Nam nhân nhìn Cửu Hoàng.
Ánh mắt ái muội kia của Cửu Hoàng di chuyển trên mặt của nam nhân, y thả tay tay xuống, giơ tay lấy mấy khối băng, ngậm vào miệng, tay ôm cổ của nam nhân, tay nâng gáy nam nhân lên…….
Làm cho nam nhân chậm chạp cúi đầu, đôi môi của hai người đan xen cùng một chỗ, khối băng kia hoạt động ở giữa môi lưỡi của hai người, bị thong thả hòa tan, xúc cảm nóng lạnh kia đan xen, khiến cho nam nhân dần dần nắm chặt vạt áo trước ngực của Cửu Hoàng, đầu lưỡi nóng ướt của Cửu Hoàng quấn quanh lưỡi của nam nhân, y nhẹ mút đôi môi của nam nhân.
Đầu lưỡi ướt mềm của người đối chọi nhẹ nhàng hoạt động, khối băng hòa tan ở giữa môi lưỡi của người, thân thể của Cửu Hoàng quá nóng, tự thân thể Cửu Hoàng truyền đến nhiệt độ làm cho đầu ngón tay của nam nhân khẽ run rẩy, ngón tay hắn gắt gao nắm y sam của Cửu Hoàng, đốt ngón tay kia có chút phiếm trắng, Cửu Hoàng ôm cả cổ của hắn, nâng cái gáy của hắn, trằn trọc hôn đôi môi của hắn, nhợt nhạt hôn ái muội lại triền miên.
Nam nhân nửa ghé vào trên người của Cửu Hoàng, hai người gần kề như thế, tiếng tim đập của lẫn nhau rõ ràng như thế, nóng ướt giữa môi cùng xúc cảm mút mát kia, mềm nhẵn lại mẫn cảm.
Đôi môi Cửu Hoàng đóng đóng mở mở, trằn trọc thay đổi ướt át hôn môi lưỡi của nam nhân, cho tới khi khối băng ở đầu lưỡi cực nóng trong miệng của hai người bị môi của lẫn nhau hòa tan ở chỗ thật sâu.
Quá nóng, Cửu Hoàng chịu không nổi.
Rất lạnh, Cửu Hoàng lại không thích.
Tốt nhất là giống như nóng lạnh điều hòa, băng hỏa giao hòa, ngón tay dài nhỏ của Cửu Hoàng lại cầm mấy khối băng, nhét vào giữa môi của người, khối băng kia hoạt động qua lại ở đầu lưỡi của hai người, khối băng qua lại luân phiên trong miệng của hai người, khóe môi của nam nhân bị Cửu Hoàng hôn có chút dính ướt, giữa môi hai người phiếm quang trạch ái muội.
Cái hôn này không ngừng sâu thêm, biếng nhác xâm nhập dây dưa, trơn ướt mềm mại nóng lạnh hỗ giao hỗ nhiễu (tương tác luân phiên), nam nhân rủ mắt, ánh mắt mềm mại kia dừng lại ở sườn mặt của Cửu Hoàng…….
Con ngươi biếng nhác kia của Cửu Hoàng nửa híp, y dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng trêu chọc đầu lưỡi nóng ướt của nam nhân, y hơi hơi nghiêng đầu, lười biếng hôn xiết đôi môi của nam nhân, khẽ nhâm nhi đầu lưỡi trơn ướt của nam nhân.
Lúc hôn môi.
Cửu Hoàng ôm nam nhân tới trên cái võng mây tre, để nam nhân khóa ngồi ở trên người y, y vừa hôn nam nhân, vừa ngồi dậy, để khối băng tại trên lưng của chính mình, khối băng kia hoạt động dưới chân của nam nhân, hai tay của nam nhân túm y sam mỏng mong của Cửu Hoàng, Cửu Hoàng giơ tay vừa khều, liền cởi vạt áo của nam nhân ra, y sam trượt tới bên hông của nam nhân.
