“Phiên bản của em trai Phong”
Anh rể ::
Đoạn thứ hai Minh Hà, đi cứu cô ấy.
Anh rể ::
Nhanh lên một chút!
Lăng° Vân ::
Hả? Cái gì? Sao anh rể không đi đi
Anh rể ::
Kêu cậu đi thì đi đi! Đừng dài dòng!
Lăng° Vân ::
= = nhưng mà em còn muốn theo phu quân nhà em đi làm nhiệm vụ vợ chồng, ô ô ô ô ô, anh rể hay là anh tự đi đi
Anh rể
Ngay lập tức! Nếu còn nói nữa…kết cục cậu tự hiểu
Lăng° Vân ::
…
Lăng° Vân ::
!!!
Lăng° Vân ::
Em đi ngay đây!!!
“Phiên bản của Phong Linh Hiểu” (Đương nhiên cái này xảy ra vào rất lâu sau đó……)
Phong Tiểu Linh ::
Nè Tư Không Tố!
Người xấu người xấu người xấu! ::
Phong Tiểu Linh ::
Tại sao lúc trước anh lại không để ý tới em.
Người xấu người xấu người xấu! ::
Tự em gieo nhân ác, thì phải biết rõ sẽ thu được quả gì…
Phong Tiểu Linh ::
Anh là đồ khốn!!!
Phong Tiểu Linh ::
Anh không sợ em sẽ không để ý tới anh đi tìm người con trai khác sao?
Người xấu người xấu người xấu! ::
Ha ha, em sẽ không…
Phong Tiểu Linh ::
Anh chắc chắn như vậy sao?
Người xấu người xấu người xấu! ::
Nếu em dám, ha ha…
Phong Linh Hiểu ngồi trước máy tính đột nhiên cảm thấy không khí lạnh bao trùm