. Tâm trạng khó chịu vô cớ, Từ tiên sinh nói với tôi một câu, tôi đâm lại một câu. Đâm vài lần thì đại khái anh cũng tức giận, nhìn chằm chằm tôi cả buổi, tôi hỏi: “Sao? Muốn đánh em à?”
Anh không nặng không nhẹ đáp: “Anh chỉ muốn nhìn xem rốt cuộc em có thể gây gổ đến mức độ nào.”
Tôi “…”
Bực bội vô cớ đến muốn chửi người, vì tránh ngộ thương nên đành lên giường ngủ một mình.
Cơm chiều Từ tiên sinh nấu lẩu cho tôi, gọi thêm tôm hùm đất, thịt hầm, còn cả rượu.
Tôi ngơ ngác ngồi vào bàn, anh rót rượu hỏi: “Thế này được chưa?”
Tôi dụ dỗ anh: “Hay là anh dẫn em đi club, cái loại mà có nam vũ công thoát y nhảy trên sân khấu ấy.”
Anh nhìn tôi một lúc lâu, nói: “Anh cảm thấy động lực ban đầu của em không phải là tâm trạng không tốt. Ăn rồi nhanh đi ngủ đi, anh dạy cho em một phương pháp giảm tỏa căng thẳng.”
Tôi “…”
. Chọn quà sinh nhật cho Từ tiên sinh, chọn mấy ngày mà không có món nào hợp ý, phải nói đúng là tôi hoàn toàn không biết nên tặng gì cho anh. Anh tăng ca, tôi đến nhà mẹ ăn uống, đến mới biết mẹ ra ngoài đi khiêu vũ, chẳng thấy bà đâu. Ba dẫn cháu ngoại đi dạo dưới nhà…
Chế độ đãi ngộ quá kém.
Tôi nhắn tin nhắn thoại giả vờ đáng thương qua cho Từ tiên sinh: Ông xã, em đói, muốn bán anh đi để đổi đồ ăn.