. Phần lớn quan điểm hôn nhân của tôi bị ảnh hưởng bởi cha mẹ và những người lớn tuổi, rất hiếm những yêu cầu đặc biệt, tựa như tôi sẽ không yêu cầu Từ tiên sinh làm những điều lãng mạn xa hoa cho tôi. Sinh nhật mình tôi còn không nhớ, không quá quan trọng những ngày kỷ niệm. Nhưng anh lại không bỏ qua những ngày lễ này, nếu chưa kịp mua quà thì sẽ nói ngọt dỗ dành tôi. Tóm lại, phụ nữ là không nói lý.
Từ tiên sinh không còn vẻ lạnh nhạt như trước nữa nên tôi thấy anh không còn đẹp trai như xưa. Nói với anh: “Bây giờ anh không hấp dẫn em như trước, có thể là do anh nói nhiều.”
Anh không chấp nhận, phản bác: “Cái này là em làm khó anh, nếu cả ngày anh không nói tiếng nào chắc chắn em không tha cho anh. Anh nói chuyện nhiều thì em lại cảm thấy anh bà tám. Em phải có phân cấp cụ thể thì anh mới có thể có quy tắc mà theo chứ.”
Anh có nhiều lý luận, quanh co lòng vòng làm trái lại tôi.
. Tôi cảm thấy mình là người sẽ không vướng mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu, dĩ nhiên là tuổi trẻ chưa hiểu việc đời, suy nghĩ ngây thơ. Lúc mẹ dạy dỗ tôi, tôi từng thảo luận vấn đề này với bà. Lời khuyên của mẹ là không cần kỳ vọng nhiều hơn mức bạn bè với mẹ chồng, lễ phép nhiều hơn, thân mật ít đi. Mối quan hệ này tùy thuộc vào bản thân.
Mẹ Từ tiên sinh nói chuyện rất mạnh mẽ, tính cách cứng rắn của bà thể hiện trên mọi phương diện. Ngày hôm sau ngày đám cưới, khi tôi và Từ tiên sinh về nhà tôi, bà nói trước mặt ba Từ tiên sinh, ông bà nội và mấy người họ hàng: “Nó đi một mình chắc chắn không ở lại được mấy ngày, rất nhàm chán…”
Thật ra tôi không nghe rõ bà nói gì, có lẽ người xung quanh cũng không mấy người nghe thấy, nhưng ba Từ tiên sinh lại nghe được, gương mặt ông vốn dữ, theo bản năng liếc nhìn tôi một cái, tôi vô tình đối mắt với ông, ông liền quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn mẹ Từ tiên sinh. Làm tôi sợ đến mức không biết có nên giả vờ như không nhìn thấy hay không…
Cảm giác ở những nơi mà tôi không biết đang có những cuộc chiến âm thầm…
. Thân phận một người phụ nữ đã có gia đình, tôi cảm thấy không chắc có năng lực đảm nhiệm. Chủ yếu là do họ hàng nhà Từ tiên sinh quá nhiều, tôi đầu váng mắt hoa, cô chú bác mấy người, anh em họ rất đông. Quay về nhà tôi, người ít, chị tôi hết sức đúng lý hợp tình đưa con cho tôi, vỗ vỗ vai Từ tiên sinh: “Nói em nghe, em gái chị là đứa tốt, giặt quần áo nấu cơm quét dọn đều làm, chủ yếu là tính tình tốt, cáu kỉnh không nhớ dai, ba phút là hết rồi, blah blah…”
Tôi cảm thấy giống chị đang đề cử bảo mẫu cho anh…
Từ tiên sinh máy móc quay đầu lại nói với tôi: “Anh cảm thấy, lời chị ấy nói với em khác biệt khá lớn…”
Tôi an ủi anh: “Không trang điểm với bộ lọc thì hiệu quả khác nhau mà. Anh phải hiểu.”
Anh đưa tay ôm thằng bé, hít một hơi thật sâu: “Anh từ bỏ quyền tự do ngôn luận.”
Kết hôn, phát hiện bị lừa là chuyện bình thường, người trẻ tuổi đừng nóng giận.
. Hôn lễ như binh hoang mã loạn kết thúc, tiễn những người họ hàng thân thích cuối cùng rời đi một cách ổn thỏa, cuối cùng trong nhà chỉ còn hai người, vẫn không giống trước.
Buổi tối khi tắm rửa, anh gõ cửa hỏi: “Vào được không?”
“Được.”
Anh đẩy cửa vào, tôi mặc áo thun của anh dài gần đến đầu gối. Anh vừa vào thì sững người, cởi áo sơ mi tay ngắn, cởi trần thử nước ấm. Tôi như người máy, mắt nhìn thẳng tắp, dịch người ra khỏi toilet. Bầu không khí kỳ quái.
Vẻ mặt anh như người da đen đầy dấu chấm hỏi, ý hỏi tôi: Sao vậy? Có vấn đề gì?
Tôi sẽ không nói tôi mắc cỡ.
Chờ anh tắm rửa sạch sẽ thơm tho, tựa vào gối cạnh tôi, tôi nhìn gương mặt ấy, đột nhiên thấy thoải mái, ghé lại hôn bẹp một cái, nhíu mày: “Có phải anh trộm đồ dưỡng da của em không?”
Chắc anh không bao giờ tưởng tượng nổi giờ phút này tôi lại quan tâm mỹ phẩm dưỡng da chết tiệt, nghiến răng nghiến lợi: “Huyết áp của anh thật bị em làm tăng rất nhiều đấy.”