Chương :
Mới đầu cô cố biểu hiện mình đang rất hoảng loạn, ngơ ngác nhìn Proan đang giơ súng trước mặt, dù đã giải thích bằng mọi cách Proan vẫn không có ý định buông tha cho cô. Ngay khi nhìn thấy hắn chuẩn bị bóp cò, Phong Lăng vốn vẫn tỏ ra sợ hãi, đột nhiên trong nháy mắt cô cúi đầu thấp xuống, dùng hết sức đạp vào đầu gối của Proan với tốc độ nhanh bất ngờ, tiếp sau đó tận dụng lợi thế của đôi giày cao gót đang đeo dưới chân, nhân lúc hắn ngã trên mặt đất thì giơ chân lên đá một cước nữa lên mặt hắn. Sau khi đá hắn vào trong cửa vách ngăn của nhà vệ sinh, cô tóm chắc lấy cánh tay hắn bẻ ngược ra phía sau, tiếp tục dùng sức bẻ cong cánh tay lại, đập đầu hắn xuống sàn. Lúc đối phương còn hoang mang chưa kịp phản kháng, cô ra tay đoạt súng.
Phong Lăng đoán khẩu súng này không thể nào là súng giảm thanh, vì vậy cô không thể nổ súng ngay ở đây, bèn cầm báng súng bổ xuống gáy Proan làm hắn tạm thời ngất đi, rồi giấu khẩu súng vào trong váy, quay người nhanh chóng rời khỏi phòng vệ sinh.
Hành động của đêm nay không thể chậm trễ, Proan đã phát hiện ra cô, chứng tỏ những kẻ khác cũng đã nghi ngờ.
Ngay vừa lúc Phong Lăng ra khỏi phòng vệ sinh, nghe thấy từ xa hình như có tiếng động của rất nhiều người đang tới đây. Cô đứng lại, đột ngột quay lại nhìn, thấy một người đàn ông từ một hướng khác chạy lại về phía cô.
Lệ lão đại?
Không phải anh nên ở bên ngoài chuẩn bị chi viện sao? Tại sao lại đột nhiên một mình xông vào đây?
Lệ Nam Hoành đi đến từ một hướng khác của hành lang, anh đã thay đổi quần áo trên người, áo sơ mi phanh một nửa, mái tóc đen như màn đêm, vẻ lạnh lùng, cực ngầu khiến trái tim cô cảm thấy an toàn.
Nhưng mà, lúc này tiếng bước chân của đám người từ xa vọng đến càng gần, Phong Lăng nhìn bốn phía, rồi lại nhìn vị trí ở phía sau lưng nơi Proan bị đánh ngất. Cô đang phiền muộn nghĩ rằng ngoài trong này ra thì không còn nơi nào thích hợp hơn để có thể ẩn nấp và tránh bị nghi ngờ thì người đàn ông đã gần tới trước mặt cô. Không đợi cô phản ứng lại, đôi tay dài duỗi thẳng của anh đã kéo cô vào phòng vệ sinh.
Mới đầu Phong Lăng chỉ cảm thấy eo bị siết chặt, trong phút chốc đã bị người đàn ông đó nhanh chóng đè lên bức tường bên cạnh ở phòng vệ sinh, ghìm chặt người cô lại.
Cô còn chưa hiểu Lệ lão đại đang muốn làm gì, chỉ vừa mới mở miệng muốn hỏi nhỏ một câu, người đàn ông trước mặt lại đột nhiên cúi đầu xuống. Không biết có phải do thuốc giải rượu vẫn chưa phát huy hết tác dụng hay không mà hơi thở mạnh mẽ trên người anh khiến cô thấy hơi choáng váng, tiếp theo Lệ Nam Hoành cúi đầu thấp xuống, bất ngờ hôn cô mà không để cho cô kịp phản kháng.
Người đàn ông đột nhiên cúi thấp đầu xuống, Phong Lăng bất ngờ đến trợn to hai mắt, cảm thấy môi tê dại đi, nụ hôn không chút do dự lại hơi bá đạo khiến cho Phong Lăng cứng đờ cả người, hai tay dán chặt lên trên vách tường lạnh lẽo ở sau lưng.
