. Gần đây mẹ nhờ tư vấn: “Mấy người trẻ đang xem gì trên điện thoại vậy con?”
Bà không giống những người già khác, không dưỡng sinh, wechat chỉ nói chuyện phiếm với người quen, không share tin tức này kia. Video ngắn bà xem nhiều rồi thấy cũng không còn thú vị, ba thích xem mấy video máy móc bà không hứng thú, vì vậy bà bắt đầu nghiên cứu weibo. Tóm lại là một bà cụ cực kỳ bắt kịp thời đại.
Từ sau khi xem weibo, bà thường xuyên bàn luận với chúng tôi những giai thoại ít người biết. Ví dụ như bà bất chợt hỏi tôi: “Con nói chuyện hẹn hò qua mai mối này, con trai con gái gặp mặt vung tay đánh nhau thì làm sao đây? Cũng không có dịch vụ sau bán hàng.”
Tôi “…”
Dựa theo logic này của mẹ thì nếu ngày nào đó tôi với Từ tiên sinh đánh nhau, anh ấy có thể tìm dịch vụ sau bán hàng, tức là ba mẹ tính sổ đúng không?
. Ở cùng với ba mẹ một thời gian dài, tôi mới dần dần biết được sở thích của hai người. Mẹ thích quần áo, trang sức, du lịch hơn đồ ăn ngon. Ba thích ăn vặt nhưng nếu không mua cho ông thì cũng không sao.
Tôi từ từ khám phá những sở thích nho nhỏ mà hai người không nói, thường xuyên mua đồ ăn vặt về nhà, mua cho mẹ ít niềm vui bất ngờ nhỏ.
Buổi sáng mẹ mắng tôi mua đồ lung tung, mua đồ bà không thích, buổi tối mắng tôi suốt ngày đem đồ ăn ném loạn trong bếp, làm nhà cửa lộn xộn.
Bà cụ “miệng một đằng lòng một nẻo” này khó dỗ hơn Từ tiên sinh. May mà tôi học được kỹ năng dỗ người khác từ mẹ tôi, vì vậy khi dùng đến cho Từ tiên sinh cực kỳ thuần thục. Vậy mới nói, nhiều kỹ năng đừng ngại phiền phức, không chừng một ngày nào đó sẽ trở thành tuyệt kỹ của bạn.
. Từ tiên sinh làm một việc khiến tôi cảm thấy anh cực đáng yêu.
Người anh em thời trung học của anh thất tình, mấy người anh em cũ đều phiêu bạt trời nam biển bắc, một năm không tụ tập được một lần. Sau đó họ nghĩ cách, gọi video trên wechat, bảy tám người tổ chức bữa tiệc qua video để an ủi người anh em thất tình kia, mỗi người nâng ly rượu, cụng ly với anh em qua video. Uống cả đêm.
Tình cảm của đàn ông tinh tế lại ấm áp.
Lần đầu tiên tôi thấy buổi gặp mặt lạ lùng như thế, nhưng lại cảm động vì họ.
Anh uống rất nhiều, mấy nhãn hiệu rượu với nhiều hương vị khác nhau tôi lưu trữ bị anh uống cả đêm.
Đến khi gần kết thúc, anh uống say, mấy anh em qua video đã trò chuyện từ yêu đương, sự nghiệp, trêu đùa nhau, đến cưới xin, con cái, người không kết hôn.
Một đám người cười đùa, luyên thuyên.
Không ngờ lần đầu tiên tôi gặp bạn học Từ tiên sinh lại là qua video. Vì ủng hộ tình anh em của anh, tôi xem TV cả đêm, bưng trà, rót nước, khui rượu cho anh. Đến gần rạng sáng mọi người mới kết thúc. Lúc gần kết thúc, Từ tiên sinh đột nhiên quay lại hỏi tôi: “Anh có thể ăn hoành thánh không?”
Tôi tưởng anh uống rượu đau dạ dày, gật đầu đồng ý.
Anh lại hỏi: “Anh có thể uống ly cuối cùng trong chai rượu quý của em không?”
Tôi cảm giác anh uống nhiều quá. Tôi đau đầu, lại không nỡ lòng trách móc anh nặng nề. Anh từng này tuổi, uống say cũng chỉ yêu cầu tôi như vậy.
Chờ tôi nấu hoành thánh xong, video party của họ còn chưa kết thúc, trong đó có hai người đang ăn cơm hộp. Từ tiên sinh bưng hoành thánh hỏi tôi, “Em có muốn ăn một ít không?”
Trong video có người mắng anh: “Đậu má, lão Từ, giờ mày thành vậy sao? Cơm tới há miệng?”
Lại có người trêu đùa: “Gương mặt đó của lão Từ có nhiêu lợi chiếm hết. Hồi lớp có cô bé lớp dưới nhất quyết theo đuổi lão. Mày nhìn dáng vẻ nó bây giờ như đại gia không. Tao lớn lên mà như nó thì tao còn hưởng thụ hơn nó.”
Bọn họ trò chuyện rất khôi hài, lịch sử đen tối bay đầy trời, bao gồm cả lịch sử tình trường mỗi người đều thuộc như lòng bàn tay. Đàn ông mà nhiều chuyện thì thật sự không thua kém gì phụ nữ.
Từ tiên sinh nói giữa lúc đang ăn hoành thánh: “Đợi tháng sau tao thông báo thời gian cưới cho tụi bây, tao với em lớp dưới cương quyết theo đuổi tao hồi lớp kết hôn. Cô ấy ở ngay bên cạnh tao.”
Tôi “…”
Cầu xin vị đại gia này “hạ khẩu lưu tình”, để tôi còn chút tôn nghiêm mà quen biết với anh em của anh, được chứ!