Chương
Lần trước dính mưa phải lên xe anh ta, mặc dù đã trả tiên nhưng trong xe bị nước trên quần áo của tôi làm ướt hết, cho nên tôi mới khách sáo nói muốn mời anh ta dùng bữa.
Ai ngờ anh ta là trực tiếp nhắc đến, tôi đâu thể từ chối, đơn hàng này còn phải trông đợi vào anh ta mới có thể ký kết được.
Có điều anh ta nhiệt tình như vậy khiến tôi có chút bất ngờ, đây mới chỉ là lần thứ hai chúng tôi gặp mặt!
Có lẽ là nhìn ra được sự ngờ vực của tôi, Liêu Phàm cười nói, “Cô Lâm thật thú vị, vì vậy tôi hy vọng chúng ta có thể làm bạn!”
Nói một người phụ nữ thú vị? Đây là khen hay chê?
Hiện giờ anh ta là ông chủ, nói gì thì là như thế, chẳng qua cũng chỉ là một bữa ăn, tôi cũng không qua để bụng, làm kinh doanh vốn dĩ không thể thiếu Sự xã giao. Trước đây những cuộc xã giao của công ty Thụy Long tôi cũng từng đi không ít, sau này công ty lớn hơn, mới có bộ phận PR chịu trách nhiệm đi làm việc này.
“Tôi xin giới thiệu lại, tôi tên Liêu Phàm, năm nay tuổi, độc thân có một con trai, cô xem, rất đáng yêu đúng không?” Liêu Phàm đột nhiên đưa điện thoại cho tôi, bên trong là ảnh của con trai anh ta.
Tôi vốn định từ chối nhưng nhìn bé trai trong ảnh, mũm mĩm rất đáng yêu.
Nếu con trai tôi vẫn còn sống, bây giờ nhất định cũng có thể nuôi được mập mạp như vậy.
“Vợ tôi sinh non tháng không qua khỏi, để lại cho tôi đứa con này! Bây giờ đứa bé tuổi rồi, biết gọi mẹ nhưng không có ai đáp lại!” Liêu Phàm sờ tấm ảnh, có chút cô đơn.
Cũng là sinh non, khiến tôi lập tức đau lòng, càng nhớ đến con trai mình, không tìm được nước mắt.
“Tôi xin lỗi, đã để cô nhớ lại những chuyện đau lòng! Thực ra cô là một người mẹ tốt, vì con mà có thể hy sinh mọi thứ!” Liêu Phàm đưa khăn giấy cho tôi, nhẹ nhàng nói.
“Anh biết chuyện đó?” Tôi chưa từng nói với người ngoài, nếu biết được chuyện tôi phá đám cưới của Trang Dật Dương, phần lớn đều là những người có mặt tại đó.
“Đúng vậy, Dương Thành này không lớn, chuyện lớn như vậy, giấu không nổi.
Chân của cô bây giờ đã đỡ nhiều chưa?” Liêu Phàm rất thẳng thắn, khoảnh khắc này giống như một người anh trai ân cần.
Tôi lau nước mắt, cười nói với anh †a, “Vì vậy, Tổng giám đốc Liêu đang thương hại tôi sao? Hay là muốn theo đuổi tôi? Thân phận như vậy của tôi, vốn không xứng để tiến vào giới thượng lưu các anh, cũng không muốn chơi đùa tình cảm.
Nói xong, tôi tập tức rời đi, không quan tâm Liêu Phàm phản ứng thế nào, đơn hàng này nếu không thành công, cùng lắm thì tôi bị Trang Dật Thần cười nhạo.
Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.
Nhưng tôi không thích bị người khác lôi nỗi đau của tôi và con trai tôi ra để nói chuyện!
Tôi không thể giả vờ nhìn không ra tâm tư khác của Liêu Phàm, trồ chơi như vậy, tôi không muôn chơi!
Tôi trở về công ty, ngồi trên ghế suy nghĩ đến tất cả mọi chuyện. Trang Dật Thần đột nhiên giao việc cho tôi, chắc là chủ ý của Châu Tư Dĩnh, như vậy tôi sẽ bị Trình Cương làm khó dễ và xúc phạm một phen, nhân tiện còn có thể đuổi tôi ra khỏi phòng phát triển.
Nhưng bọn họ không ai có thể đoán được, Liêu Phàm đột nhiên lại thò một chân vào, sau này nên làm gì đây?
Trình Cương luôn miệng nói muốn giao đơn hàng này cho công ty Trường Thành, vậy có phải tương đương với việc bọn họ đều cùng một giuộc?
Tôi lập tức có kế hoạch, không vào hang cọp sao bắt được cọp con, muốn nắm thóp được sự qua lại của Trang Dật thân với công ty Trường Thành, vậy bắt buộc phải xâm nhập vào cái giới này.