Yêu Ma Đạo

chương 233

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc này Xích Luyện buông lỏng nam nhân ra, bởi vì lo lắng nam nhân cảm thấy lạnh, nhưng y nhưng không có tính toán rời khỏi nam nhân, nam nhân cũng do dự có nên vào phòng hay không.

Bên ngoài dường như mưa như trút nước, một mảnh ầm ĩ cùng cùng, mà trong phòng im lặng tới đáng sợ, chỉ còn lại có có ánh nến kia nhẹ nhàng lay động………

Hai người trước cửa nhìn nhau lát, nam nhân không xê dịch được Xích Luyện, cũng không có sức lực ý chí như Xích Luyện, cuối cùng hắn thỏa hiệp.

Nam nhân thong thả lùi từng bước, để Xích Luyện vào phòng của hắn…….

Bước chân của Xích Luyện có chút lảo đảo, nam nhân nhìn vào đôi mắt của Xích Luyện, liền tiến lên ôm, đỡ lấy y.

Nam nhân để Xích Luyện ngồi nghỉ ngơi, cũng xoay người đi tới y quỹ (tủ quần áo) tìm một bộ y sam sạch sẽ chưa mặc, đặt lên bàn cho Xích Luyện thay.

“Ngươi thay y phục ẩm ướt ra trước, ta đi rót cho ngươi chén trà nóng”. Nam nhân tự mình đi pha trà cho Xích Luyện, y cũng không ngăn cản nam nhân, mà thời điểm nam nhân trở về thì y đang thay y phục, nhưng lại chỉ mới vừa cởi một nửa………

Làn da của Xích Luyện rất trắng, là cái loại trắng trẻo mà nữ nhân đều ghen tị, làn da còn muốn trắng nỏn non mềm hơn so với thê tử Trương Tử Yến của nam nhân, khiến cho nam nhân có cảm giác……..

Nam nhân thấy một màn như vậy thì mơ hồ bồi hồi một chút, nhưng rất nhanh hắn liền trấn định như cũ, đặt ấm trà ngon lên bàn.

Nam nhân cứ mở cửa ra như vậy, mà Xích Luyện từ lúc nam nhân trở về liền bắt đầu nhìn chằm chằm vào hắn, động tác mặc y phục của Xích Luyện rất chậm, chậm tới nỗi làm cho hắn đều muốn tiến lên thay Xích Luyện mặc vào.

“Trà pha xong rồi”.

“Làm phiền Tích đại ca rồi”. Xích Luyện nhẹ giọng đáp lại câu, động tác mặc y phục của y vẫn không có nhanh hơn trước đó, đôi mắt như bích (xanh biếc) hồ sâu kín nhìn chăm chú vào nam nhân đang sửng sờ ở trước bàn.

Xích Luyện biết……..

Hiện tại nam nhân không dám nhìn y, Xích Luyện cố ý chậm rãi tới gần nam nhân, y nhìn thấy nam nhân bắt đầu thu dọn thư tịch (sách vở) trên bàn, y liền biết trong lòng nam nhân đang luống cuống.

Y không nói ra, Xích Luyện có chút men say tiến đến phía trước nam nhân, kéo tay của nam nhân, khiến nam nhân thay y buộc vạt áo, nhìn thấy nam nhân nghi hoặc nhìn y thì y cũng chỉ là nhẹ giọng nói: “Không buộc được”.

Nam nhân ngước mắt nhìn về phía Xích Luyện men say mông lung trước mặt, hắn cúi đầu, bắt đầu thay Xích Luyện buộc vạt áo, mới vừa buộc xong, ngẩng đầu thì khóe môi của hắn đã bị hôn một chút.

Tiếp theo chợt nghe đến Xích Luyện nhẹ giọng cảm thán một câu “Thật mềm”. Thanh âm của y thực dễ nghe, y liền hôn nam nhân một chút rồi ngồi xuống uống trà, giống như chuyện gì đều không có xảy ra.

