Chương :
“Cô làm gì mà trước giờ cứ bảo vệ Hạ Mộc Ngôn vậy! Chẳng lẽ cô là vệ sĩ do cô ta thuê tới? Tôi bảo cô ta làm gì cô cũng không cho!”
Lăng Phi Phi nổi đóa, cái phòng ngủ này cô ta sắp không ở nổi nữa rồi! “Cô nói đúng đó, tôi chính là vệ sĩ của cô ấy.” Phong Lăng nheo mắt lại, cười khẩy.
“Xí, không thể nào!”
Chiều hôm sau, bên ngoài trường Đại học T có rất nhiều xe đỗ, không chiếc nào có vẻ tầm thường.
Sinh viên xì xào bàn tán, nói là tòa thư viện hàng trăm năm tuổi của Đại học T sắp được trùng tu.
Hôm nay đón một nhân vật ghé thăm, Tổng Giám đốc của một công ty nổi tiếng trong nước, cũng là công ty bỏ vốn đầu tư trùng tu thư viện cho Đại học T.
Theo thông lệ trong nước từ trước đến nay, người đầu tư như vậy cuối cùng sẽ trở thành hiệu trưởng danh dự của trường, chắc hẳn lần này cũng không ngoại lệ.
Nếu thật sự đầu tư thành công, danh hiệu hiệu trưởng danh dự này chắc chắn nằm trong tay vị Tổng Giám đốc kia rồi.
Dù sao thư viện của Đại học T cũng có lịch sử gần trăm năm, chưa nói tới hàng chục tới hàng trăm triệu cuốn tài liệu, chỉ riêng công trình kiến trúc cổ kính cần tân trang trùng tu đã cần tới một khoản đầu tư rất lớn.
Đây không phải là khoản đầu tư mà một công ty bình thường có thể bỏ ra.
“Ai, các cậu nghe gì chưa? Người trùng tu thư viện cho Đại học T, hình như là đến từ Hải Thành…”
“Hải Thành à? Hải Thành là đô thị hạng nhất nhì trong nước, thật sự có rất nhiều người giàu có.
Rất nhiều trụ sở tập đoàn nổi tiếng đều đặt tại Hải Thành, đối phương có thể có tài lực hùng hậu như vậy, cũng không có gì lạ.”
“Chính xác, cũng không biết là Tổng Giám đốc của công ty nào.
Trùng tu một thư viện trăm năm như thư viện Đại học T là chuyện lớn, có thể nói là sẽ được ghi danh vào sử sách.
Thế nhưng bên đó lại còn bỏ vốn xây dựng mà không cần hoàn lại.
Tớ rất tò mò, người đó là ai mà lại ra tay hào phóng như vậy…”
“Ra tay rộng rãi như vậy, đúng là hào phóng, nhưng mà việc xây dựng không hoàn lại này cũng sẽ không đơn giản đầu.
Đại học T cũng là trường đại học được xếp hạng hàng đầu trong nước.
Do khối lượng công trình quá lớn, cho nên đến nay thư viện trăm năm kia vẫn chưa được trùng tu.
Bây giờ thư viện được cải tạo, nhất định việc này sẽ được tuyên truyền rộng rãi khắp cả nước.
Cho dù đối phương đến từ công ty nào, sau này Đại học T và các trường đại học, cao đẳng trong nước, bao gồm cả ngành Giáo dục đang trên đà phát triển của nước ta, đều nhất định sẽ có liên quan rất sâu rộng.
Lợi ích mà nó mang lại là điều mà chúng ta không thể tính trước được!”
“Cũng đúng, sao chúng ta có thể dễ dàng đoán được rốt cuộc những người trên cao đó đang suy tính chuyện gì chứ!“.
Ngày hôm nay, người ta có thể nghe được những tiếng xầm xì bàn tán này ở khắp nơi trong trường Đại học T.
Đặc biệt là sinh viên khoa Thương mại và Quản trị kinh doanh lại càng hăng hái nhiệt tình thảo luận.
Buổi trưa, Hạ Mộc Ngôn lo lắng nhìn thấy Lâm phát đề thi, cô chưa ăn gì.
Được nghỉ ngơi sau khi kết thúc tiết học vào buổi chiều, cô đến căn-tin mua chút gì để ăn qua loa.
Dọc đường đi cô nghe thấy từng nhóm sinh viên đang chạm đầu vào bàn tán.
Khi nghe nói phía đầu tư là từ Hải Thành tới, theo bản năng, cô đưa mắt nhìn qua cửa sổ căn-tin, hướng ra bên ngoài trường đại học.
Từ khoảng cách này không thể thấy được xe đỗ bên ngoài, cô chỉ nhìn thoáng qua rồi cầm đồ ăn mới mua bước ra ngoài.
Hải Thành thật sự là đô thị phồn hoa nhất cả nước, cũng là nơi tinh anh tề tựu, có không ít tập đoàn nổi tiếng và giàu có.
Đại học T lại là trường đại học nổi danh không kém Đại học Bắc Kinh và Đại học Thanh Hoa.