Chương
Nghe những lời ông Trang nói, khuôn mặt vô cảm của Châu Tư Dĩnh cuối cùng cũng xuất hiện sự đố ky, như vậy mới càng thú vị.
“Vậy phải xem ý của Dật Dương thế nào, nếu hai đứa kết hôn, gia đình sẽ chuẩn bị cho hai đứa một căn nhà mới!”
ông Trang chắc chắn một cách kỳ lạ, quả là một lão hồ ly, mưu kế này của tôi, chắc đã bại lộ trong mắt ông ta.
Nhưng không sao, tôi không thèm sợ! Tôi lấy cớ cho con bú, liền đi vào trong phòng, không muốn phí lời với bọn họ.
Nhưng chốc lát đã có người gõ cửa, mở cửa ra, quả nhiên là Châu Tư Dĩnh.
“Em dâu đến chúc mừng chúng tôi sao? Tôi và Trang Dật Dương kết hôn không muốn làm lớn, đám cười ngoài ý muốn đã quá nhiều rồi!” Tôi luôn có một trực giác, đó là Châu Tư Dĩnh hận Trang Dật Thần, vì nếu không phải Trang Dật Thần làm loạn ở đám cưới, thì cô ta và Trang Dật Dương chắc chắn đã kết hôn rồi, cũng sắp sinh con luôn rồi.
Quả thật không đến lượt tôi phải khiêu khích cô ta như thế này, cho nên tôi đang thăm dò cô ta, xem cô ta rốt cuộc có muốn Trang Dật Thân được ra không?
“Trang Dật Thần sắp được ra rồi, chuyện này phải cảm ơn Dật Dương, vậy mà cô vẫn muốn kết hôn sao?” Châu Tư Dĩnh nhìn tôi chằm chằm, cô ta đã gây đi rất nhiều, xem ra làm cháu dâu nhỏ trong nhà họ Trang không hề dê, hôm đó Trần Lệ Nhã cũng đối xử với cô ta như vậy trước mặt chúng tôi.
“Thật sao? Cô có chứng cứ không?
Tôi nghĩ Dật Dương sẽ không làm như vậy, tôi tin anh ấy! Cô chẳng qua đang bày kế li gián. Nếu Trang Dật Thần thực sự được ra ngoài, chúng tôi sẽ từ từ đợi, dù sao cô mới chính là hung thủ, đúng chứ?” Tôi đặt con ở một chỗ an toàn rồi mới dám đối đầu với Châu Tư Dĩnh, bảo mẫu ở bên ngoài, không hề bước vào.
“Vậy cô muốn tôi ngồi tù hay Trang Dật Thần ngồi tù?” Châu Tư Dĩnh ngồi lên giường, nhìn con gái tôi một cái, ngược lại có một chút tham lam, xem ra chuyện mất con cũng ảnh hưởng vô cùng lớn đến cô ta.
“Cô muốn Trang Dật Thần ngồi tù sao? Cậu ta ngồi tù, cô có thể làm thủ tục xin li hôn. Hơn nữa, cậu ta không ở nhà, Trần Lệ Nhã sáng tối nhìn cô chằm chằm, cô có cơ hội ra ngoài ăn vụng sao?” Là một người nghiện tình dục mãn tình, tôi thực sự nghỉ ngờ, cô ta bị Trần Lệ Nhã đánh đến mức gầy, hay là nhịn đến mức gầy?
Châu Tư Dĩnh bị tôi mỉa mai như vậy, hoàn toàn không tức giận, dường như không hề để ý.
“Đàn ông nhà này đâu phải chỉ có mỗi Trang Dật Thần! Tôi có thể li hôn bất cứ lúc nào!” Châu Tư Dĩnh cười nham hiểm, khiến tôi có chút không dám suy đoán, chắc cô ta sẽ không to gan như vậy đâu!
Chắc sẽ không đâu, chuyện lớn như vậy, chắc cô ta sẽ không có gan làm đâu.
“Đứa con trong bụng Đào Hiểu Quân là tôi làm sảy đấy, tôi nhìn thấy ai bụng to là căm ghét rồi!” Châu Tư Dĩnh lẩm bẩm một mình, tôi càng cảm thấy thần kinh của cô ta có chút thất thường, sau tất cả, những ánh hào quan ngày xưa đều phai nhạt đi, chỉ còn lại sự dơ bẩn.
Nhìn thấy cái bụng to là căm ghét, cho nên mới lấy đi sinh mạng của đứa bé vô tội sao? Tôi thực sự thán phục tam quan của Châu Tư Dĩnh, gia đình kiểu gì mới có thể giáo dục ra một con người như vậy?
“Cô không sợ tôi nói những lời vừa rồi của cô cho bố chồng cô nghe sao?”
Nhìn dáng vẻ của Trang Vân Đào, vô cùng quan tâm đến đứa bé trong bụng của Đào Hiểu Quân kia, nếu không cũng sẽ không làm lớn chuyện đến như vậy với Trần Lệ Nhã.
“Tôi cũng có thể nói là cô làm!”
Châu Tư Dĩnh cười híp mắt, hoàn toàn không cho rằng cô ta đã làm sai. Giống như cách cô ta ra tay với hai đứa con tôi, hoàn toàn phụ thuộc vào tâm trạng của cô ta.
Coi như tôi làm mới thêm hiểu biết của mình về bản chất con người, “Vậy cô tới tìm tôi làm gì?”