Chương : Hoắc Cao Lãng tỉnh lại rồi
Đường Hoa Nguyệt bị Hoắc Anh Tuấn đưa trở về biệt thự, chuyện này Từ Uyển Nhan vẫn chưa hề hay biết Cô ta hiện giờ đang rất nóng lòng muốn giải quyết cái quả bom hẹn giờ mà Đường Hàn Khiết bất ngờ ném về phía cô ta.
Hôm nay cô ta mặc một chiếc váy liền màu hồng, trên gương mặt trang điểm tỉnh tế đeo một cặp kính râm đen, bộ tóc nâu bồng bềnh buông xõa trên vai, khí chất lạnh lùng và đầy quyến rũ.
Sau khi xe tới nơi, Từ Uyển Nhan xách một chiếc túi xách nhỏ màu trắng, đi giày cao gót bước xuống xe, đi vào bệnh viện điều trị tâm thần, tiến thẳng vào phòng bệnh của Hoắc Cao Lãng.
Qua tấm kính, cô nhìn thấy Hoắc Cao Lãng vẫn còn đang ngủ mê man, còn có cả Dư Cơ Uyển đang điều trị cho cậu.
Cô gõ cửa kính, Dư Cơ Uyển quay đầu nhìn lại, lập tức đứng dậy bước tới mở cửa: “Uyển Nhan”
Từ Uyển Nhan bước vào trong phòng, đi tới bên giường bệnh Hoắc Cao Lãng: “Cậu ta thế nào rồi?”
Dư Cơ Uyển đáp: “Đã hôn mê suốt hai ngày nay rồi, bắt đầu từ khi vạch trần Đường Hoa Nguyệt. Lúc đó, ký ức đêm hôm đó khiến cậu ta tỉnh ngộ, có lẽ đã quá đau đón rồi, vậy nên mới hôn mê suốt như vậy.”
Một nụ cười mãn nguyện khế nở trên khuôn mặt lộng lẫy của Từ Uyển Nhan, cô ta nhìn Dư Cơ Uyển bên cạnh.
“Chuyện này cô làm rất tốt. Để lần khiến cậu ta kích động thêm chút nữa, hoặc thảm thương thêm chút nữa, nói chung phải khiến Đường Hoa Nguyệt trả một cái giá thật đắt, như vậy mới xứng đáng với số tiền tôi đã giúp.
đỡ cô chứ?”
Dư Cơ Uyển ánh mắt lóe lên: “Những điều cô nói tôi đều hiểu cả, tôi sẽ làm đến mức.
khiến cô vừa ý”
Đột nhiên, một giọng nói gay gắt đột nhiên cắt ngang cuộc trò chuyện giữa họ
“Từ Uyển Nhan!”
Từ Uyển Nhan và Dư Cơ Uyển giật mình quay đầu lại, chỉ thấy Hoắc Cao Lãng đáng lẽ đang hôn mê bất tỉnh, lúc này lại đang rất cố gắng vực người dậy, trừng mắt tức giận nhìn bọn họ!
Cậu đã năm suốt hai ngày nay, một giọt nước cũng không được uống, giờ chỉ thấy hoa mắt, đầu óc choáng váng, toàn thân không còn chút sức lực.
“Từ Uyển Nhan, thứ đàn bà ác độc, cô lại còn mặt mũi xuất hiện trước mặt tôi sao?”
Từ Uyển Nhan trước đó cảm thấy giật mình, nhưng sau lại khoanh hai tay trước ngực, nhìn xuống cậu.
Cô ta lạnh lùng nhếch môi: “Không ngờ.
cậu lại tỉnh dậy rồi, cậu chủ nhỏ cũng lợi hại đấy. Xem ra hiện giờ không còn sợ hãi ký ức đêm hôm đó nữa nhỉ?”
Nhắc đến đêm hôm đó, sắc mặt Hoắc Cao.
Lãng đột nhiên tái nhợt đi.