Vào khoảnh khắc cô đang thất thần, người đàn ông trước mặt tách hàm răng của cô ra, hung hăng đẩy lưỡi vào hôn mút. Cô bị nụ hôn kịch liệt bất ngờ này kích thích đến giật nẩy cả người, run rẩy, theo bản năng muốn đẩy anh ra, nhưng lại bị người đàn ông ôm chặt hơn, đè cứng lên trên tường. Giữa hai thân thể không có một chút khe hở nào, trong nháy mắt, cô tựa như không thở được.
Qua khoảng hơn mười giây, tiếng bước chân của những người đó càng lúc càng gần, Phong Lăng giương mắt nhìn người đàn ông đang quấn quít hơi thở cùng mình gần trong gang tấc.
Trên mặt Lệ Nam Hành không có chút biểu cảm nào thay đổi, chỉ có Phong Lăng vẫn đang duy trì tỉnh táo thực hiện nhiệm vụ, nhưng bởi vì nụ hôn này mà cảm thấy hơi sợ hãi hốt hoảng. Không để cho cô có thời gian suy tính gì, bàn tay anh mạnh mẽ nâng lấy nửa bên mặt của cô, cúi đầu xuống tiếp tục quấn lấy hôn thắm thiết hơn.
Bước chân càng ngày càng gần, lúc này Lệ Nam Hành dùng ánh mắt cảnh cáo cô phối hợp, không nên lộn xộn.
Phong Lăng hoàn toàn không dự liệu được phương thức anh đơn độc đến đây trợ giúp mình sẽ là như thế này. Đương nhiên cô không động đậy, dù sao vẫn giữ bình tĩnh, nhưng thực tế lại thấp thỏm, dường như trong khoảnh khắc đó, cô cơ hồ không chịu sự khống chế của bản thân. Khi cánh môi của mình bị làn môi mềm ấm của người đàn ông dán chặt vào, thậm chí thâm nhập càng sâu hơn, gần như chạm vào răng, Phong Lăng cảm thấy đỉnh đầu mình như bị giội một chậu nước nóng hôi hổi, từ đỉnh đầu nóng dần đến tay chân rồi lan đến đầu ngón chân, không có chỗ nào không nóng bỏng sôi trào. Còn cả bàn tay dán lên trên tường, không thể động đậy được giống như bị chết máy vậy.
“Bọn David vẫn đang ở trong phòng bao à?” Tiếng bước chân đi tới phía sau Lệ Nam Hành, mấy thành phần khủng bố vừa từ bên ngoài chạy về, ánh mắt hung dữ quét tới đám người đang điên cuồng khiêu vũ nơi sàn nhảy của quán bar phía sau. Chúng đang muốn đi về hướng phòng bao, lại chợt thấy ở phía trước hành lang, nơi cửa toilet có một nam một nữ đang ôm hôn thắm thiết. Ở góc độ này chúng chỉ có thể nhìn thấy cô gái bị đè lên tường để hôn rất mảnh mai, dường như hoàn toàn bị động, bị người đàn ông nhân ấn vào nơi đó cưỡng hôn, mà người đàn ông mặc áo sơ mi đen cài cúc một nửa có thân hình cao lớn vượt trội khiến người ta không thể không liếc mắt nhìn.
“Chắc vẫn còn ở đó, chúng ta hẹn thời gian là tám giờ rưỡi, hiện tại đã trễ gần một tiếng đồng hồ, có lẽ còn đang chờ chúng ta cùng nhau sắp xếp kế hoạch hành động tuần này.” Một người khác trong đám người nói nhỏ: “Gần đây Quán bar kinh doanh rất tốt, ở đây người lui tới nhiều lắm, chúng ta vẫn nên cẩn thận, đừng để bị người ta nhìn ra sơ hở.”
“Toàn là đám phế vật chạy đến quán bar uống rượu cua gái, cùng lắm là mấy thằng côn đồ lôm côm mà cũng cần phải phòng bị sao?” Gã cầm đầu vừa nói vừa lạnh lùng đi nhanh qua sau lưng người đang ôm hôn bên tường.