Nam nhân trên thân đều trần trụi, Cửu Hoàng ngậm trái anh đào, cúi đầu dùng đầu lưỡi đè lên mẫn cảm trước ngực của nam nhân, y khẽ mút, anh đào kia bị y cắn nát, chất lỏng lạnh lẽo kia theo điểm mẫn cảm của nam nhân chậm rãi chảy lên trên, y vươn đầu lưỡi liếm đi chất lỏng kia, đôi môi y ngậm lấy nam nhân mút cái………
Bị nóng ướt bao vây lấy, nam nhân túm chặt Cửu Hoàng, hắn cúi đầu, nhìn đến sườn mặt Cửu Hoàng, lông mi cong vút của Cửu Hoàng nhẹ nhàng chạm vào da thịt của hắn, khiến hắn ngứa ngáy……..
Cửu Hoàng mút sạch chất lỏng lạnh lẽo kia, liền buông lỏng đôi môi ra lại đổi tới bên kia, cứ như vậy tới tới lui lui, chờ y ăn xong anh đào trong đĩa là lúc địa phương kia trên ngực của nam nhân đều bị Cửu Hoàng mút tới ửng đỏ sưng lên.
Thứ no đủ, màu tiên diễm kia thực mê người………
Đầu ngón tay của Cửu Hoàng nhẹ nhàng gảy nó, ngẩng đầu hôn hôn môi của nam nhân: “Anh đào ăn rất ngon, nơi này của ngươi thật đỏ, màu còn đỏ hơn so với anh đào……..”.
Cửu Hoàng đưa khối băng bên miệng tới trong đôi môi nóng ướt kia của nam nhân, nam nhân đã sớm bị y hôn tới cả người như nhũn ra.
Rất nhanh.
Nam nhân liền cảm giác được Cửu Hoàng thả khối băng tới trên người của chính mình, ôm nam nhân một lần nữa nằm ở trên giường, khối băng này liền kẹp ở giữa thân thể của hai người thong thả hoạt động.
Thong thả hòa tan thành nước, làm ướt y sam của người……..
Chụt chụt ——
Đôi môi của người lần thứ hai thiếp hợp cùng một chỗ, liền giống như hấp dẫn của lực từ, khối băng kia hòa tan thành nước theo khóe môi tràn ra, theo cằm chậm rãi chảy xuống………
Cho tới khi khối băng hoàn toàn hòa tan, nhưng hai người lại thủy chung chưa tách ra, nụ hôn ái muội này thủy chung không có ngừng……..
Thời điểm nam nhân một mình từ khách đi ra, khí sắc trên mặt đều tốt hơn nhiều so với trước đó, sắc mặt hắn rất là hồng hào, hắn có chút đỏ mặt đi ra khỏi khách , chỉ cần tưởng tượng tới chuyện vừa rồi, tim của hắn liền đập thật nhanh, Cửu Hoàng liền cứ ôm hắn ở trên giường tre mây như vậy, còn trực tiếp nhét khối băng vào trong thân thể hắn……..
Nhớ lại hình ảnh rõ ràng trước đó thì tim của nam nhân liền đập thình thịch.
Tuy rằng giường mây kia không nhỏ, nhưng mà đại nam nhân nằm ở trên đó thì vẫn có chút chật chội, hắn cũng chỉ đành ngồi ở trên người của Cửu Hoàng, bị Cửu Hoàng ôm từ trên xuống dưới, chấn động lên lên xuống xuống………
Cửu Hoàng đút hắn ăn tuyết lê thực ngọt, nhưng khối băng lại lạnh tới nỗi đầu lưỡi của nam nhân có chút chết lặng, Cửu Hoàng thủy chung đều là một bộ tư thái biếng nhác, thời điểm đổi tư thế cũng ngậm môi dưới của hắn không chịu buông ra.
Hơn nữa, Cửu Hoàng còn làm cho hắn nằm sấp giống như cẩu ghé vào trên trúc đằng, bởi vì Cửu Hoàng sợ nóng, sau khi khối băng trên người của hai người hòa tan, Cửu Hoàng khiến cho hắn vẫn duy trì tư thế như vậy.
