miệng nói ra.
Rốt cuộc ta là ai?
Akari! Cô là người nào, có liên quan gì đến ta sao?
Chúng ta biết nhau sao? Vì cái gì tôi lại cảm thấy cô thân thiết như vậy dù chỉ là trong lời nói.
Kayoko như lạc vào sương mù dày đặc. Mà người cô cho rằng sẽ giúp đỡ được bản thân thì giờ đây lại có tin là đã thiệt mạng.