Nam nhân nhưng lại ngây ngẩn cả người, khóe miệng của hắn lạnh lạnh, xúc cảm kia thực rõ ràng, hơn nữa Xích Luyện còn khen môi của hắn rất mềm, nhưng hắn lại dở khóc dở cười, cảm thấy môi của Xích Luyện còn mềm hơn so với môi hắn.

Khóe môi của nam nhân có cảm giác lạnh lạnh, dần dần trở nên nóng lên nóng lên, nụ hô này qua đi nhưng cảm giác thật lâu không tiêu tan, tuy rằng chỉ là nhẹ nhàng chạm một chút, nhưng lại mang tới cho hắn bối rối không nhỏ, kế tiếp thời gian nửa chén trà nhỏ thì hắn cũng không dám nhìn ánh mắt của Xích Luyện.

Tuy rằng Xích Luyện uống rượu, nhưng tửu phẩm (hành vi sau khi uống rượu)rất tốt, không có đại sảo đại nháo (tranh cãi kịch liệt), cũng không có quấn quít nam nhân, y cũng chỉ là ngồi, coi như thanh tỉnh nhẹ giọng nói chuyện cùng nam nhân lát, nam nhân cũng bồi y, không có mở miệng bảo y rời đi, còn tới ngăn tủ cầm nhất kiện y phục dày khoác cho y, bởi vì tay của y rất lạnh, nam nhân cũng lo lắng y sẽ cảm thấy lạnh.

“Vì sao không đóng cửa?”. Xích Luyện kéo y phục, thong thả ngước mắt nhìn về phía nam nhân đang bị vây trong khốn quẫn.

“Nếu ngươi lạnh thì ta liền đi đóng”. Nam nhân đứng lên đóng cửa, nhưng thời điểm hắn trở về thì Xích Luyện cũng đã không còn ngồi ở trước bàn mà là nằm tới trên giường của hắn.

Trà trên bàn chỉ còn ít, ngọn nến cũng sắp cháy hết.

Nam nhân đi tới bên giường, muốn bảo Xích Luyện đứng dậy, nhưng Xích Luyện lại đi trước một bước, chừa ra vị trí, còn kéo kéo tay áo của nam nhân mấy cái: “Tích đại ca, ngươi cũng mệt mỏi rồi, vậy sớm đi nghỉ ngơi đi, ta không sảo, ngươi ngủ đi”. Y nằm ở trên giường nhìn nam nhân, trong con ngươi mê người kia tràn đầy chân thành, làm cho nam nhân tìm không thấy nửa điểm khả nghi.

“Đêm nay ngươi không quay về?”. Nam nhân ngồi ở bên giường, cởi áo khoác, treo ở trên giá gỗ bên giường.

“Không quay về”. Xích Luyện chậm rãi kéo chăn ra, ý bảo nam nhân nằm xuống.

Nam nhân mới đầu cũng có bận tâm, nhưng nếu Xích Luyện muốn làm gì hắn thì đã sớm làm, cũng không cần chờ tới bây giờ, hắn giơ tay

đắp kỹ chăn cho Xích Luyện, hắn cầm một cái gối đầu, đặt vào đầu khác của giường, hắn thong dong nằm ở bên kia, hắn không có ngủ cùng hướng với Xích Luyện, hành vi xa cách như vậy của hắn quả thực làm cho Xích Luyện cảm thấy không thể tưởng tượng.

Nam nhân thế nhưng không muốn ngủ ở cùng hướng với y…….

Nguyên bản lòng của Xích Luyện liền mang bất mãn, hiện giờ là một bụng khí, y chậm rãi ngồi xuống, y cũng đổi phía gối đầu, ngủ ở bên người của nam nhân.

Xích Luyện thực trực tiếp giơ tay ôm nam nhân vào trong ngực, cũng không để ý tới giãy dụa của nam nhân, y dán tại ban tai nam nhân, nói với nam nhân: “Tích đại ca, ta rất lạnh”.

