'' Reng reng '' - Chuông reo ra chơi, cuối cùng sau ba tiết học trống không bây giờ tôi đã được giải thoát khỏi cái lũ giống giặc cỏ ấy, tụi nó quậy hơn tôi tưởng nhiều lắm. Có đứa còn tập đánh DJ bằng niềm tin nữa, còn lấy máy tính casio tự sướng, tụi nó còn vẽ cái trái táo bị cắn một nửa trên mặt sau máy tính, toàn một lũ đã quậy mà còn điên!~~
- Lam, Thảo Anh ra ngoài với tao đi! Hình như là siêu sao của khối A-B đấy! ảnh xuống lớp mình kìa. _ Con My cứ kéo tay tôi với Thảo Anh.
Mà siêu sao là ai nhỉ? Chắc hẳn là một anh chàng hotboy, body chuẩn sáu múi, cực kì men lì và có bộ óc thiên tài, còn rất yêu chị nữ chính giống mấy anh soái ca trong truyền thuyết! Hắc hắc, chắc mê trai quá rồi, chứ một con người thần thánh như vậy sao có thể tồn tại trong cái thế giới tầm thường toàn một lũ học sinh như này.
Tôi thẩn người mơ mộng, có khi nào soái ca đến tìm tôi không nhỉ? Ảnh sẽ rước tôi về làm vợ, sẽ nói với tôi câu : ''Em cứ yêu anh và sinh cho anh cả đội bóng còn cả thế giới để anh lo''. Giống như kiểu em ở đâu anh phi trâu ý nhầm! Em ở đâu anh phi BMW tới đón vậy! Nếu vậy chắc tôi sướng chết mất, tôi chưa bao giờ cảm thấy mình có giá trị đến thế.
- Em về nhà đi, ba mẹ em lo lắm đó!
- Không, em không về, anh nói với họ em không cần họ.
...
...
...
Đang mơ mộng ngon lành thì tiếng cãi vã vang lên, nó đưa tôi về với cái hiện tại đau khổ này, cảnh tượng tôi đang thấy là soái ca đang nắm tay một cô gái xinh đẹp, gương mặt có chút tức giận xen lẫn triều mến nhưng... Soái ca này lại ốm yếu thế, ít nhất body cũng sáu múi chứ! Mà còn cái mái tóc bạch kim sao quen quen, còn cái cô gái kia thì gương mặt cà chớn vô cùng, bất cùng đời, lạnh lùng vô đối! Ý mà hình như có cái gì đó sai sai? Là Thảo Anh mà? Còn cái thằng cha tóc bạch kim kia là... Thằng cha mặt dày đã cho tôi nếm cảm giác hôn đường.
Công nhận một điều là mặt hắn đẹp hơn tôi tưởng! Hình như chậu đã có hoa nhỉ? hắn nắm tay Thảo Anh còn gương mặt thì tỏ vẻ yêu thương vô cùng, tôi thấy có gì đó hụt hẫng chắc do con bạn tôi lại được yêu soái ca còn tôi ngời ngời như vậy mà vẫn Forever Alone đây nè! Không biết sao tôi lại đứng lên giằng tay Thảo Anh ra khỏi tay hắn, đang nóng máu tôi chửi thẳng vô bản mặt xinh đẹp của hắn :
- Thằng kia! Mày làm gì bạn tao ấy? Mặt đẹp mà hành động kiểu máu chó thế. Bà đây đếch cần biết mày là ghệ hay ní của nó hay cái gì gì đó nhưng mày mà còn làm vậy nữa là khỏi về húp cháo nghe con. _Tôi hùng hổ, thực sự hắn đẹp quá làm tôi tức.
Sau cái tuyên bố hùng hổ của tôi, mọi người có mặt ở đó ai cũng bất động nhìn tôi với một con mắt khác theo kiểu... Người hành tinh hay đại khái là thần kinh không ổn định... cái cảm giác bây giờ của tôi cực kì... Ba chấm! Tôi đã làm gì sai sao? Bảo vệ bạn thôi cũng gây sự chú ý sao?
Sau vài phút vài giây đơ tập thể cả đám chuyển thành cười tập thể, cả con Thảo Anh lạnh lùng như con trùng cũng cười nhe cả hàm răng, thiếu điều muốn đập cho nó gãy răng cửa.
- THÔI NHA! HÙA NHAU ĂN HIẾP MỘT ĐỨA HIỀN LÀNH THÁNH THIỆN NHƯ TAO TỤI BÂY VUI LẮM HẢ? ĐỒ ÁC NHƯ CON CÁ THÁC LÁC. TAO TRÙ, TRÙ ĐỨA NÀO CƯỜI HỞ MƯỜI CÂY RĂNG!_tôi bức xúc hét lớn, nhờ vậy mờ nguyên đám nhiều chuyện đó tản ra gần hết, chỉ còn lại vài đứa
- Này, trông cô bé quen lắm nhé!_Cái thằng cha hotboy nhìn tôi
- Quen quen cái đếch! Sáng nay tại anh mà tôi hôn đường nhá. Đồ tóc bạch kim như lông chó bạch! Ý mà quên? Anh học khối A-B sao được nhuộm tóc bạch kim?_Tôi chanh chua
- Anh là trường hợp đặc biệt! _Hắn ta mặt dày trả lời
- Hai người... Quen nhau à? _Thảo Anh lúc này mới lên tiếng
- Hắn ta/ Em ấy với tao/anh không có quen nhau _ Tôi và hắn đồng thanh.
''Reng Reng'' - tiếng chuông vào học vang lên tôi ngậm ngùi vào chỗ ngồi, hắn ta cũng về lớp nhưng trước khi đi còn để lại cho tôi một câu tự giới thiệu.
- Anh là Hoàng Vũ Nguyên a. Là anh họ của Thảo Anh, chúng ta còn gặp nhau dài dài đó cô bé!_Tên này biến thái hoàn toàn ( Câu này mới học trong công nghệ lôi ra đây xài nghĩa đen. Hê hê)
Giờ tôi mới biết tại sao mà cả đám học sinh nãy cười như điên, hắn là anh họ mà tôi cứ tưởng bồ của Thảo Anh, haizz thảo nào! Cảm thấy lòng mình nhẹ bâng, có cơ hội cưa trai đẹp rồi!
Tiết tư là môn Sử, tôi ghét môn này lắm vì các cột mốc, diễn biến năm này năm kia rất khó nhớ khó học mà hình như tôi chả bao giờ học cả! Bà cô nâng gọng kính nhỏ nhẹ, cô sẽ cho các em làm khảo sát xem các em có nắm được những kiến thức những năm cấp hai không nhé - câu nói nhẹ nhàng mà lòng tôi nặng như có tảng đá to đè xuống vậy!
- Điểm này cô sẽ lấy điểm một tiết của các em, ngày mai các em sẽ làm kiểm tra bây giờ học bài mới nhé! _Ôi câu nói thần thánh, em yêu cô, em thương cô, em muốn hôn cô, hura! đợt này có thời gian về nhà chuẩn bị phao rồi. Cô này nói chuyện hiền vậy chắc không có tuyệt chiêu gì để bắt phao đâu! Ôi lạy chúa...
Các tiết còn lại trôi qua, tôi về nhà trong tâm trạng cực kì vui vẻ!