Chương :
Nhưng Thịnh Dịch Hàn là người thủ đoạn, lại rất giỏi che giấu.
Mới nhìn qua tôi đã thấy người này không biết sợ là gì, nên khó mà suy đoán.
Dù sao mẹ kể cô cũng chỉ là một người phụ nữ đã năm mươi tuổi.
Kiểu phụ nữ ít khi xuất đầu lộ diện bên ngoài xã hội như bà ta thì rất thích hợp sống bình lặng ở nhà họ Hạ.
Quyền lực nhà họ Hạ có rơi vào tay bà ta thì cũng không có tác dụng gì lớn, trừ phi, có người đứng sau.” Không cần nói cũng biết, tuy Thẩm Hách Như thông minh nhưng không đủ để dựng nên một màn cẩn thận chặt chẽ đến mức này.
Tần Tư Đình không nói thêm gì nữa, có nói thì cũng chỉ ngắt quãng rồi dừng lại.
Khi Phong Lăng quay về thì cũng là lúc Tần Tư Đình phải tham gia một cuộc hội chẩn chuyên môn.
Sau khi dặn dò vài câu về vết thương của Hạ Mộc Ngôn thì anh đi luôn.
Trong phòng khám chỉ còn lại hai người các cô.
Hạ Mộc Ngôn đang chuẩn bị rời bệnh viện thì điện thoại di động vang lên.
“Alo, chị Đại Ngôn, em tra được rồi.
Bưu phẩm chuyển từ Los Angeles ở Mỹ về.
Nhưng chỉ có thể tra ra đến địa điểm gửi đi thôi, không ghi tên người gửi.
Những thông tin khác cũng không có.”
“Không có chút thông tin gì về người gửi sao?”
“Vâng, không có thông tin gì cả, không tra ra được.
Người của công ty chuyển phát nhanh nói có rất nhiều người không ghi địa chỉ của mình khi gửi bưu phẩm, chỉ lưu tên và số điện thoại.
Không biết bưu phẩm này có vấn đề gì mà họ tên và số điện thoại cũng không có.
Họ cũng cảm thấy kỳ lạ.”
Nước Mỹ à? Sao gần đây cô lại cảm thấy mình liên quan rất nhiều đến nước Mỹ như vậy? Nhưng cô không biết rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra.
Cho dù là kiếp trước hay kiếp này, Hạ Mộc Ngôn chắc chắn là mình hề bị mất trí nhớ.
Cô nhớ hết tất cả những chuyện từ khi còn nhỏ cho đến khi trưởng thành.
Vài năm trước, cô chỉ trải qua mấy năm học ở Los Angeles mà thôi.
Trong thời gian này, thật sự đã có chuyện gì xảy ra mà cô không hề biết? Người ta gửi đến cho cô một con búp bê mặc váy cưới, lại còn là một con búp bê bị cắt rời.
Mục đích là gì thì đã vô cùng rõ ràng.
Nhưng nếu là từ nước Mỹ gửi đến thì không liên quan gì đến Hạ Mộng Nhiên.
Tuy An Thự Ngôn đã về Mỹ được mấy hôm, với tính cách tiểu thư tự cao tự đại của An Thư Ngôn, xem ra cũng rất khôn khéo thông minh và có chút thủ đoạn, nhưng chắc chắn cô ta sẽ không làm những chuyện như thế này.
Nếu An Thư Ngôn là kiểu người bạo lực hung ác nham hiểm thì sẽ có lúc bị lộ ra khi còn ở trong nước.
Mà nếu cô ta là người như thế thì cô ta đã không dễ dàng quay về Mỹ như vậy.
Ba của Lục Cẩn Phàm lại càng không làm ra loại thủ đoạn này.
Phương thức này rõ ràng là của phụ nữ.
Vậy rốt cuộc là ai?
Buổi tối, Phong Lăng đưa Hạ Mộc Ngôn về Ngự Viên.
Nhưng cô không ngờ hôm nay tự nhiên Lục Cẩn Phàm lại về gần như cùng lúc với cô.
Cô mới vừa xuống xe thì xe của anh cũng dừng ở cửa Ngự Viên.
Hạ Mộc Ngôn xuống xe, theo bản năng đưa tay giấu ra sau lưng, đảo mắt nhìn chiếc Ghost màu đen.
Cô không đợi Lục Cẩn Phàm xuống xe mà đi thẳng vào trong biệt thự.