Nam nhân bất động.

Cảm giác được thân thể lạnh như băng của Xích Luyện dán tại phía sau của hắn, nam nhân lại trở nên im lặng, hắn cảm giác được Xích Luyện ôm hắn rất chặt, chỉ cần hắn nhẹ nhàng động động thì sẽ siết chặt thêm.

“Sớm ngủ đi”. Nam nhân vừa nói vừa nghiêng đầu nhìn Xích Luyện, “Đắp kỹ chăn đi, đêm nay ngươi uống nhiều như vậy dễ bị cảm lạnh”. Hắn vẫn thực quan tâm Xích Luyện, dù sao Xích Luyện cũng là huynh đệ kết bái của hắn.

“Ngươi xoay người lại”. Xích Luyện mang theo men say yêu cầu nam nhân, cái tay ôm bên hông của nam nhân hơi hơi siết chặt.

Nam nhân căng thẳng, nhưng cảm giác được môi của Xích Luyện dán lên cái lổ tai của hắn, hắn mẫn cảm giật giật, xoay người nhìn về phía Xích Luyện: “Ngươi làm sao vậy? Không thoải mái hay là như thế nào, ngươi mau ngủ đi”. Hắn đẩy đẩy Xích Luyện, Xích Luyện nằm xuống đồng thời nhẹ nhàng kéo hắn một chút, làm cho hắn bổ nhào vào trên người Xích Luyện.

Môi của nam nhân……..

Vô tình chạm lên đôi môi của Xích Luyện, xúc cảm mềm mại kia làm cho hai người đều ngây ngẩn cả người, Xích Luyện thật không nghĩ tới, cái lôi kéo nhẹ nhàng này mà hiệu quả sẽ trở nên tốt như vậy………

Trong đầu của nam nhân ong ong tác hưởng, ngay tại thời điểm hắn nghĩ muốn dứt ra thì hai tay của Xích Luyện ôm cổ của hắn, hai tay dùng sức áp xuống phía dưới, Xích Luyện rốt cuộc không thể nhẫn nại, thuận thế hôn lên đôi môi xúc cảm mềm mại của nam nhân.

Nam nhân bị hôn bất thình lình nên trở tay không kịp, bởi vì nụ hôn của Xích Luyện tới thập phần đột nhiên, hôn tới nỗi vừa vội lại mãnh liệt, giống như muốn nuốt chửng cả người nam nhân, nam nhân bị y hôn tới suýt nữa ngạt thở, cái loại phương thức hôn môi mãnh liệt lại chấn động này làm cho nam nhân sửng sốt một hồi lâu, căn bản là không kịp đẩy y ra.

Khi nam nhân phục hồi tinh thần lại thì hắn bị hôn tới như nhũn ra dán lên người Xích Luyện.

Xích Luyện giữ đầu của nam nhân, làm cho nam nhân chỉ có thể cúi đầu, nhận hôn sâu triền miên của y, môi của nam nhân rất nóng, môi của y cũng rất lạnh, băng cùng hỏa dây dưa khiến cả người nam nhân trở nên nóng lên.

Lông mi của nam nhân đang run run, thân thể đang không ngừng nóng lên, hơi thở đã trở nên dần dần cực nóng, môi của hắn cùng môi của Xích Luyện gắt gao dính cùng một chỗ, mút rất chặt, triền miên tới nỗi không phân ra được.

Sau khi hôn trong chốc lát thì Xích Luyện liền cảm giác được nam nhân không có trốn tránh, y cũng liền thả lỏng động tác hôn môi, nhưng vẫn hôn sâu như cũ, y chuyển động đầu, triền miên hôn môi của nam nhân, nhưng giữa môi của người lại dính chặt không có khe hở nào, đầu lưỡi thật sâu quấn quanh cùng một chỗ, cái loại lỗi giác dung hòa như sắp bị hòa tan này khiến cho nụ hôn cực nóng trở nên chặt chẽ khăng khít như vậy.