Đôi mắt sáng ngời hiện rõ vẻ sợ hãi, ngón tay nhìn rõ những đốt xương ra sức nằm chặt lấy thanh chẳn giường bệnh, không khống chế nỗi mà run lên.
“Cậu nên cảm thấy vui mừng vì mình là em trai của Hoäc Anh Tuấn. Nếu không tôi không thể để cậu sống được, lại cho cậu cơ hội được tiếp nhận điều trị” Từ Uyển Nhan hài lòng nhìn bộ dạng sợ hãi của cậu, cô ta cười nhạt.
Dư Cơ Uyển đứng bên cạnh Từ Uyển Nhan, nhìn vào đôi mắt lạnh nhạt của Hoắc Cao Lãng, ánh mắt lại nhìn về phía thuốc an thần ở bên cạnh.
“Là cô mua chuộc những kẻ độc ác ấy đối phó với tôi. Toàn bộ đều là do cô lên kế hoạch cả! Bắt đầu từ lúc tôi đi tìm chị Hoa Nguyệt, cô đã chuẩn bị hết mọi thứ để đối phó với tôi!”
Đôi bàn tay gầy gò của Hoäc Cao Lãng run rẩy những đường gân xanh dữ tợn Lúc đó, anh trai cậu vừa xảy ra chuyện không lâu, cậu gọi điện cho chị Hoa Nguyệt nhưng mãi không thấy cô ấy nghe máy. Cậu lo lắng cô ấy cũng xảy ra chuyện nên mới ra ngoài đi tìm, kết quả trên đường đã bị người ta bắt cóc.
Sau đó đã xảy ra…chuyện khiến cậu vô.
cùng đau khổ, mà kẻ chủ mưu trong chuyện này không ai khác chính là Từ Uyển Nhan.
Như nghĩ ra điều gì đó, sắc mặt của Hoäc.
Cao Lãng đột nhiên trở nên khó coi, cậu nhảy.
dựng người lên, tiến vài bước xông về phía Từ Uyển Nhan: “Từ Uyển Nhan, cô lại dám để tôi đối xử với chị Hoa Nguyệt như thế này! Tôi còn nói với anh trai tôi rằng hãy giết chị ấy đi.
Tôi giết chết cô.”
Giọng nói đột ngột dừng lại Hoắc Cao Lãng bị Từ Uyển Nhan dùng túi xách đập vào đầu, máu trên trán tức thì chảy xuống.
Cùng lúc đó, cánh tay cậu bị Dư Cơ Uyển tiêm cho một liều thuốc an thần , cậu không nén được cơn giận, trợn mát nhìn chằm chằm Từ Uyển Nhan, sau đó toàn thân mềm nhũn ngã xuống đất.
Dư Cơ Uyển nhân cơ hội cho cậu một liều thuốc ngủ.
Chẳng mấy chốc, Hoäc Cao Lãng lại chìm vào giấc ngủ miên man.
Từ Uyển Nhan lấy khăn giấy lau vết máu trên túi, trong mắt hiện lên vẻ không cam lòng và sự đố ky.
Hai anh em nhà họ Hoắc, người nào người nấy đều bị Đường Hoa Nguyệt khiến cho thần hồn điên đảo như vậy, Đường Hoa Nguyệt đó có gì tốt cơ chứ! “Củng cố lại chắc chắn ký ức của cậu ta cho tôi. Sự việc như ngày hôm nay, tôi không muốn lặp lại thêm lần nào nữa! Còn nữa, gọi điện cho Hoắc Anh Tuấn, nói với anh ta rằng…
“Em trai tốt của anh ta bởi vì nhớ tới chuyện Đường Hoa Nguyệt đã làm với mình trong quá khứ, sau khi tỉnh dậy liền muốn tự sát, tự đập đầu mình đến chảy máu!”
Cô không tin những lời này khi được nói ra, Hoắc Anh Tuấn vẫn còn có thể nhân từ nương tay với Đường Hoa Nguyệt!