Cửu Hoàng lại là chống khuỷu tay trên giường mây, một bên ngậm đôi môi của hắn, còn đĩnh động phần eo từ dưới lên trên, hai người thân mật kết hợp, bởi vì Cửu Hoàng nhét băng vào trong thân thể hắn, thời điểm Cửu Hoàng ôm hắn đều thoải mái tới thổ khí (thở ra)…….
Nam nhân cũng biết tư thế như vậy khiến cho thị giác của Cửu Hoàng càng thêm rõ ràng, hắn chịu không nổi cúi đầu, Cửu Hoàng liền dùng trán kề trán hắn, ánh mắt hai người theo thân thể lẫn nhau di chuyển xuống dưới, không hẹn mà cùng rơi xuống địa phương thân mật dây dưa của lẫn nhau, cả tư duy của hắn đều ngừng lại, trong miệng hắn khống chế không được tràn ra than nhẹ khe khẽ.
Nam nhân ấy mà càng thêm cảm giác rõ ràng mỗi một lần Cửu Hoàng đĩnh động thắt lưng, mỗi một cái động tác……..
Nhớ lại trước đó, hiện tại nam nhân cả người đều đang phát nóng, hắn uyển cự(khéo léo từ chối) Cửu Hoàng đưa tiễn, bởi vì thời tiết này nóng, Cửu Hoàng không nhất định có thể chịu được, vì tránh cho không phiền toái như vậy, hắn vẫn là tự mình về nhà, bởi vì trước đó y sam đều bị làm ướt, Cửu Hoàng tặng một thân tân trang (quần áo mới) thanh nhã, Cửu Hoàng tựa hồ biết được sở thích của hắn, cố ý tặng nhất kiện nhìn qua không phải tốt lắm, nhưng là xiêm y(quần áo) không tính là kém.
Nam nhân nhận.
Không nhận lấy liền không được, dù sao hắn không thể cả người ướt sũng trở về, buổi tối hôm nay nam nhân về nhà, khi đi qua cửa thành, nhìn đến rất nhiều người bàn tán sự tình tối hôm qua rất nhiều thuyền đánh cá bị lật.
Hơn mười thuyền đánh cá đang tốt đẹp thì tất cả đều bị lật, mọi người ở trấn trên nói là có yêu nghiệt tác quái, nam nhân vừa đi vừa nghe tin tức, hắn nhìn đến rất nhiều xác thuyền đánh cá bị người của quan phủ kéo lên bờ.
“Sông này của chúng ta rất rộng rất sâu, dòng nước cũng coi như chảy xiết, yêu quái này phải hình thể lớn bao nhiêu mới có thể hất lật thuyền đánh cá này chứ………”. Đám người qua đường đều nghị luận, nha dịch của quan phủ vây quanh ở bờ sông ngăn lại người xem náo nhiệt.
Nam nhân dừng thân hình một chút, bởi vì hắn cảm giác được phía trước có người nghênh diện mà tới, cho nên mới không có đụng vào người phía trước, hắn quay đầu nhìn về phía người tới, là người quen.
“Đã trễ thế này, còn ra ngoài?”. Người tới thấp giọng hỏi nam nhân, bức nam nhân lui tới bên trong ngõ nhỏ, trong ngõ nhỏ rất tối, làm cho hắn thấy không rõ lắm biểu tình của đối phương.
“……..”. Nam nhân chẳng nói câu nào.
“Gần đây còn bày quán?”. Đối phương lại lần thứ hai tới gần nam nhân, bức nam nhân tới góc chết trong ngõ nhỏ.
“……..”. Nam nhân lắc đầu, hôm nay hắn không có bày quán.
“Ngươi vẫn đang giận ta?”. Đối phương nhích lại gần, trong bóng đêm chỉ cảm thấy hơi thở của đối phương ở bên môi, nam nhân quay đầu tránh đi, lại cảm giác được đối phương ôm sát hắn.
“Ta nào dám giận ngươi?”. Nam nhân thấp giọng trả lời, ngữ khí hắn thực bình tĩnh, nhưng hiển nhiên có chút mất hứng, “Hôm nay sao ngươi lại rãnh rỗi như vậy, chẳng lẽ đêm nay hoa phố không làm sinh ý?”.
“Hoa phố đương nhiên phải làm sinh ý”. Ngữ khí của đối phương cũng thập phần tự đắc, giống như đi hoa phố là sự tình thiên kinh địa nghĩa, “Không phải ta là chuẩn bị đi sao?”.
thiên kinh địa nghĩa: chuyện hiển nhiên, chuyện tất nhiên
“…….”
“Đúng lúc ở trên đường gặp ngươi mà thôi”. Ngữ khí của đối phương thực bá đạo, còn khá ngang ngược, tựa hồ có chút coi thường nam nhân.
“…….”. Nam nhân lại không nói gì.
“Ta thấy ngươi nói rất nhiều cùng ngốc tử kia, đối với ta, ngươi sẽ không nói?”. Đối phương lại bất mãn, tay chống tại sườn đầu của nam nhân, tay nắm cằm của nam nhân, “Ta đều nhiều ngày không gặp ngươi, ngươi một chút cũng không nhớ ta?”.
Nam nhân nghĩ muốn kéo tay của y ra, lại bị y nắm lấy cổ tay: “Ta bận, ngươi cũng bận”. Đây là nam nhân giải thích với y, quả thực nam nhân rất bận, bận chăm sóc Nham Vân, bận coi chừng Phật Hàng.
“Còn giận ta?”. Đối phương lại nhắc lại một lần, thấy nam nhân không trả lời, y liền nói: “Không trả lời ta, sẽ không cho phéo đi”. Y thực tùy hứng, thực ngang ngược……..
Nam nhân lại không hẹp hòi như vậy: “Đã sớm không tức giận”. Hắn mới đầu là có chút tức giận, nhưng ngẫm lại, tức giận có ích gì, cuối cùng cũng là chỉ là tổn thương tâm của chính mình.
Cần gì tự làm khổ mình.
Đối phương vừa nghe nam nhân không tức giận, lập tức giọng điệu dịu lại, thái độ lập tức thay đổi lớn: “Vậy ngươi vì sao không đến tìm ta? Ta đều nhớ ngươi muốn chết……..”.
Đối phương đè thấp thanh âm, vừa nói vừa ôm chặt tới nỗi nam nhân sắp không thở được, nhiệt tức bên môi kia quẩn quanh ở cần cổ nam nhân, nam nhân muốn né tránh, vải y sam của đối phương thực trơn tay, tóm cũng tóm không chặt được.
“Đừng……..”. Nam nhân thấp giọng nhắc nhở người trước mắt, hắn cảm giác được tay của đối phương vói vào trong y sam của hắn, loạn chà xát, loạn xoa một trận ở trên người hắn………
Gấp đến độ làm cho hô hấp của nam nhân đều run rẩy.
Cổ của nam nhân bị một trận xúc cảm nóng ướt rõ ràng, y sam hắn trực tiếp bị vén lên, hắn bất mãn “ân” tiếng, nhưng thanh âm kia lại cực kỳ mê người.
“Rên tới thật là dễ nghe”. Đối phương dán bên tai của nam nhân nói nhỏ, thuận thế ngậm lỗ tai của nam nhân vào miệng, “Bất quá, ngươi tốt nhất nói nhỏ thôi, nơi này tùy thời đều có người đi qua”.
Hơi thở của nam nhân nặng thêm, buồn bực bật ra một tiếng, y sam của hắn bị xoa tới nhăn nhăn nhúm nhúm, thắt lưng của hắn cùng thắt lưng đối phương gắt gao thiếp hợp cùng một chỗ, hơi thở nắm chặt nóng ướt trong cổ làm cho hắn nắm chặt cái áo trên lưng của đối phương, hắn bị để tại trên tường lạnh như băng, hắn nhắm mắt, lông mi lại đang bất an rung rung.
“Ngươi làm cái gì, đừng xằng bậy, đây là bên ngoài”. Nam nhân đè thấp thanh âm, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng của đối phương, lại bị đối phương nhiệt tình ôm chặt, hắn cảm thấy chính mình sắp ngạt thở, “Linh khí của ta khôi phục”. Hắn nghĩ muốn nhắc nhở đối phương một vừa hai phải.
Động tác của đối phương không có ngừng lại, ngược lại bá đạo xoa thân thể mẫn cảm của nam nhân, “Vậy rất tốt, như vậy ngươi cũng sẽ trở nên thực kéo dài, chúng ta có thể đến nhiều thêm vài lần so với trước kia”.
“Ngươi…….”. Nam nhân bị y làm tức giận đến nói không nên lời, cảm giác được giữa hai chân bị nắm, cả người hắn đều đã tê rần.
Hơi thở của đối phương càng ngày càng nóng.
Nam nhân nhận ra ý đồ của đối phương, dưới tình thế cấp bách, hắn đành phải thấp giọng nói: “Mạt Đồng, đừng như vậy, không thể ở đây…….”. Hắn dùng sức đẩy Mạt Đồng ra……..
Mạt Đồng cũng dùng sức chặn nam nhân lại: “Như thế nào?”. Y cho nam nhân chút cơ hội thở dốc, hai tay y chống tường, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm nam nhân không tha.
“Hôm nay ta không tiện”. Nam nhân không tiện là bởi vì còn phải trở về xem Phật Hàng, hơn nữa trước đó hắn mới cùng Cửu Hoàng làm qua, không có khả năng hiện nay lại cùng Mạt Đồng làm.
Khẳng định sẽ bị Phật Hàng phát hiện………
“Ngươi cũng không phải nữ nhân, sẽ không tiện gì chứ?”. Mạt Đồng nở nụ cười, chóp mũi của y tiến tới bên môi của nam nhân, nhẹ nhàng cọ mũi của nam nhân vài cái, “Vậy dựa theo ngươi nói như thế, ngươi còn có thể sinh hài tử (bé bi)?”.
“………”. Nam nhân bị Mạt Đồng nói tới mất đi ngôn ngữ.
“Vậy ngươi khi nào sinh cho ta hài tử, chúng ta đều làm nhiều lần như vậy, cũng không thấy ngươi mang thai, vậy đêm nay liền làm đến khi ngươi hoài thượng (mang thai) mới thôi, được không?”. Mạt Đồng dán tại bên tai nam nhân càng nói càng hăng say, thấy nam nhân không nói lời nào, y lại bá đạo sờ hướng về phía chân của nam nhân, “Cho trong bụng ngươi tràn đầy là đồ vật của ta nga……..”.
Y nói xong lại cắn cắn cái lổ tai mẫn cảm của nam nhân, bá đạo nhéo chân của nam nhân một chút……..
Không có biện pháp.
Không có biện pháp.
Thật sự là không có biện pháp.
Nam nhân không muốn ở trong này lại tiếp tục để Mạt Đồng ép buộc tiếp như vậy, lại nháo tiếp thế nào cũng không thể đi về được, hắn đành phải đáp ứng Mạt Đồng dùng miệng, miệng hắn “an ủi” Mạt Đồng một lần.
Thời điểm khi nam nhân lại ngẩng đầu, lần này người qua đường cầm đèn g, ánh sáng của đèn g kia vụt qua, làm cho hắn thấy rõ ràng ý cười đạt được ý đồ nơi đáy mắt của đối phương.
“Ta biết ngươi còn giận ta”. Mạt Đồng ôm nam nhân, qua loa thay nam nhân chỉnh lý y phục chút, “Như vậy được rồi, năm ngày sau, ngươi tới hoa phố”.
“Ta không thích đi loại địa phương đó”.
Nam nhân mới vừa nói xong, liền cảm giác được bên hông căng thẳng, liền nghe được Mạt Đồng đè thấp thanh âm ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ: “Ngươi nhất định phải tới, ta sẽ chứng minh cho ngươi xem……..”.