Y phục ẩm ướt của nam nhân bị Xích Luyện cởi từng cái ra, nam nhân nửa dựa vào trên người của Xích Luyện, cả đầu vai đều lộ ra ngoài, bờ vai của nam nhân dán cao dược, dược hương nhàn nhạt kia cùng hương rượu thanh nhã kia lan tràn ở chóp mũi hai người, hơi thở của hai người trở nên ái muội lại sâu xa, liền giống như nụ hôn thong thả lại sâu triền miên này.

Đầu ngón tay của nam nhân đụng phải ngực của Xích Luyện, hắn cảm giác được nhịp tim mãnh liệt của nơi ấy, ánh mắt của hắn như mềm mại đi vài phần, cảm giác một bàn tay của Xích Luyện trượt hướng về phía bên hông của hắn, kéo kéo hắn chút, khiến cho hai người càng thêm thân mật gần kề………

Xích Luyện thực vừa lòng phản ứng của nam nhân, thái độ dịu ngoan của nam nhân, cùng tư thái thuận theo làm cho y thầm nghĩ khóa nam nhân tại bên người, y hôn nam nhân lát liền buông nam nhân ra.

Đôi môi của nam nhân ửng đỏ, đang ngước mắt nhìn Xích Luyện.

“Ngươi……. Đây là ý gì?”. Tuy rằng thanh âm của nam nhân thực bình tĩnh, nhưng hắn còn chưa hồi phục từ dư âm của nụ hôn vừa rồi, liền ngay cả hô hấp đều có chút không thuận.

Xích Luyện không nói chuyện, ném y phục ẩm ướt của nam nhân lên giường, y ôm nam nhân, dùng chăn quấn hai người lại cùng nhau, trên người nam nhân truyền tới độ ấm làm cho y cảm thấy không lạnh nữa.

Xích Luyện ôm nam nhân, để nam nhân nghỉ ngơi, nam nhân im lặng gối lên ngực của y ngủ lát, tâm tình có chút phức tạp, hô hấp của y ngay tại đỉnh đầu của nam nhân, khiến cho cái trán nam nhân nong nóng, ngứa……

Trên môi của nam nhân truyền tới cái loại cảm giác mãnh liệt rõ ràng do nụ hôn sâu của Xích Luyện lưu lại, Xích Luyện không có động tác tiến thêm một bước, hắn cũng sẽ không có đẩy Xích Luyện ra, bởi vì hắn nghe thấy tiếng tim đập của Xích Luyện rất nhanh, cho dù là đáy mắt của Xích Luyện bình tĩnh như thế nào thì tiếng tim đập lại như thế nào cũng không lừa được người khác, hắn tựa vào ngực của Xích Luyện, để mặc Xích Luyện ôm hắn.

Tay của Xích Luyện vuốt ve đầu vai dán dược cao của nam nhân……..

Y phục Xích Luyện mặc trên người là y phục bình thường mà nam nhân mặc thường ngày, vừa không hoa lệ cũng không quý giá, nhưng chỉ là y phục thô vải bố mặc ở trên người Xích Luyện thì cũng là thật là dễ nhìn như nhau, nam nhân biết nếu Xích Luyện không buông hắn ra thì hắn căn bản không thể đứng dậy.

Nam nhân chỉ có thể tựa vào Xích Luyện.

Xích Luyện uống rất nhiều, nhưng thanh âm nói chuyện của y cũng rất trấn tĩnh, y nắm cằm của nam nhân, khiến môi của nam nhân tiến đến bên môi của y, y nhẹ nhàng trác (mổ) hai cái, thời điểm nam nhân đang muốn mở miệng nói chuyện thì y lại thong thả mở miệng hỏi nam nhân.

“Tích đại ca, ngươi thích ta hay là Mạt Đồng”. Xích Luyện vừa hôn nam nhân vừa cúi đầu nhẹ nhàng chậm chạp lại ái muội hôn hôn đầu vai bị đau của nam nhân………

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio